Tác giả: Bình Phàm
[ChanhKien.org]
“Quỷ khiến Thần sai”, là một câu thành ngữ có ý nghĩa là: Kết quả của sự việc diễn ra nằm ngoài dự kiến, được người ta tin rằng luôn có Quỷ Thần đứng đằng sau tương trợ. Trên thực tế vạn sự đều có tiền căn hậu quả (nguyên nhân ngày trước sinh ra kết quả ngày nay), muốn được Quỷ Thần giúp đỡ cũng cần có nguyên nhân gieo trồng từ trước.
Viên Mai, một học giả của triều đại nhà Thanh, đã ghi chép lại trong “Tử Bất Ngữ” về hai câu chuyện trong trường thi khoa cử, nhờ được Quỷ Thần giúp đỡ mà có được công danh, nó có thể giải thích rõ ràng câu thành ngữ “Quỷ khiến Thần sai” này.
Thần quyết định cho vị trí đầu bảng
Giang Tây có một học sĩ tên là Chu Lực Đường tham gia kỳ thi Hương năm Ung Chính thứ nhất (năm 1723). Đề thi của khoa cử đưa ra là “Học nhi ưu tắc sĩ” (dịch nghĩa: học tập tốt xong, nếu vẫn còn dư lực, thì đi làm quan). Bài văn của Chu Lực Đường viết rất sâu sắc, quan giám khảo phòng là Trương Mỗ đọc không hiểu nên rất tức giận, đã dùng bút đỏ phê và sửa đủ lỗi, sau đó vứt vào chỗ những bài thi không đạt.
Vào ban đêm khi các quan giám khảo về phòng của mình nghỉ ngơi, quan giám khảo Trương Mỗ bỗng nhiên nói những lời mơ hồ, lại còn tự mình tát vào mặt nói: “Bài văn viết hay như vậy, ngươi xem nhưng không hiểu, lại còn mặt dày làm quan giám khảo phòng!”, rồi không ngừng tự đánh, mắng bản thân. Gia đình nghĩ rằng ông ta bị trúng gió, nên vội vàng mời các vị quan giám khảo phòng đến kiểm tra lại những bài thi mà Trương Mỗ đã phê, bọn họ xem xong bài văn của Chu Lực Đường cũng đều không hiểu mấy, vì vậy họ bàn với nhau: “Thử đưa bài thi này lên cho quan chủ khảo xem thế nào”. Mọi người đều đồng ý.
Quan chủ khảo là Lễ bộ thượng thư Nhậm Lan Chi, sau khi xem xong bài thi này đã kinh ngạc khen ngợi: “Đây đúng là một bài văn kỳ lạ nhất trong tất cả các bài thi, không có bài nào hay hơn nó, có thể chọn bài thi này đứng đầu bảng”. Lúc đó, phó quan chủ khảo Đức Công đã rất mệt vì chấm các bài thi, đang nằm ngủ gục trên bàn nên Nhậm Lan Chi đợi ông tỉnh dậy mới kể lại sự tình của bài thi này, Đức Công hỏi số thứ tự của bài thi này là số mấy? Nhậm Lan Chi nói: “Là nam tự số thứ 3”. Đức Công nói: “Không cần phải xem nữa, quyết định là vị trí đứng đầu đi”. Nhậm Lan Chi hỏi ông nguyên nhân vì sao, ông bèn kể lại: “Vừa nãy tôi đang ngủ ngon, bỗng nhiên gặp một vị Thần áo giáp vàng đến chúc mừng và nói: ‘Con trai thứ ba của ngươi, đã giành vị trí đứng đầu’. Bây giờ tôi nhận được bài thi thứ ba của nam, há chẳng phải ứng nghiệm rồi hay sao?” Nói xong, ông ta lại xem bài thi của Chu Lực Đường và cũng tán thưởng không ngớt, vì vậy đã quyết định cho bài thi này đứng vị trí đầu bảng.
Sau khi có danh sách công bố những người thi đỗ, mọi người hỏi Chu Lực Đường về chuyện của Trương Mỗ – quan giám khảo kỳ thi Hương lảm nhảm trong giấc mơ của mình, rằng rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra với ông ta, nhưng Chu Lực Đường chẳng hiểu có chuyện gì. Sau đó Chu Lực Đường chính thức trở thành quan Tuần phủ tỉnh Phúc Kiến và Tổng đốc tỉnh Hà Nam. Ông làm được rất nhiều điều có ích cho người dân, thành tích chốn quan trường cũng rất tốt.
Đây mới đích thực là Quỷ khiến Thần sai
Vào năm Ung Chính thứ 4 (năm 1726), những người được mời làm quan giám khảo kỳ thi Hương tỉnh Giang Nam thời điểm đó đều là các quan viên xuất thân là tiến sĩ của các tỉnh lân cận, tất cả đều là những thiếu niên anh tuấn. Có vị tên là Trương Lũy, trúng tiến sĩ đã rất lâu rồi, anh ta là một người rất kính Thần, mỗi đêm anh đều thắp hương hướng lên trời mà vái rằng: “Trương Lũy con tuổi đã cao, học vấn nông cạn, e rằng đảm đương không nổi việc của quan giám khảo, nếu như trong các bài thi có bài nào hay, hoặc giả tổ tiên của thí sinh có tích âm đức, khẩn cầu Thần Minh điểm hóa nhắc nhở cho con”.
Các quan giám khảo phòng đều cười Trương Lũy ngu ngốc, họ tụm lại và cùng giễu cợt anh ta, bọn họ bẻ lấy một thanh trúc mảnh, đợi khi Trương Lũy chấm bài thi dưới ánh đèn, họ đem một bài thi không đạt đặt tại bên cạnh anh ta, rồi lấy thanh trúc mảnh chọc thủng giấy dán cửa sổ, nhẹ nhàng chọc vào mũ của anh ta. Sau ba lần bị chọc như vậy, Trương Lũy cảm thấy rất kinh ngạc, cho rằng Quỷ Thần quả nhiên đã hiển linh rồi, vì vậy anh ta chỉnh đốn lại y phục, rồi hướng lên không trung mà vái lạy và cầu nguyện rằng: “Bài thi này quả thực viết không hay, nhưng Thần Minh đã nhắc nhở, có lẽ thí sinh này nhất định đã tích được nhiều âm đức, nếu như thật đúng là như vậy, cầu xin Thần Minh điểm hóa cho con thêm một lần giống như vừa rồi”.
Mấy vị quan giám khảo phòng nghe thấy, trong lòng lại cười thầm đắc ý hơn nữa, đợi lúc anh ta đem bài thi này đặt lại ở bên cạnh, họ lại dùng thanh trúc chọc mũ của anh ta lần nữa. Lần này, Trương Lũy không xem lại bài thi nữa, mà đem bài thi đó một mạch dâng lên trên đại đường, chuẩn bị giao cho cấp trên phúc thẩm, nhưng lúc này hai vị quan chủ khảo đã đi nghỉ rồi. Vì vậy Trương Lũy đã gõ cửa phòng của họ và nói rằng vì Thần Minh đêm khuya đã điểm hóa cho anh ta, anh ta mới đến tìm quan chủ khảo để thẩm định. Quan chủ khảo Thẩm Cận Tư đọc xong bài thi này liền nói: “Bài văn này viết rất hay, hoàn toàn có thể trúng tuyển, hà tất phải viện cớ Thần Minh điểm hóa?” Mấy vị quan giám khảo phòng vừa rồi trêu chọc anh ta nghe thấy vậy, đều ngậm miệng không dám nói năng gì.
Đợi đến sau khi có bảng công bố danh sách những người thi đỗ, nhìn thấy bài thi này cũng đã được trúng tuyển, mọi người ai nấy huyên náo vừa cười vừa nói với Trương Lũy rằng: “Đây là do chúng tôi trêu chọc anh đấy”. Trương Lũy nghiêm túc nói lại: “Đây không phải là tôi bị các vị trêu chọc, mà là các vị đã bị Quỷ Thần trêu!” Mọi người nghe xong nghiêm túc suy nghĩ lại, họ cảm thấy những điều Trương Lũy nói rất có đạo lý, hóa ra đây chính là Quỷ khiến Thần sai.
Hai câu chuyện cổ này không chỉ ra hoàn cảnh gia đình và nhân phẩm của hai thí sinh được Quỷ Thần giúp đỡ này như thế nào, nhưng có thể khẳng định là Quỷ Thần hành sự cũng cần tuân theo Thiên lý, nếu gia tộc của họ hoặc bản thân họ mà không tích đức từ trước thì Quỷ Thần cũng không dám âm thầm tương trợ. Con người không thể nhìn thấy được quan hệ giữa tích đức và phúc phận, nhưng Quỷ Thần thì có thể nhìn thấy, người có đức thì Quỷ Thần mới dám ra tay giúp đỡ.
Người Trung Quốc hôm nay đã không còn tin vào những điều này, nếu bạn nói “trên đầu ba thước có Thần linh”, thì họ sẽ ngẩng đầu nhìn lên trời, bởi vì nhìn không thấy, nên họ sẽ không tin. Người Trung Quốc hôm nay không giảng “tích đức”, mà giảng “phấn đấu”, “đấu tranh”, “liều mạng tranh đấu”, chỉ cần có được tiền tài danh lợi, thì việc gì họ cũng đều dám làm, thu hoạch nội tạng sống từ các học viên Pháp Luân Công để cướp lấy những món lợi khổng lồ là tội ác tày trời mà họ cũng dám làm, họ coi hành thiện tích đức là phong kiến mê tín mà bài xích mất rồi, nhưng họ lại không hề biết rằng đây mới chính là điều quan trọng thực sự, Trời đất Thần linh chỉ xem trọng những điều này.
ĐCSTQ tàn phá văn hóa truyền thống, dùng thuyết vô thần, thuyết tiến hóa để làm biến dị người Trung Quốc đến mức không còn coi trọng đức, chỉ biết làm điều xấu dẫn đến tạo nghiệp. Con người đâu biết rằng khi tạo nghiệp đến một mức độ nhất định thì chính là lúc sinh mệnh sẽ bị hủy diệt, nhưng Thần Phật thì biết. Chỉ tiếc rằng con người không ngộ ra được, ngộ không thấu cái lý này, không nguyện ý hành thiện tích đức thì Thần Phật cũng không có cách nào giúp đỡ. Học viên Pháp Luân Công cũng nhìn thấy được Trung Cộng đang áp đặt những lời giả dối đầy “giả, ác, đấu” của văn hóa đảng lên người dân Trung Quốc, nó lợi dụng văn hóa đảng dụ dỗ và mê hoặc người dân Trung Quốc tham gia vào cuộc bức hại Pháp Luân Công, nhằm đạt được mục đích hủy diệt nhân loại. Vì vậy dưới áp lực của cuộc bức hại Pháp Luân Công với hình thức diệt chủng tập thể của ĐCSTQ, các học viên Pháp Luân Công vẫn đang tuân theo ý chỉ của Thần Phật, đứng ra giảng chân tướng, thức tỉnh lương tri và thiện niệm của con người, đưa con người trở về với truyền thống, tìm lại giá trị quan truyền thống, phân biệt rõ thiện ác, hành thiện tích đức, đó chính là đang cứu người. Trung Cộng bức hại Pháp Luân Công, ngăn cản thế nhân tiếp xúc chân tướng Pháp Luân Công, phỉ báng, bôi nhọ Chân, Thiện, Nhẫn, với mục đích và tội ác xấu xa là hủy diệt nhân loại.
Con người muốn được Thần Phật trợ giúp và phù hộ, thì chỉ có cải biến quan niệm, một lòng hướng thiện, thuận theo đặc tính Chân – Thiện – Nhẫn của vũ trụ làm người tốt, không ngừng đề cao cảnh giới của sinh mệnh, hành thiện tích đức, thì tương lai của sinh mệnh mới ngày càng tốt đẹp hơn! Nếu tiếp tục đi theo giả – ác – đấu của Trung Cộng, thì chỉ có thể ngày càng rời xa Thần Phật, không ngừng tạo nghiệp, khi nghiệp lực tích lũy đến mức không việc ác nào không dám làm, thì con người sẽ phải đối mặt với tương lai đáng sợ của hình thần toàn diệt, đây chính là sự hủy diệt thật sự của sinh mệnh.
Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/284154
Ngày đăng: 23-07-2023
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.
ChanhKien.org