Mắc bệnh về tai mũi họng từ khi còn trẻ
Từ thời niên thiếu, tôi đã mắc bệnh tai mũi họng rất nặng. Mũi tôi bị viêm đa xoang, bên trong vách ngăn và cuống mũi dính nhau nên hầu như chỉ có thể thở bằng miệng. Cứ đến mùa lạnh thì tình trạng càng tệ hơn khiến tôi rất khổ sở. Năm 2002, tôi về dạy tại trường Cao đẳng Công Nghiệp, thành phố Tuy Hòa. Căn bệnh vẫn đeo bám và khiến công việc giảng dạy của tôi bị ảnh hưởng nặng nề.
Giọng nói của tôi trở nên khản đặc và sức khỏe cũng sút kém nhiều. Tôi không thể tiếp tục công việc truyền thụ kiến thức cho các em sinh viên được nữa, nên đã xin thôi việc.
Vì gánh nặng kinh tế, tôi đến làm việc ở các công trường, nhưng lúc này thính giác của tôi lại trở nên kém đi, ai gọi gì, nói gì tôi cũng không nghe rõ, nên khiến cho mọi người khó chịu và công việc cũng không suôn sẻ được. Tôi không còn cách nào, đành phải ở nhà.
Phát hiện ung thư tuyến giáp giai đoạn ba
Đến năm 2012, tôi thấy mình yếu đi nhiều, đi bộ cũng cảm thấy rất mệt, nên đã vào Sài Gòn khám. Kết quả là thanh quản của tôi đã vôi hóa hoàn toàn, tôi được chuyển sang bệnh viện Ung Bướu và bác sĩ kết luận rằng tôi đã bị ung thư tuyến giáp giai đoạn 3 di căn hạch.
Bác sĩ chỉ định mổ gấp, vì tình trạng của tôi đã rất nặng, nếu không phẫu thuật ngay thì tôi chỉ còn sống thêm được vài tháng. Tuy nhiên, làm thủ tục xong thì tôi mới biết sau khi mổ mình sẽ bị câm và phải ăn uống qua đường ống suốt phần đời còn lại. Tôi choáng váng, và quyết định không làm phẫu thuật nữa. Tôi nghĩ mình thà chết chứ không thể sống trong cảnh như vậy được.
Quyết định từ bỏ việc điều trị ở bệnh viện, tôi về Bình Dương, đến ở nhà một người bà con. Tôi đi chùa, niệm Phật, và chữa bệnh bằng các phương pháp được lưu truyền trong dân gian lúc đó. Tôi kéo dài được sự sống thêm vài năm, nhưng sức khỏe vẫn không khá hơn, vẫn mệt mỏi lay lắt như vậy.
Lại phát hiện thêm hai lá phổi bị nám
Đến năm 2017 thì tôi bị ho rất dữ dội, uống thuốc cũng không đỡ nên tôi đã đi chụp phim hai lá phổi. Kết quả là hai bên phổi của tôi đã bị nám hết. Bác sĩ nói rằng tình trạng của tôi thì phải uống thuốc lao, và kê thuốc cho tôi. Uống thuốc được 40 ngày thì tôi bị dị ứng, mặt sưng to, không ăn uống được, cứ ăn vào thì lại nôn ra, cả người suy kiệt không còn sức lực.
Lúc ấy tôi đã nghĩ đến cái chết, và nhờ người nhà đi mua giường tre cho tôi nằm cũng như đi mua đất ở nghĩa trang, nhưng họ từ chối vì chỉ bán khi có giấy báo tử. Vợ tôi đưa tôi đến bệnh viện, bác sĩ chỉ định mổ nhưng tôi không đồng ý và xin về nhà.
Về nhà, tôi uống thuốc nam và ăn kiêng được 10 tháng. Trong thời gian đó, gia đình tôi cũng có chuyện bất hòa, khiến tâm thái tôi không được bình an, tinh thần càng thêm sa sút.
Cơ duyên đắc được Đại Pháp trân quý
Một hôm tôi lướt Facebook và thấy trang Khỏi bệnh thần kỳ nhờ tu luyện Pháp Luân Công. Tôi chợt nhớ rằng năm 2012 tôi có đọc qua quyển “Sức khỏe là vàng”, đó là một quyển tài liệu giới thiệu về Pháp Luân Công, đến năm 2017 tại bênh viện Phạm Ngọc Thạch tôi lại nhận nó một lần nữa, nhưng có lẽ chưa đủ cơ duyên nên tôi đã bỏ qua. Lúc này, tôi lại nghĩ: “Nhiều người đã hết bệnh nan y nhờ học Pháp Luân Công, mình cũng muốn thử xem.”
Tôi cứ nghĩ chỉ các thành phố lớn mới có người học Pháp Luân Công, nên định vào Sài Gòn tìm nơi học. Nhưng thật may mắn, ngay ngày hôm sau đã có người giới thiệu cho tôi trang facebook Học viên Pháp Luân Công tại Phú Yên. Tôi đã liên lạc và được giới thiệu đến công viên Hùng Vương để tập cùng mọi người, sau đó có học viên đưa cho tôi quyển “Chuyển Pháp Luân” và quyển “Pháp Luân Công”, dặn tôi đọc quyển Pháp Luân Công trước.
Những điều kì diệu lần lượt xuất hiện
Khi tôi đọc được vài trang đầu thì thấy đau bụng, phải đi vệ sinh rất nhiều lần. Tôi đoán đó chính là hiện tượng thải độc, những thứ không tốt trong cơ thể đang được đẩy ra, nên tôi rất tín tâm tu luyện.
Sau một thời gian học Pháp Luân Công, sức khỏe của tôi đã được cải thiện nhiều. Tôi lại muốn tìm một công việc để chia sẻ gánh nặng kinh tế với gia đình.
Tôi được giới thiệu đi làm cây xanh cho một trường Đại học mà trước đây tôi từng giảng dạy ở đó. Lúc đầu tôi cũng mặc cảm vì ngại gặp người quen cũ, lại không quen làm việc nặng do từng bị gai đốt sống lưng, nên chần chừ không muốn nhận việc. Tuy nhiên, sau khi suy xét kĩ càng, tôi đã hiểu rằng mình cần làm một người thật tốt chiểu theo Chân – Thiện – Nhẫn, việc lao động chăm chỉ cũng là một phương diện cần làm tốt, nên đã quyết định đi làm.
Từ đó, tôi không nề hà cả những việc nặng nhọc như đào cây giữa trời nắng, tưới cây, dọn cỏ, khiêng đồ nặng…. Có hôm tôi bị trật khớp gối, về nhà rồi chân vẫn còn đau nhức, tôi đã nhẩm niệm “Pháp Luân Đại Pháp Hảo – Chân Thiện Nhẫn Hảo”, rồi hết đau lúc nào không hay.
Thân thể khỏe mạnh và tâm tính thay đổi nhờ học Pháp Luân Công
Tuy công việc rất vất vả nhưng tôi đã làm hơn 10 tháng và chưa xin nghỉ ốm một ngày nào. Trong khoảng thời gian làm không thể tránh khỏi sự va chạm xích mích, lúc đầu tôi cũng có tranh cãi nhưng sau này tôi hiểu mình đang học Nhẫn nên cũng dần bỏ đi những tính xấu và hòa ái với mọi người. Tôi cũng đã bỏ được bia rượu sau một thời gian học Pháp, quả là thần kỳ vì lúc đầu tôi nghĩ điều này thật khó với tôi.
Tôi đã tu luyện được 16 tháng, giờ nhìn lại thấy tâm tính mình đã thay đổi nhiều, ít khi nóng giận và tinh thần thì vui vẻ hơn lúc trước. Tôi ngủ chỉ 3 – 4 giờ mỗi ngày nhưng trong người không thấy uể oải mặc dù thời tiết có thay đổi cũng vậy. Trước đây vì bệnh tôi không thể nói thành tiếng, không ai nghe được tôi nói gì nên giao tiếp rất khó khăn, giờ đây mọi người dần đã nghe giọng tôi rõ hơn. Tôi thực sự rất hạnh phúc khi may mắn gặp được Đại Pháp, và hi vọng có thêm nhiều người sẽ đắc được Đại Pháp trân quý. Cảm ơn mọi người đã dành thời gian cho những chia sẻ của tôi.
Tôi tên Lê Phương Hiển, sinh năm 1968, sống tại Tuy Hòa – Phú Yên. Số điện thoại của tôi là 0779 516 452.