Từng nghĩ mình là người phụ nữ bất hạnh nhất thế gian này, cô Hồng Thanh cuối cùng đã có thể tìm thấy phút giây thanh thản, không lo âu.
Mất hai người con trong chưa đầy một tháng, có lẽ không nỗi đau nào có thể hơn như thế nữa. Đau khổ, dằn vặt, cám cảnh cho số phận bất hạnh làm cho cơ thể ngày càng suy nhược và lắm bệnh tật, cô Hồng Thanh đã nghĩ mình không thể sống tiếp được nữa. Nhưng đúng là khổ tận cam lai, cô không ngờ mình lại còn có thể sống hạnh phúc và vui cười trở lại…
Mất 2 người con trong vòng 18 ngày
Tôi tên là Trần Thị Hồng Thanh, năm nay 67 tuổi. Hiện tôi đang sống tại TP Dĩ An tỉnh Bình Dương. Tôi sinh ra và lớn lên tại một vùng quê nghèo của tỉnh Hà Tây cũ. Tuổi thơ tôi không được may mắn như bao đứa trẻ khác. Bố mẹ tôi mất sớm, tôi lớn lên trong tình yêu thương của anh chị. Hồi đó tôi cũng được ăn học đến nơi đến chốn, rồi cuộc đời phiêu bạt cuối cùng tôi dừng chân tại tỉnh Sông Bé cũ, nay là tỉnh Bình Dương.
Công việc của tôi là nhân viên công ty Lâm trường Thống nhất trực thuộc của công ty Lâm sản tỉnh Sông Bé. Cuối năm 1982 tôi lập gia đình. Đến tháng 6 năm 1983, tôi sinh được bé trai đầu tiên kháu khỉnh.
Năm 1985, lúc gần đến ngày sinh bé thứ hai thì bé trai đầu của tôi đã qua đời sau một trận dịch bệnh. 18 ngày sau tôi đi sinh bé thứ hai, nhưng bất hạnh lại ập đến, con chưa kịp cất tiếng khóc chào đời thì đã vĩnh viễn rời xa thế gian…
Trong vòng 18 ngày tôi mất liền hai đứa con; nỗi đau chồng chất nỗi đau, trong lòng tôi không còn nước mắt để khóc nữa. Rồi những cơn co giật liên tiếp, tôi đã lịm đi trong 12 ngày. Sau khi tỉnh dậy, tôi khát khao một tiếng ru ầu ơ của một người mẹ. Nhưng đối với tôi là khát vọng không bao giờ có. Người ta đi sinh trở về là tay bồng tay bế, còn tôi thì mang về là những nỗi đau quặn thắt.
Tinh thần suy sụp, bệnh tật phát sinh
Khi sức khỏe và tinh thần suy sụp thì bệnh khớp của tôi bắt đầu biến chứng ra rất nhiều bệnh. Vì ở tỉnh Sông Bé lúc đó còn rất ít bệnh viện không tiện cho việc điều trị nên tôi quyết định chuyển về Dĩ An để sống những tháng ngày đau khổ ấy.
Tôi rất nhiều bệnh, nào là rối loạn thần kinh thực vật, rối loạn tiền đình, cao huyết áp, thoái hóa xương quai hàm; cao nhãn áp mắt, bác sĩ khám và nói trước sau tôi cũng bị mù cả hai mắt. rồi rối loạn thần kinh tim động mạch vành bên phải; hở van tim hai lá 1/4 , ba lá 1/5; viêm đại tràng co thắt, viêm bao tử, thần kinh tọa, thần kinh zona, khớp mãn tính 40 năm, mất ngủ 14 năm triền miên. Cuối cùng tôi lại phát hiện thêm cái u xương ở hàm trên. Tôi than trời trách đất và sống trong ủy khuất của bệnh tật giày vò.
Lúc đó tôi từng nghĩ mình là người cô đơn và bất hạnh nhất trên thế giới này. Phải chăng kiếp trước tôi đã tạo quá nhiều nghiệp? Tôi chưa bao giờ cảm nhận được hạnh phúc, chưa bao giờ cảm thấy cuộc sống này vui tươi. Tôi thấy mình như đang bị tra tấn ở địa ngục trần gian. Tinh thần tôi suy sụp nhanh chóng.
Tôi thấy mình không còn hy vọng nữa
Tôi âm thầm chịu đựng mà không dám kêu ca với ai, cũng không muốn trở thành gánh nặng cho anh chị tôi, vì chị gái tôi lúc đó đang bị tai biến. Sức khỏe của tôi ngày một kiệt quệ, tôi nằm viện nhiều hơn ở nhà.
Tôi nhớ lúc đó, chỉ có 230 ngàn tiền viện phí nhưng tôi không có để đóng; gói mì 1 ngàn rưỡi tôi cũng không có tiền để mua. Bản thân tôi không còn hy vọng sống nữa. Tôi đã nghĩ đến việc hiến xác cho khoa học, để họ xét nghiệm những bộ phận nào trong cơ thể tôi còn sử dụng được thì họ đưa vào phòng bảo quản. Nếu ai rơi vào hoàn cảnh khắc nghiệt như tôi mà cần phải thay thì họ cũng đỡ được một phần chi phí. Trong lúc chơi vơi chờ đợi ngày làm thủ tục hiến xác thì tôi đã tìm thấy một chiếc phao cứu sinh…
Trong lúc tuyệt vọng lại tìm thấy lối thoát
Đó có lẽ là ngày định mệnh trong cuộc đời tôi, ngày 17 tháng 8 năm 2015, một bé gái trong tiệm tạp hóa đã cho tôi cuốn “Sức khỏe là vàng” và bảo tôi tập cái này thì sẽ có sức khỏe. Bé gái còn nói rằng nhờ tập môn này mà sức khỏe gia đình anh chị của bé được cải thiện rất nhiều.
Tôi thử mở sách ra đọc một lượt thì thấy 5 bài tập và nghĩ: “Khó thế này thì làm sao mà tập được”. Tôi đọc lại một lần nữa thì đến trang giữa thấy số điện thoại của các tình nguyện viên dạy miễn phí. Tôi mừng quá liền gọi cho số điện thoại đó và được hẹn ngày hôm sau sẽ gặp để chia sẻ về Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công).
Sau khi gặp, tôi được chia sẻ về lợi ích của môn tập và bạn đó đã tặng tôi cuốn sách Chuyển Pháp Luân (cuốn sách chính chỉ đạo tu luyện Pháp Luân Công). 6h tối ngày hôm đó tôi bắt đầu ngồi vào đọc sách, mới được 10 dòng thi tôi thấy buồn ngủ. Tôi ôm cuốn sách trên ngực rồi nằm xuống và chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Đại Pháp thật kỳ diệu!
Sáng ngày hôm sau tỉnh dậy tôi thấy tinh thần thoải mái khác hẳn với mọi ngày. Và đó là giấc ngủ ngon sau 14 năm tôi phải ngủ bằng thuốc. Tôi đọc sách được một tuần thì sức khỏe cải biến rõ rệt mà không phải uống thuốc. Nhất là bệnh thoái hoá xương quai hàm đã biến mất lúc nào không biết. Vì trước đây cứ một tiếng tôi phải uống một loại thuốc. Tôi thấy một điều kỳ diệu đang đến với tôi.
Từ ngày đọc cuốn Chuyển Pháp Luân tôi đã dần hiểu rõ những bế tắc trong suốt cuộc đời mình. Những khổ nạn trong cuộc đời từ đâu đến? Vì sao tôi lại bị nhiều bệnh? Bệnh tật từ đâu mà ra? Tôi đều có thể tìm lời giải trong cuốn sách này.
Tôi cố gắng không nghĩ đến bệnh tật nữa mà thay vào đó là giữ tinh thần lạc quan vui vẻ. Tôi chăm chỉ đọc sách và luyện tập các bài công pháp không bỏ bữa nào. Một điều kỳ diệu đã xảy ra, các bệnh của tôi dần dần không còn nữa; các cơn đau thưa dần và biến mất.
Tôi cũng có trạng thái thanh lọc thân thể giống như được viết ở trong sách. Tôi mừng lắm vì biết mình tu luyện đã có tác dụng rồi. Sau hai tháng thì các bệnh trên thân thể không còn đau đớn. Tôi thấy cơ thể khỏe mạnh bình thường, một cảm giác mà cả cuộc đời tôi không dám nghĩ tới.
Người phụ nữ bất hạnh đã tìm thấy hạnh phúc
Tôi cảm thấy thực sự hạnh phúc. Sau bao nhiêu năm bị bệnh tật giày vò thì nay tôi đã có được phút giây thanh thản, không âu lo. Đại Pháp đã kéo tôi lên từ vũng bùn tuyệt vọng và tẩy tịnh tâm hồn tôi.
Tìm hiểu nhiều hơn về Pháp Luân Công thì tôi mới biết trường hợp khỏi bệnh thần kỳ như tôi cũng không phải là hiếm, rất nhiều người còn xuất hiện những kỳ tích khó tin khác. Nhưng việc này chỉ xảy ra đối với những người thực sự bước chân vào tu luyện và đề cao tâm tính một cách thiết thực.
Trần Thị Hồng Thanh, sinh năm 1955. Hiện tôi đang sống tại thành phố Dĩ An, tỉnh Bình Dương. Số điện thoại của tôi là 0965 892 757