Tác giả: Lý Đạo Chân
[ChanhKien.org]
11. Âm dương đảo chiều
Khi vạn sự vạn vật phát triển đến cực điểm, mà vẫn cứ tiếp tục, sẽ phát triển theo hướng ngược lại, đây gọi là Âm Dương đảo chiều. Âm phát triển đến cực điểm sẽ biến thành Dương, Dương phát triển đến cực điểm sẽ biến thành Âm. Ví dụ đường hóa học (saccharin) có độ ngọt rất cao, ngọt đến mức một hạt nhỏ có thể pha được một cốc nước ngọt. Khi ta cho một nhúm đường này vào miệng, thì không thấy vị ngọt, mà lại thấy vị đắng. Đây chính là khi ngọt đến cực điểm thì mất đi cân bằng, đi theo hướng ngược lại, trở thành vị đắng. Chỉ có thể pha loãng nó ra, làm nhạt đi liên tục thì mới phục hồi được vị ngọt. Vạn sự vạn vật khác đều như vậy, khi vận động đến cực điểm, sẽ quay ngược lại, khi tuột xuống tận cùng, thì lại bắt đầu bật lên. Vạn sự vạn vật đều theo quy luật này mà biến hóa, mà tiến nhập vào vòng tuần hoàn tiếp theo. Đây là điều viết trong “Chu Dịch”: Bĩ cực thái lai, bác cực tất phục (Hết cơn bĩ cực đến hồi thái lai, vật cực tất phản).
Lúc điểm cân bằng đã hoàn toàn bị lệch, vượt ra khỏi phạm vi an toàn, thì sẽ đi sang phía phản diện, dẫn đến hiện tượng Âm Dương đảo chiều. Biểu hiện của thiên tượng Âm Dương đảo chiều chính là kết thúc một vòng tuần hoàn, có nghĩa là một vòng tuần hoàn khác sẽ bắt đầu.
Biểu hiện của loại Thiên tượng này ở thế gian này là tiêu chuẩn đúng sai, thiện ác của nhân loại bị đảo ngược hoàn toàn: Coi tốt là thành xấu, xấu cho là tốt; Tà cho là Chính, Chính cho là Tà; đúng nói là sai, sai nói thành đúng; đẹp cho là xấu, xấu xem là đẹp; Chân cho là Giả, Giả coi là Chân… đối với loại hiện tượng này, con người hiện đại ngày nay đều nhắm mắt làm ngơ, đặc biệt là ở Trung Quốc Đại Lục.
Trung là Đạo, Hòa là Nho, trung hòa là trong Đạo ngoài Nho, cho nên Trung Hòa (cũng gọi Trung Dung) là cửa sổ nối liền Nho gia và Đạo gia, nó đã duy trì nền văn minh Trung Hoa mấy ngàn năm, làm cho tiêu chuẩn đạo đức của dân tộc Trung Hoa được đặt ở vị trí bất bại.
Từ khi những thứ của các trường phái hiện đại phương Tây và trào lưu tư tưởng Chủ nghĩa cộng sản xuất hiện, chúng cực lực phá hoại các tiêu chuẩn đạo đức truyền thống của nhân loại, làm cho điểm cân bằng đạo đức của nhân loại bị phá vỡ, dẫn đến hiện tượng Âm Dương đảo chiều. Đặc biệt hai loại này khi tiến nhập vào Trung Quốc, đã bộc phát thành cái gọi là phong trào Ngũ Tứ, dẫn đến việc tà đảng Trung cộng thống trị Trung Quốc, sau khi trắng trợn phá hoại văn hóa truyền thống Trung Hoa, các hiện tượng Âm Dương đảo chiều đồng loạt xuất hiện ở Trung Quốc.
Ví dụ như nam nữ đảo chiều: Trước kia Âm Dương có vị trí khác biệt rõ ràng, nam nhân là dương nên cứng rắn, nữ nhân là âm nên nhu mì. Nam nhân trọng ân nghĩa, yêu mến, bảo vệ vợ; vợ dịu dàng hòa ái, hiểu và thuận theo chồng. Nam chủ ngoại, làm chủ gia đình, nuôi gia đình; nữ chủ nội, giúp chồng, dạy con, chăm sóc gia đình. Toàn xã hội âm dương điều hòa, phu xướng phụ hòa, vợ chồng hòa hợp cân bằng.
Ngày nay, các phong trào nữ quyền liên tục hưng khởi, đề xướng nam nữ bình đẳng, nói những thứ như phụ nữ có thể chống đỡ nửa bầu trời. Kỳ thực là nữ nhân thực sự, thì muốn tìm một nam nhân có thể yêu thương che chở cho mình suốt đời, hy vọng có được một chốn an thân an toàn hạnh phúc, chăm sóc chu đáo cho gia đình của mình. Thiên tính của nữ giới khiến cho họ không muốn giống nam giới, không muốn xuất đầu lộ diện mà gánh nửa bầu trời. Do đó nam nữ không thể bình đẳng, họ khác biệt về cơ cấu sinh lý, về thiên tính, về đặc điểm, chỉ có thuận theo thiên tính, nhiệm vụ của mỗi người mà đảm nhận vị trí của mình thì mới có thể hài hòa mỹ mãn. Nếu cưỡng ép phá bỏ những nguyên lý này, làm cho ‘bình đẳng’, khiến cho âm không ở chỗ của âm, dương không ở vị trí của dương, tạo thành âm dương đảo chiều, khiến nam không ra nam, nữ không ra nữ. Nam nhân mất đi phần dương tính mạnh mẽ, biến thành ẻo lả như con gái; nữ nhân mạnh mẽ hoạt ngôn, biến thành nữ hán tử. Nam nhân không đảm đương trách nhiệm của nam nhân, biến thành vong ân bạc nghĩa, mất đi phong độ của bậc quân tử, sĩ phu; nữ nhân cũng mất đi nữ tính, quát tháo, thích mạnh mẽ, bắt nạt chồng, làm chủ gia đình… thì trạng thái hài hòa cân bằng của gia đình bị phá vỡ, mâu thuẫn gia đình ngày càng gay gắt, không ai có thể cảm nhận được sự ấm áp và hạnh phúc của gia đình, thân tâm mỏi mệt, dẫn đến phát sinh ngoại tình, tỷ lệ ly hôn ngày một tăng, không giảm, hàng loạt vấn đề xã hội như tổn thương về thể chất và tinh thần của con cái không cách nào giải quyết được. Đây là do nhân loại không có trí huệ, đạo đức bị chôn vùi, trong vô tri làm càn mà mang đến những kết quả như vậy.
Luân thường đảo ngược: Hiện nay con cái vênh mặt hất hàm sai khiến cha mẹ, trách mắng cha mẹ như là đối xử với con mình; cha mẹ đối với con cái thì vâng lời răm rắp, hiếu thuận cứ như chúng là cha mẹ mình vậy. Ngày xưa người già nhân từ lương thiện, được mọi người tôn kính; ngày nay người già không có tự tôn, tham lam vô độ. Quá khứ con trẻ ngây thơ thuần tịnh, cung kính lễ phép; ngày nay con trẻ quan niệm biến dị, chúng được gọi là một thế hệ bại não.
Xấu đẹp đảo ngược: Xưa kia những bậc thầy về nghệ thuật phải trải qua hàng mấy chục năm vất vả khổ luyện, mới có chút thành tựu; ngày nay, những người không có chút tố chất nghệ thuật nào, dựa vào trang phục quái dị người không ra người, quỷ không ra quỷ, giọng điệu kỳ quái đứng trên sân khấu, thế là trở thành nổi tiếng. Trong quá khứ, tác phẩm nghệ thuật càng tinh mỹ càng nhiều người thưởng thức, ca ngợi; ngày nay rác rưởi cũng trở thành tác phẩm nghệ thuật, càng xấu xí, quái dị thì càng có nhiều người hoan nghênh, truy cầu. Xưa kia ai ai cũng khinh ghét hình tượng ác quỷ Địa Ngục, nay trở thành thời trang phổ biến của thanh niên trên đường phố.
Đúng sai thiện ác đảo ngược: Khi xưa người có đạo đức cao thượng mới trở thành người được tôn trọng, kính ngưỡng; giờ đây ông trùm xã hội đen lưu manh đã trở thành đối tượng được tôn thờ và bắt chước. Quá khứ người thiện lương được tôn trọng, kỹ nữ, trộm cắp không dám ngẩng mặt nhìn người; ngày nay người nghèo khó, người thật thà đã trở thành đối tượng bị ức hiếp chế nhạo, chỉ cần có tiền hoặc quyền thế, thì phường kỹ nữ, trộm cắp, cướp bóc, gian tà, sát nhân đều trở thành đối tượng được hâm mộ. Xưa kia nếu có người bị hại, kẻ hại người sẽ bị trách mắng, chỉ trích, còn người bị hại được bảo vệ; ngày nay người bị hại lại còn bị trách tội là không cẩn thận, đáng bị xui xẻo. Khi xưa thổ phỉ ẩn nấp trong rừng sâu, không dám gặp mặt quan, nay thổ phỉ đến đồn công an, cầm giấy phép, đốt phá, giết chóc cướp bóc một cách ngang nhiên. Xưa kia người già bị ngã, người ta vội đến nâng dìu, nay mà bị ngã thì chẳng ai ngó ngàng. Ngày xưa thầy giáo dạy học, truyền nghề, dạy về Đạo Đức làm người, ngày nay giáo viên dẫn đầu trong việc lạm dụng trẻ em, dâm loạn tập thể, cưỡng hiếp học sinh. Khi xưa bác sĩ cứu người bị bệnh, không vì lợi ích; nay bệnh viện chỉ muốn vét tiền của bệnh nhân, thậm chí mổ cướp nội tạng để bán trục lợi. Người làm kinh doanh trong quá khứ là dựa vào thành tín mà dựng nghiệp, thương nhân ngày nay vì tiền tài mà chẳng từ thủ đoạn, nào là sữa có độc, dầu ăn vớt từ cống nước thải, thuốc nhuộm công nghiệp dùng làm màu cho thực phẩm, thức ăn siêu nạc, nấm mốc độc, thuốc kích thích, gạo chứa độc tố, trứng gà giả, các công trình “bã đậu phụ” (chỉ các công trình nguy hiểm dễ sụp đổ), xưởng sản xuất chui… thiên tai nhân họa khắp nơi.
Những hiện tượng trên, chỉ là phần nổi của núi băng chìm, nhiều hiện tượng đáng sợ hơn không thể phơi bày hết ra đây. Đây chính là đạo đức truyền thống đã bị hủy hoại, điểm cân bằng đạo đức đã hoàn toàn sai lệch, tạo thành Thiên tượng âm dương đảo chiều này. Tư tưởng Trung Dung trong Đạo ngoài Nho, duy trì đạo đức của dân tộc Trung Hoa, giúp tổ tiên người Trung Quốc trở nên cao quý, thiện lương, trong suốt chiều dài lịch sử năm ngàn năm, họ đã dùng sinh mệnh để giữ gìn đạo đức, tạo nên vô số những những điển tích xúc động lòng người. Nhưng từ khi Trung Cộng cướp đoạt chính quyền đến nay, chỉ trong vài chục năm đã triệt để phá hủy đạo đức truyền thống của dân tộc Trung Hoa!
Khi vạn vật trong Trời Đất đều nằm trong Đạo, dưới tác dụng của cơ chế này mà đạt tới trạng thái hài hòa hoàn mỹ nhất, đó chính là “Trung”. Khi vạn vật trong trời đất lệch khỏi Đại Đạo thì trạng thái hài hòa hoàn hảo nhất bị phá vỡ, các loại tai nạn và trắc trở sẽ liên tục xuất hiện, lúc này cần lấy Đại Đạo làm tiêu chuẩn, duy trì ước thúc tất cả trong phạm vi an toàn của Đại Đạo, không làm mất cân bằng, đạt tới trạng thái tương đối hài hòa, đây gọi là “Hòa”. Khi điểm cân bằng và tiêu chuẩn đo lường của vạn sự vạn vật đi ngược với Đại Đạo, khi rời xa khỏi cơ chế căn bản duy trì tất cả những tồn tại này, thì vạn sự vạn vật sẽ đi vào con đường tự hủy diệt!
Trận Đại hồng thủy thời Noah, sự hủy diệt của lục địa Atlantis, sự chìm đắm của lục địa Mu… trong lịch sử cổ đại, chẳng phải hết lần này đến lần khác tái hiện vở kịch luân hồi của các nền văn minh, chỉ là nhân loại hết lần này đến lần khác cho lịch sử là Thần thoại, để những bài học giáo huấn bị chôn vùi trong những vết sẹo của lịch sử.
Lịch sử để lại rất nhiều dự ngôn cho chúng ta ngày nay, như dự ngôn của người Maya, Kinh Thánh, cuốn “Những thế kỷ” của Nostradamus, Thôi Bối đồ, Thiêu Bính ca… từ việc Đại Ma Vương khủng bố giáng thế năm 1999, đến việc kết thúc nền văn minh vào năm 2012 … nhân loại cho là chuyện đùa. Cũng như trước khi đại hồng thủy thời Noah đến, mọi người đều cười nhạo gia đình Noah, rằng sao không thấy hồng thủy đến nhỉ? Họ cứ say sưa ăn uống vui chơi, cưới hỏi ma chay như thường, khi thời khắc hồng thủy giáng xuống, nhân loại không còn thời gian mà hối hận, tất cả đều bị hồng thủy xóa sạch.
(Còn nữa)
Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/242736
Ngày đăng: 10-01-2023
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.
ChanhKien.org