Nguyễn Hữu Vinh. Tôi là một cựu sĩ quan trinh sát đặc công, cũng nguyên là bí thư chi bộ xã Quảng Tân, Ba Đồn, Quảng Bình. Số điện thoại của tôi là 0944 674 972
Cuộc sống của tôi trước đây
Thời trẻ, tôi phục vụ trong quân đội, được huấn luyện qua nhiều lĩnh vực như hóa học, trinh sát đặc công… Đến thời bình, tôi trở về quê hương nhận công tác. Tôi từng làm xã đội trưởng, rồi chủ tịch xã, và bí thư chi bộ cho đến khi về hưu.
Ngoài việc cố gắng làm tốt công tác, tôi cũng suy nghĩ nhiều đến phát triển kinh tế gia đình. Ở nhà, tôi cũng đào ao thả cá, chăn vịt đồng, trồng cây ăn trái… Thu nhập của cả nhà lẽ ra cũng dư dả, nhưng con người sống trên đời đều sẽ gặp phải những chuyện phiền lòng, và gia đình tôi cũng không ngoại lệ.
Vợ tôi bị bệnh tật giày vò rất nhiều năm, nhiều lần phẫu thuật
Vợ tôi tên Nguyễn Thị Kiềm, là một người phụ nữ hiền lành dễ mến nhưng thân thể yếu đuối, mang nhiều căn bệnh nặng. Đã nhiều năm nay, vợ tôi phải sống dựa vào sự chăm sóc của chồng con. Tôi làm ra bao nhiêu tiền cũng đều chi vào viện phí, thuốc men cho vợ.
Sự sống của vợ tôi rất mỏng manh vì mấy chục năm vật lộn với bệnh tật. Từ khi bệnh viện Việt Nam – Cu Ba mới thành lập, vợ tôi đã phải nhập viện để phẫu thuật cắt u máu ở mũi. Đến năm 1995, bà ấy lại phải làm phẫu thuật cắt u bao thận và 1 quả thận bên trái. Năm 1996 thì phẫu thuật u xơ tử cung.
Sau này, vợ tôi lại mắc căn bệnh u xương hàm dưới, phải cắt bỏ xương quai hàm. Do không còn hàm dưới, nên lưỡi bị treo lên tai, khiến bà ấy không thể ăn uống như bình thường, cũng không thể nói chuyện được. Đến bữa ăn, tôi phải dùng máy xay sinh tố xay thức ăn thành dạng lỏng, rồi bơm trực tiếp vào dạ dày cho vợ. Đây thật sự là thời điểm khó khăn với cả gia đình, nhất là đối với vợ tôi. Nhìn vợ đau đớn, buồn khổ mà tôi cũng không có cách nào chia sẻ được, chỉ có thể ở bên động viên và giúp bà ấy những việc mình có thể.
Trong quãng thời gian từ năm 2005 đến năm 2012, vợ tôi đã phải thực hiện tổng cộng năm ca phẫu thuật để cắt, nạo, ghép xương hàm. Chân trái vợ tôi bị cắt một ống xương, cơ, thịt và dây thần kinh kèm mạch máu để nối ghép hàm dưới. Qua nhiều lần phẫu thuật, sức khỏe của vợ tôi yếu đi nhiều.
Vợ tôi còn mắc thêm nhiều chứng bệnh khác như huyết áp cao, đau dạ dày nhẹ, bệnh đường ruột, ù tai chóng mặt, đau đầu thường xuyên, mất ngủ kéo dài. Trong suốt nhiều năm, tôi và các con không còn mấy khi được nhìn thấy nụ cười hiện hữu trên gương mặt bà ấy nữa.
Bệnh tình của vợ tôi khiến cho bao nhiêu tiền bạc trong nhà lần lượt biến thành viện phí. Cứ mỗi lần bà ấy đi viện, ngoài các khoản được trợ cấp của bảo hiểm, thì gia đình tôi còn phải mất một khoản không nhỏ để mua thuốc ngoài bảo hiểm, ít thì hai ba chục triệu, lần nhiều nhất là 190 triệu đồng. Tôi và mấy đứa con cứ làm, cứ kiếm tiền nhưng trong đầu luôn xác định rằng tất cả thu nhập của gia đình rồi cũng sẽ dồn vào thuốc men.
Cơ duyên biết đến Pháp Luân Công
Cho đến cuối năm 2013, một người chị đã giới thiệu Pháp Luân Công cho vợ tôi và tặng bà ấy cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Lần đầu tiên đọc cuốn sách, vợ tôi nói rằng không hiểu được nhiều, nhưng có cảm giác cơ thể ấm lên, ăn ngủ có phần tốt hơn. Bà ấy tiếp tục đọc hàng ngày, thì thấy cơ thể dần dần hồi phục, đi đứng và sinh hoạt cũng tốt hơn.
Lúc mới bắt đầu tu luyện, do cơ thể rất yếu, nên mỗi lúc cầm sách để đọc là toàn thân vợ tôi run bắn lên, khi luyện các bài động tác thì chân không đứng vững. Vậy mà sau một thời gian đọc sách và luyện công, thì sức khoẻ vợ tôi trở nên rất tốt, không còn đau ốm gì, đi lại cũng linh hoạt hơn trước. Bà ấy còn tham gia tập văn nghệ, môn nghệ thuật cổ truyền đánh trống lưng. Niềm vui và những tiếng cười đã trở lại với vợ tôi. Hơn nữa, không chỉ là sức khỏe được cải thiện, mà tôi còn cảm nhận được rằng tâm hồn của bà ấy cũng trở nên an hòa tĩnh tại hơn nhiều. Bà ấy đối xử với mọi người rất tốt, luôn nghĩ mình cần phải làm theo Chân – Thiện – Nhẫn để thay đổi bản thân, nên ai gặp vợ tôi cũng có cảm giác thân thiện và dễ mến.
Khi mới nghe nói đến Pháp Luân Công, thật ra tôi cũng chưa tin tưởng. Nếu không thấy được sự thay đổi của vợ tôi, thì ai nói gì tôi cũng không nghe. Tôi luôn nghĩ, y học phát triển như thế còn không ăn thua gì, đọc sách mà khỏi bệnh thì khó tin lắm. Nhưng vì thấy vợ tôi đã quá khổ sở, nên bà ấy muốn học thì tôi cũng chiều, chỉ mong tinh thần bà ấy được thoải mái. Vì thế, tôi đã đưa đón vợ tôi, để giúp bà ấy có thể đến đọc sách chung cùng với những học viên Pháp Luân Công ở gần đó. Và tôi đã rất bất ngờ khi thấy vợ tôi ngày càng khỏe ra, không còn mệt mỏi đau đớn nhiều như trước. Tính tình bà ấy cũng tốt hẳn lên, lạc quan và nhẹ nhàng chứ không còn ủ rũ nữa.
Từ không tin tưởng, tôi đã thật sự bị thuyết phục
Tôi tò mò quá, nên đọc thử xem cuốn sách Chuyển Pháp Luân viết những gì trong đó mà lại mang đến kết quả thần kì như vậy. Và sau khi đọc xong cuốn sách, quả thật tôi như người mê tỉnh ngủ. Tôi nhận ra những quan niệm của con người chưa chắc đã là đúng, vì cuốn sách đã cho tôi biết đến chân lí thật sự, những điều mà chắc hẳn ai cũng kiếm tìm rồi lãng quên trong thế gian hỗn độn. Tôi biết, cuốn sách này đã mang đến cho vợ tôi một cuộc đời mới, và tôi cũng muốn bước đi trên con đường quay về với bản nguyên lương thiện thuần khiết của con người, giống như bà ấy.
Từ ngày ấy đến nay, vợ chồng tôi cùng nhau đọc sách và tu luyện mỗi ngày. Chúng tôi cùng luyện công để giúp thân thể khỏe mạnh, cùng nhắc nhở nhau ghi nhớ Chân – Thiện – Nhẫn để trở thành một người tốt hơn mỗi ngày, để giữ cho tâm mình thanh thản và an yên.
Lời nhắn gửi chân thành đến quý độc giả
Pháp Luân Công đã mang đến cho gia đình tôi rất nhiều lợi ích, trước hết là tiết kiệm được rất nhiều chi phí y tế khi cả hai vợ chồng đều trở nên rất khỏe mạnh và không còn phải ghé thăm bác sĩ nữa. Điều quan trọng hơn là chúng tôi đã hiểu được thêm nhiều điều về ý nghĩa của nhân sinh, và tìm được con đường tu luyện chân chính. Đây là món quà vô cùng quý giá mà Trời cao đã gửi tặng vợ chồng tôi. Tôi rất mong được chia sẻ phúc lành này đến với mọi người. Cảm ơn các bạn đã lắng nghe câu chuyện của chúng tôi.