Sau này, công phu giải huyệt của ông đúng như ý nguyện của ông, có thể cứu được người (Ảnh chụp màn hình)
Một cao nhân võ thuật khiến Trung Quốc chấn động! Thuật châm cứu của Đông y có thể cải tử hoàn sinh không? Lòng bàn tay của con người chứa đựng toàn bộ tín tức của nhân thể? Chẩn đoán bệnh từ xa cho hàng ngàn người với tỷ lệ chính xác 100%! Cảnh giới cao nhất của Thái Cực là gì? Việc dùng tay điểm huyệt trong các câu chuyện tiểu thuyết võ hiệp có thực sự tồn tại không? Người như thế nào có thể trở thành bậc cao thủ đệ nhất?
Lý Hữu Phủ là một đại sư kỳ tài. Ông từng là nhà vô địch võ thuật và vừa là chuyên gia y học, hơn nữa còn là một đại sư sở hữu công năng đặc dị. Bên cạnh đó, ông đã có bằng thạc sĩ võ thuật, bằng tiến sĩ Đông y ở Trung Quốc và Hoa Kỳ. Năm 1993, ông đến nước Mỹ, lần lượt được mời làm giáo sư Đông y và giáo sư võ thuật của Đại học Đông y Samra và Đại học Đông y Alhambra.
Giải mã bí ẩn chẩn đoán bệnh từ xa
Ông đã từng hợp tác cùng vài bệnh viện, đại học và cao đẳng của Bắc Kinh để nghiên cứu về chẩn đoán bệnh từ xa, và từng chẩn đoán cho hơn 4000 bệnh nhân và tỷ lệ chính xác đạt tới 100%. Điều này thật kỳ diệu, và cũng nhiều người không tin. Một bác sĩ Đông y lớn tuổi một mực không tin, muốn tới thách thức Lý Hữu Phủ. Cuối cùng, Lý Hữu Phủ chỉ khẽ nhìn ông ta và nói: “Ông bị loét tá tràng và bệnh mạch vành, còn chân phải bị viêm khớp, đúng vậy không?”.
Lúc này, vị bác sĩ kia kinh ngạc ngây người, mãi không nói nên lời, cuối cùng vỗ bàn nói: “Từ ngày hôm nay tôi đã tin vào khí công”.
Lý Hữu Phủ nổi tiếng nhất với công năng chẩn đoán bệnh từ xa của mình. Dù không tiếp xúc với bệnh nhân, chỉ nhìn từ xa, ông cũng có thể nói rõ người đó mắc bệnh gì, ổ bệnh ở đâu.
Vậy là dần dần danh tiếng của Lý Hữu Phủ được truyền đi. Nhiều quan chức cao cấp của Bắc Kinh, gồm chủ tịch nước, bộ trưởng, các cấp tướng đều mời Lý Hữu Phủ tới khám bệnh. Có những ca bệnh khó chữa, bệnh nhân phải bỏ ra hàng trăm nghìn nhân dân tệ mới có thể phát hiện ra bệnh, trong khi ông chỉ nhìn một cái liền nói rõ ra.
Về sau, công năng này của ông càng phát triển mạnh, tới mức ông không cần nhìn người, chỉ nghe tên bệnh nhân đã có thể chẩn đoán được bệnh.
Chẩn đoán từ xa chỉ cần một cái tên
Cựu Trung tướng Không quân Trung Quốc Lưu Á Châu đã từng nhờ Lý Hữu Phủ chẩn đoán sức khoẻ từ xa cho phu nhân Lý Tiểu Lâm. Lý Hữu Phủ đã nói chính xác về vấn đề mất ngủ và chân phải bị thương của phu nhân. Điều ông nói về mất ngủ thì quả đúng, nhưng việc chân bị thương thì dường như không có. Tuy nhiên, Lý Hữu Phủ vẫn nhất mực nói nếu như ông nhìn thấy vấn đề mất ngủ là đúng, thì cái chân bị thương kia cũng không thể sai chệch, chi bằng tướng quân tìm phu nhân và hỏi rõ lại.
Trung tướng Lưu bèn gọi điện cho vợ, và đầu dây bên kia, phu nhân cho biết một năm trước, bị tai nạn xe hơi và chân phải của bà bị thương nhưng không nói với ông, có lẽ do sợ ông lo lắng. Lúc này, trung tướng Lưu hoàn toàn thán phục Lý Hữu Phủ.
Từ đó, từ các quan chức cao cấp tới người dân thường, nhiều người bắt đầu tin tưởng khí công là khoa học chân chính.
Sau này, nhà khoa học Tiền Học Sâm đưa ra một khái niệm mới, gọi là khoa học nhân thể. Từ góc độ khoa học nhân thể thì nên giải thích về công năng chẩn đoán bệnh từ xa của Lý Hữu Phủ như thế nào?
Khoa học nhân thể giải thích về chẩn đoán bệnh từ xa
Ông nói rằng thực ra rất đơn giản, bí mật nằm ở trong lòng bàn tay. Bởi vì các bộ phận của lòng bàn tay con người tương ứng với các cơ quan của cơ thể con người. Mỗi bộ phận đều có 9 loại cảm giác khác nhau như lạnh, nóng, sưng, đau, tê… nên miễn là lòng bàn tay của ông có thể đối ứng với cơ thể của bệnh nhân, dựa vào những tín tức này có thể biết được triệu chứng bệnh ở đâu.
Vậy làm sao có thể tạo được loại quan hệ đối ứng này? Lý Hữu Phủ cho biết: “Không có bí mật, chỉ cần để tâm tĩnh xuống là được”. Ông nói rằng đại não của con người, giống như một hồ nước trong vắt, khi tính có thể nhìn thấy cảnh vật phản chiếu vào. Khi tâm thực sự tĩnh tới một trình độ, Lý Hữu Phủ phát hiện ra thêm nhiều công năng của thân thể có thể được mở khoá, ví dụ như thiên mục.
Thiên mục nhìn thấy tiền kiếp
Thiên mục của Lý Hữu Phủ không chỉ có thể nhìn thấy được cảnh tượng của không gian khác, mà thậm chí còn có thể nhìn thấy kiếp trước của một người.
Năm 1987, ông bắt đầu hợp tác với một số viện Trung y và tổ chức nghiên cứu của Bắc Kinh. Họ tìm một số trẻ em sở hữu công năng đặc dị để tiến hành nghiên cứu về luân hồi. Thí nghiệm của họ sử dụng một phương pháp vô cùng nghiêm ngặt – kiểm tra mù đôi (double-blind: là phương pháp mà các đối tượng được nghiên cứu và các nhà khoa học đều không được biết nội dung thí nghiệm, không biết nhau).
Họ để những người khác nhau nhìn vào tiền kiếp của cùng một người. Những người được thử nghiệm không gặp nhau, còn có những người ở tại những thành phố khác nhau. Điều thần kỳ là tình huống những người này nhìn thấy lại thường nhất quán một cách đáng ngạc nhiên. Điều này nói lên rằng những gì họ nhìn thấy rất có thể là sự thực. Bởi vì nếu mỗi người bịa một câu chuyện thì sẽ có rất nhiều các chi tiết và không thể nào giống nhau như vậy.
Ví dụ, có một lần Lý Hữu Phủ và một đứa trẻ cùng nhìn vào tiền kiếp của một người. Đây là một nhà biên tập rất nổi tiếng. Qua thiên mục, Lý Hữu Phủ nhìn thấy kiếp trước người này là một loài động vật, có hình dạng giống cái đầu sư tử, nhưng lại ít lông. Còn đứa trẻ nhìn thấy tiền kiếp của nhà biên tập kia là con vật để cưỡi của Thần Tiên – là một con kỳ lân. Sư tử và kỳ lân không hoàn toàn giống nhau, nhưng có sự tương đồng rất lớn, rất giống nhau.
Nhìn “quả” đời này, thấy “nhân” đời trước
Khi đó, có một cô gái khuyết tật rất nổi tiếng. Năm 2 tuổi, cô bị tàu hoả nghiến nát hai đôi tay. Lý Hữu Phủ để cho những đứa trẻ khác nhìn xem nguyên nhân căn bản tại sao cô gái đó không có hai tay, bởi vì có quả ắt phải có nhân.
Kết quả, một đứa trẻ ở Bắc Kinh nói: “Kiếp trước, cô ấy là một con động vật rất hung ác, đã dùng tay làm nhiều việc xấu, nên kiếp này phải hoàn nghiệp”.
Một đứa trẻ khác nhìn được cụ thể hơn, nói rằng kiếp trước cô là một con rết, sau đó tu luyện và có một số năng lượng, các xúc tu của con rết này biến thành trắng, nhưng nó lại dùng xúc tu này hại chết rất nhiều người. Đứa trẻ này còn đề cập tới một điểm, rằng khi cô gái này ra đời, tay chắc chắn rất trắng.
Cô gái trẻ đó cũng xác thực sự việc này. Trong trường hợp này, cả hai đứa trẻ đều nhìn thấy sự việc dùng tay làm việc xấu, bị gặp báo ứng; và những gì chúng kể cũng giống nhau.
Ngoài ra, còn có một đứa trẻ ở Quảng Châu nói rằng, cô gái này ở đời này khá lương thiện, đời sau có thể sẽ tu đắc chính quả.
Kỳ thực, những sự việc trên đều nói lên một đạo lý, rằng nghiệp lực luân báo. Lý Hữu Phủ kể lại, ông từng gặp một bệnh nhân, từ thắt lưng xuống mu bàn chân mỗi ngày đều đau tới mức muốn chết đi sống lại, nhưng kiểm tra thế nào cũng không ra là bệnh gì. Người bệnh cứ mãi phải đau khổ, chịu đựng sự dày vò của cơn đau. Sau này, Lý Hữu Phủ phát hiện ra rằng, đời trước người đàn ông kia là một vị quan thường đánh người để bức ép họ nhận tội. Vì vậy, ở đời này thắt lưng của ông phải chịu sự dày vò tương tự.
Nếu theo giảng Pháp của Phật gia, đây chính là ‘nhân’ của đời trước tạo ra ‘quả’ của đời sau.
Dưới sự dạy dỗ của võ sư Trần Tế Sinh
Dù vậy, khi thấy người khác chịu đựng thống khổ, vốn là người nhân hậu, ông Lý Hữu Phủ vẫn sẵn lòng giúp đỡ họ. Tuy nhiên, ông không dùng siêu năng lực của mình, mà dùng phương pháp trị liệu phổ biến dân gian – châm cứu. Để ông có thể trở thành một nhà châm cứu, cần phải nhắc tới ơn của người thầy võ thuật của ông – Trần Tế Sinh. Từ người thầy này, ông Lý Hữu Phủ đã học được công phu giải huyệt.
Ông Trần có võ công rất cao. Tương truyền, thời trẻ, ông từng tham gia các cuộc thi quốc gia. Những võ sư từng đấu với ông thậm chí còn không thể chạm vào cơ thể của ông, chỉ thấy họ đấm loạn lung tung vào chính họ, càng đánh càng loạn. Cuối cùng, họ mệt nhoài tới mức nằm xuống, còn ông Trần đều không đánh mà thắng.
Nhiều năm sau, đệ tử của ông Trần là Lý Hữu Phủ nói, kỳ thực võ công này có phân ra tầng thứ. Tầng thứ thấp nhất của võ thuật tập trung vào tấn công; cao hơn một tầng chính là phòng thủ; cao hơn một tầng nữa là không tấn công cũng không phòng thủ, tuỳ theo tâm mong muốn, xuất thần nhập hoá. Ông Trần chính là một cao thủ xuất thần nhập hoá. Nhưng ông không màng danh lợi, luôn sống ẩn cư. Yêu cầu tuyển chọn đồ đệ của ông rất nghiêm khắc. Do đó, nhiều người không biết được có một nhân vật như ông tồn tại. Ban đầu, Lý Hữu Phủ cũng không phải xin làm đệ tử của ông Trần. Người thầy đầu của ông là Trần Thịnh Phủ, anh em kết nghĩa của ông Trần Tế Sinh.
Theo học Trần Thịnh Phủ, 10 năm thử thách
Ông Trần Thịnh Phủ cũng không phải là một nhân vật tầm thường, ông tinh thông mười tám môn võ công, và là thầy dạy võ thuật hàng đầu Trung Quốc. Thầy Trần Thịnh Phủ chọn đồ đệ cũng có yêu cầu rất nghiêm.
Năm đó, Lý Hữu Phủ 18 tuổi, đi bái sư, vốn không bao giờ nghĩ rằng trong thời gian 10 năm, thầy chỉ dạy mình đúng một loại quyền pháp. Nhưng ông cũng không bận tâm, trong 10 năm đó, dù cho trời nắng gắt hay lạnh căm, sáng sớm mỗi ngày, Lý Hữu Phủ đều mau chóng tới nhà thầy luyện võ, vô cùng tôn kính thầy. Lý Hữu Phủ không ngờ rằng, khoảng thời gian 10 năm này thực ra là bài kiểm tra phẩm đức của thầy đối với mình. Khi Lý Hữu Phủ đạt qua bài triểm tra, thầy dốc hết sức truyền dạy ông. Thầy không chỉ dạy ông các loại quyền pháp, khí giới võ thuật, mà còn dạy ông tu tập công pháp Đạo gia, thậm chí còn đem công phu độc môn của bản thân – roi Sơn Tây, ra truyền dạy cho ông.
Năm 1982, Lý Hữu Phủ 33 tuổi, dựa vào công phu độc đáo này đã trở thành quán quân võ thuật toàn quốc. Tuy nhiên, con đường võ học của ông không dừng lại ở đó. Sau đó, thầy của ông đã giới thiệu ông cho Trần Tế Sinh. Từ người thầy thứ hai này, Lý Hữu Phủ càng thêm lĩnh hội được sự cao thâm của công phu nội gia.
Chậm chính là nhanh, cảnh giới tối cao của Thái Cực
Điều ông Trần Tế Sinh dạy cho Lý Hữu Phủ chính là 108 cách thức tĩnh công Thái Cực. Thái Cực Quyền thông thường luyện tập nhiều nhất là vài chục phút, trong khi đó với 108 cách thức này yêu cầu luyện tập trong 3 tiếng vô cùng chậm rãi. Hơn nữa, khi luyện tập còn phải đội một quả cầu ở trên đầu, dù động thế nào cũng không được để quả cầu rơi xuống đất.
Người ta thường nói võ công trong thiên hạ, chỉ có nhanh là không phá được, vậy bậc cao thủ tuyệt đỉnh truyền dạy thế nào, lẽ nào càng chậm càng tốt?
Ông Trần Tế Sinh nói rằng, thực ra việc luyện chậm này chính là luyện nhanh, khi thực sự chậm lại, tiến nhập vào trạng thái nhập tĩnh, trong mắt người khác bạn cũng chính là rất nhanh. Điều này cũng là nguyên nhân trong cuộc thi đấu năm xưa đối thủ không thể chạm được vào ông, bởi vì ông luôn đi trước đối thủ một nhịp, nên quyền cước của người khác không thể trúng vào người ông.)
Lúc đó nghe chuyện này Lý Hữu Phủ không hiểu rõ lắm, cho tới nhiều năm sau ông mới hiểu ra rằng, khi tĩnh lại thì kỳ thực đã đi vào không gian khác, khái niệm thời không của hai bên là khác nhau, và nhanh chậm cũng tự nhiên khác nhau.
Ngoài ra, điều đáng kinh ngạc nhất ông Lý Hữu Phủ học được của thầy Trần đó là công phu giải huyệt đạo.
Bí mật điểm huyệt
Ban đầu, thầy Trần muốn dạy Lý Hữu Phủ cách điểm huyệt, giơ tay ra là có thể điểm huyệt chết người. Đối với người học võ, đây là một cơ hội tốt ngàn vàng khó gặp. Không ngờ, người học trò với thiên tính thiện lương này nhất định không muốn học. Lý Hữu Phủ cho biết, ông chỉ muốn học khả năng để có thể cứu sống người, chứ không muốn hại chết người. Thầy Trần cũng đành chịu, và sau này chỉ dạy ông cách giải huyệt. Nhưng dù là điểm huyệt hay giải huyệt, thì việc học công phu đều giống nhau.
Bởi vì mọi người đều rất tò mò về điều này, nên trong một lần trả lời phỏng vấn, ông Lý Hữu Phủ đã công khai phương pháp luyện tập này. Đầu tiên là tập chống đẩy, bắt đầu tập với 10 ngón tay, dần dần giảm tới lúc chỉ cần dùng 2 ngón tay mà có thể chống đẩy. Lúc đó ngoại công này đã luyện thành.
Năm đó có Lý Tiểu Long cũng đã luyện được chống đẩy tới trình độ này. Lý Tiểu Long có thể đánh bay một người đàn ông to lớn chỉ bằng một chưởng. Sức mạnh của bàn tay này còn rất kinh ngạc. Nhưng lúc đó, công phu của Lý Tiểu Long vẫn chưa thành, bởi tiếp theo, sư phụ sẽ dạy cách hành khí, dẫn đạo, cuối cùng luyện xuất nội công – đây là điều mà Lý Tiểu Long chưa được sư phụ truyền thụ.
Lý Hữu Phủ nói rằng, khi đó người bị điểm huyệt nhẹ một chút có thể sẽ không có cảm giác gì nhiều, nhưng dần dần sau đó họ sẽ xuất hiện vấn đề, có khi cơ bắp cứng đờ, có lúc lại giống như bị mắc bệnh nặng, có người vài tháng sau qua đời.
Tuy nhiên công phu vô cùng nguy hiểm này không thể tuỳ tiện dùng. Lý Hữu Phủ có quen một cao thủ điểm huyệt, người này đã hạ thủ với người khác vì nguyên nhân không chính đáng, sau này chính cao thủ này cũng bị bệnh nặng mà chết. Ông Lý Hữu Phủ cảm thấy rằng, đây chính là sự báo ứng. Ông nói rằng, không thể sử dụng công năng như thế.
Điểm huyệt trị bệnh, danh tiếng vang xa
Sau này, công phu giải huyệt của ông đúng như ý nguyện của ông, có thể cứu được người. Năm đó, ở Hoài Nhu, Bắc Kinh có một người lên núi đi săn, không để ý chẳng may bị ngã từ trên núi xuống, sau đó cả người không thể cử động được, bị bất tỉnh.
Lý Hữu Phủ ở gần đó, nhìn qua là biết người này huyệt đạo bị đóng, nên ông dùng tay điểm vài cái, người đàn ông kia nhanh chóng có thể đứng dậy được. Những người chứng kiến sự tình lúc đó đều thấy rất thần kỳ.
Câu chuyện này còn được truyền thông ca ngợi. Danh tiếng Lý Hữu Phủ điểm huyệt trị bệnh cũng bắt đầu từ đây. Một cách tự nhiên ông cũng bắt đầu học Đông y, làm nhà châm cứu.
Nhờ có nền tảng vững chắc, cộng thêm bản thân chịu khó học tập, nhiều căn bệnh nan y đã được ông chữa khỏi, những ví dụ như thế có rất nhiều.
Một cậu bé mắc bệnh động kinh nghiêm trọng, mỗi ngày bệnh phát tác ít nhất 5 lần, sau vài tháng ông Lý Hữu Phủ chữa trị cho cậu, cơ bản bệnh đã không còn nữa.
Còn có một bé gái người Nga mắc bệnh về máu, khi gặp Lý Hữu Phủ thì tế bào máu của bé gái đã chết, trong số 20 chỉ số máu chỉ có 2 chỉ số là bình thường. Cô bé còn sợ châm cứu. Vì vậy, ông đã làm mát-xa tai cho cô bé. Bất ngờ, hai tháng sau, cô bé hồi phục bình thường mà không cần uống một viên thuốc nào.
Danh tiếng Thần y của ông Lý Hữu Phủ ngày một được truyền rộng, thậm chí sang tới nước Mỹ ở bên kia đại dương.
Năm 1993, qua lời mời nhiệt tình của người bạn, ông tới Mỹ mở phòng khám. Không ngờ, trên nước Mỹ, khi đó ông cũng đã bước sang tuổi trung niên, đã trở thành một đại sư trong mắt mọi người, lại bái một vị Sư phụ xin làm đệ tử.
Sư phụ của Thần y là ai?
Ông Lý Hữu Phủ nói rằng, trước kia trong sinh mệnh của ông vẫn mãi luôn tìm kiếm một đại Đạo chân chính. Đó chính là đại Đạo mà vị Sư phụ này đã chỉ ra cho ông.
Từ đó, ông thực sự bước vào cánh cửa tu luyện. Sau đó có nhiều vấn đề ông từng gặp, nghiên cứu và suy nghĩ nhưng chưa tìm được giải đáp, giờ đây đều dễ dàng được giải quyết. Căn bệnh đau đầu trong nhiều năm của bản thân, dù trước kia ông nghĩ mọi biện pháp để trị liệu vẫn không khỏi, thì giờ đây cũng đã khỏi.
Không chỉ vậy, điều khiến ông đặc biệt vui mừng là bản thân ông đã có những đột phát lớn hơn trong võ học. Trước đây khi ông ngồi thiền, cảm thấy bản thân nhẹ bẫng, giống như bay ở trên mây, ông đã cảm thấy rất tốt rồi. Hiện tại, ông cảm thấy có thể xung ra khỏi trái đất, đi tới nơi vô biên vô tế trong vũ trụ.
Võ học càng cao thâm, y thuật của ông càng tinh xảo, thậm chí tới mức có thể cải tử hoàn sinh.
Cải tử hoàn sinh
Năm 2004, Lý Hữu Phủ có một người bạn mục sư bị trúng gió, phải đưa vào viện, sáng ngày hôm sau thì bác sĩ tuyên bố người này đã chết não. Bác sĩ khuyên người nhà mục sư nên rút ống thở và chuẩn bị hoả thiêu. Vợ người mục sư hoàn toàn không nỡ, nên bà tìm Lý Hữu Phủ, nhờ ông thử châm cứu cho chồng.
Sau hai tuần châm cứu, mục sư bất ngờ thoát khỏi nguy hiểm. Các bác sĩ cũng rất vui mừng kinh ngạc, họ khích lệ ông Lý Hữu Phủ tiếp tục trị bệnh cho mục sư. Vài ngày sau, mục sư được chuyển từ phòng bệnh nhân nguy kịch sang phòng bệnh thông thường. Sau này, sức khoẻ của mục sư hồi phục trở lại bình thường. Những ví dụ tương tự vẫn còn rất nhiều.
Hiện tại ông Lý Hữu Phủ đã nghỉ hưu và không còn chữa bệnh nữa, nhưng ông vẫn không bao giờ quên môn võ cổ truyền mà cả cuộc đời mình đã cống hiến. Mùa thu năm ngoái, một cuộc thi võ thuật quốc tế lớn đã mời ông là chủ tịch ban giám khảo, ông đã vui vẻ nhận lời. Dù đã hơn 70 tuổi, nhưng tinh thần ông vẫn rất mẫn tiệp, thi thoảng còn chỉ dạy cho thế hệ sau. Động tác nào cũng chuẩn sách giáo khoa. Thân thủ mạnh mẽ, ánh mắt sắc bén, dường như ông vẫn như dáng điệu chàng thanh niên 18 tuổi năm xưa.
Theo Phù Dao- Weijiezhimi
Minh An biên dịch
NTD Việt Nam