Căn bệnh mất ngủ giày vò tôi
Tôi sinh ra trong một gia đình không giàu có, lại đông con, nhưng thời niên thiếu của tôi trôi qua khá êm đềm và vui vẻ. Thế nhưng vào năm tôi 20 tuổi thì mẹ tôi đột ngột qua đời, tôi buộc phải nhận lấy vai trò gánh vác gia đình. Lúc ấy, tôi rất hoang mang và bối rối khi nỗi đau mất mẹ chưa nguôi lại phải trở thành chỗ dựa cho các em, và quán xuyến mọi việc trong nhà.
Tôi xin đi làm công nhân, tập đi chợ và lo liệu trong ngoài. Thời gian đầu chưa quen, nên tôi rất lo lắng khi thấy tiền bạc không còn, các em còn nhỏ tuổi… Có lẽ vì suy nghĩ nhiều quá nên tôi sinh ra chứng bệnh mất ngủ.
Đêm nào tôi cũng không chợp mắt được, chỉ là mệt quá nằm xuống nghỉ ngơi, mỏi mắt thì nhắm lại cho đến sáng. Chỉ cần có tiếng động xung quanh, tôi đều nghe thấy rất rõ ràng. Tôi quen cả tiếng bước chân, tiếng xe đạp của những người lao động đi làm đêm ngang qua nhà. Sáng nào tôi cũng thấy rất mệt, nhưng vẫn cố gắng dậy sớm và lao vào làm việc. Cân nặng của tôi khi ấy chỉ khoảng 42kg, mắt tôi quầng thâm và nước da sạm nám rất khó coi.
Các căn bệnh khác lần lượt kéo đến
Tôi tìm đến các loại thảo dược dân gian với hi vọng chữa khỏi bệnh, nhưng chỉ cải thiện được một chút rồi lại đâu vào đó, còn thuốc tây thì tôi không uống vì nghe nói uống vào sẽ ngủ li bì, lại gây mệt mỏi lờ đờ khi thức dậy. Tôi không thể đi làm trong tình trạng vật vờ như thế được, vì cả gia đình đang trông cậy vào tôi, thế nên tôi chấp nhận sống chung với tình trạng mất ngủ suốt 34 năm ròng rã.
Thời gian trôi qua, tuổi tác lớn dần cũng là khi các căn bệnh khác lần lượt kéo đến như viêm xoang, xơ nang bên ngực trái, trĩ nội, sỏi thận, cao huyết áp… Tuy vậy, tôi chưa một ngày nào oán trách cuộc đời. Tôi làm việc chăm chỉ để quên đi thời gian, quên đi nỗi cực khổ cơ hàn, chỉ mong rằng mình có thể chăm sóc gia đình chu toàn, cho người thân một chỗ dựa để tựa nương.
Khi đến tuổi trung niên, sức khỏe của tôi càng xuống dốc, đến mức đi xe máy xa một chút cũng mệt. Một lần đi qua công viên, tôi gặp một phụ nữ nói rằng: “Hôm nay luyện công thấy trong người khỏe quá.” Nghe đến chữ “khỏe”, tôi rất mừng nên lập tức nhờ chị ấy hướng dẫn giúp tôi, tôi cũng muốn tập. Chị ấy hẹn tôi sáng sớm hôm sau quay lại.
Ngỡ ngàng đắc được môn tu luyện quý giá
5h sáng hôm sau, tôi có mặt tại công viên để cùng tập luyện với những người khác. Hôm đầu tiên tôi cũng chưa nhớ được là tôi đang tập môn gì, nhưng đêm hôm đó tôi đã trải nghiệm điều kì diệu đầu tiên: Tôi có một giấc ngủ rất ngon. Hình như từ bé đến giờ, tôi chưa từng ngủ ngon như thế lần nào. Cả ngày hôm đó tôi thấy trong người tỉnh táo, dễ chịu lắm. Tôi cảm thấy mình đã tìm được một môn tập quá tốt rồi.
Vào ngày tiếp theo, tôi bỗng cảm thấy toàn thân chỗ nào cũng đau. Trong người khó chịu quá, nên sáng hôm đó tôi không đi tập, nhưng vẫn gắng gượng đi làm. Vào làm việc rồi, thân thể cũng đỡ đau dần, tôi mới bình tĩnh suy xét và nghĩ rằng có lẽ đó là biểu hiện khi tôi luyện tập tốt, có hiệu quả tốt rồi. Từ sau hôm đó, tôi đi tập rất đều đặn và cũng nghe các bài giảng Pháp vào buổi tối. Tôi dần hiểu được đây là môn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, có thể giúp đề cao tâm tính, giúp khỏi bệnh thần kì, và còn có thể mang đến nhiều điều tốt hơn thế nữa nếu tôi học nghiêm túc.
Con trai tôi là sinh viên y khoa rất kinh ngạc
Con trai tôi vốn là sinh viên y khoa, tuần nào cháu cũng đo huyết áp cho tôi. Sau một tháng tôi học Pháp Luân Đại Pháp, con tôi đã tấm tắc khen pháp môn này thật là quá tốt. Cháu nói với tôi rằng nhờ tu luyện nên huyết áp của tôi tốt hơn so với những người cùng tuổi nhiều lắm. Sau đó mấy hôm, khi cháu trông thấy tôi đi lên cầu thang một cách nhanh nhẹn, thậm chí không cần phải vịn, cháu đã rất ngạc nhiên và vui mừng. Cháu khuyên tôi hãy tiếp tục kiên trì học Đại Pháp.
Tôi còn tình cờ phát hiện ra khối xơ nang kích thước 3.9cm bên ngực trái đã biến mất từ khi nào. Các chứng bệnh khác vẫn khiến tôi phải đau đớn,mệt mỏi bao nhiêu năm qua cũng không thấy tái phát nữa. Tôi đã được Đại Pháp ban cho một cuộc sống mới hoàn toàn.
Suốt chặng đường quá khứ, tôi đã trải qua nhiều năm vất vả khi phải thay mẹ gánh vác gia đình. Cho đến khi lấy chồng, sinh con, tôi cũng luôn làm việc cần mẫn, không than không oán, với mong muốn con mình có được tương lai tốt đẹp hơn. Có lúc tôi kiệt sức đến nỗi khi đêm về, tôi từng ước mình sẽ có thể nhắm mắt ngủ yên và quên đi mọi thứ, không cần thức dậy nữa. Cho đến khi đắc được Đại Pháp, tôi mới hiểu những nỗi vất vả bao năm qua của tôi là vì điều gì, nguyên nhân những nỗi khổ đau của con người là do đâu, con đường nào có thể giúp họ thực sự thoát ra khỏi bể khổ trầm luân và bước đến tương lai hạnh phúc. Cũng như hàng trăm triệu học viên khác, điều chân chính mà sinh mệnh của tôi hằng chờ đợi chính là ba chữ Chân – Thiện – Nhẫn. Đây là nguyên lí cơ bản của Pháp Luân Đại Pháp, có thể chỉ cho tôi con đường phản bổn quy chân, quay về với bản tính lương thiện tốt đẹp.
Lời cảm ân sâu sắc đến Pháp Luân Đại Pháp
Pháp Luân Đại Pháp không chỉ giúp tôi có một thân thể khỏe mạnh, mà quan trọng nhất là đã cho tôi biết được chân lí, tìm thấy mục đích sống và ý nghĩa chân chính của cuộc đời. Không lời nào có thể nói hết lòng biết ơn sâu sắc của tôi đối với Đại Pháp. Tôi cũng mong rằng không một ai bỏ lỡ cơ duyên lần này, đó chính là điều đáng tiếc nhất trong cuộc đời. Cảm ơn mọi người đã theo dõi câu chuyện của tôi. Nếu bạn muốn chia sẻ thêm điều gì, hãy gọi cho tôi nhé.
Tôi tên là Nguyễn Thị Phượng, sinh năm 1963. Hiện tôi sống tại Dĩ An, Bình Dương. Số điện thoại của tôi là 0973 498 296.
Nguồn Hữu Duyên TV