Cô ấy bị sốt đến 39 độ, cảm thấy toàn thân phát lạnh, chân không thể đứng vững. Cô gọi điện cho chồng về. Anh chồng gắt gỏng: “Sao em suốt ngày ốm thế? Tự lấy thuốc uống đi!”. (Ảnh: Shutterstock)
Người ta nói rằng phụ nữ là nước. Một người đàn ông thông minh và có trách nhiệm sẽ hiểu rằng, họ phải yêu quý và chăm sóc nguồn nước, mới có thể thu về quả ngọt hạnh phúc. Còn một người đàn ông ích kỷ và luôn tự cho mình là đúng, họ sẽ khiến dòng nước đóng băng, hoặc khuấy đảo rối tung, biến nước thành ao tù nước đọng…
***
Hôm nay cô ấy phải làm tăng ca đến 10h tối mà vẫn chưa được ăn gì, ngoài trời đang mưa như trút, cô gọi điện thoại cho chồng tỏ ý muốn anh đến đón. Bên đầu dây bên kia, anh chồng giọng ngái ngủ: “Mưa thế này, đi làm sao được? Thôi em tự bắt xe ôm đi về cho xong việc”.
Đêm hôm ấy, trong lòng cô còn lạnh lẽo hơn cả cơn mưa ngoài trời kia…
***
Cô ấy bị sốt đến 39 độ, cảm thấy toàn thân phát lạnh, chân không thể đứng vững. Cô gọi điện cho chồng về. Anh chồng gắt gỏng: “Sao em suốt ngày ốm thế? Tự lấy thuốc uống đi!”.
Nói còn chưa dứt câu anh đã vội cúp máy cái “cộp”, chỉ nghe thấy đầu dây bên kia vọng lại thứ âm thanh chói tai, tựa như từng mũi kim xuyên vào tim…
***
Cô nói với chồng rằng công việc phải có tính chất lâu dài, đừng vì một chút sai lầm mà từ chức, đứa nhỏ vẫn cần tiền nộp học. Anh chồng liền vung tay như muốn đánh: “Cô đàn bà con gái thì biết cái gì, tôi đây có tài nhưng không gặp thời mà thôi!”.
Cô chỉ biết im lặng không nói lại gì thêm, lẳng lặng nhấc điện thoại, xem xem có thể tìm được công việc bán thời gian nào để làm thêm không.
***
Vì tình yêu, cô chỉ biết lặng lẽ nuốt xuống sự thờ ơ lạnh nhạt này. Nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục, cô phải học cách mạnh mẽ bước đi, một mình chịu đựng đớn đau, chịu đựng nước mắt, chịu đựng khổ cực. Cô vô tình biến thành một người độc lập và mạnh mẽ từ khi nào không hay.
Đến một ngày nọ, cô nhìn lại người đàn ông phía sau lưng mình, và không biết còn điều gì đáng để lưu luyến đây.
***
Cách đây không lâu, khi các bạn cùng lớp tụ tập, tôi gặp lại Thảo Chi, cô ấy là người đẹp số một trong “năm bông mai vàng” của lớp. Tôi còn nhớ Thảo Chi là một cô nàng xinh xắn, thanh tú và rất ít khi tức giận, đặc biệt còn hay ngại ngùng. Hồi đó bao chàng trai trong lớp thích cô, hay trêu đùa cô, những lúc ấy cô nàng chỉ biết cầm cuốn sách che mặt, ánh mắt thẹn thùng như biết nói, trông vô cùng dễ thương.
Ngày cưới Thảo Chi tôi cũng tham dự. Hôm đó, bố mẹ cô ấy đã khóc rất nhiều, nhìn qua cũng thấy cô con gái nhỏ yếu đuối được ba mẹ cưng chiều ra sao.
Nhưng hôm nay gặp lại, từ cái nhìn đầu tiên tôi đã có chút kinh ngạc.
Trang phục công sở của Thảo Chi rất gọn gàng, nhưng váy của cô ấy có vẻ hơi ngắn. Cô ấy nói khá to, cũng có thể nói bất cứ điều gì, và có thể uống bất cứ thứ gì. Khi tôi đi ngang qua, thấy Thảo Chi đang kéo mấy bạn nữ, mặt mày hớn hở lôi ra mấy chai lọ gì đó, rồi hồ hởi giới thiệu sản phẩm. Cô ấy nói một thôi một hồi với vẻ tự hào, nhưng vẻ mặt của mấy bạn nữ đó thì trông thật khó xử.
Bạn nam đứng bên cạnh nói nhỏ cho tôi biết, Thảo Chi mấy năm gần đây bán hàng khuyến mại, hai năm trước là bán bảo hiểm, gần đây bán các loại sản phẩm chăm sóc da. Bây giờ không phải là thời đại bán hàng trực tiếp, nhưng cô ấy chẳng biết đã nghe ai đó lừa, bèn làm đại diện cho một thương hiệu không rõ xuất xứ. Vào ngày lễ tình nhân năm nay, cô đã bán cho anh một bộ với giá đắt đỏ. Mang đồ về nhà, vợ anh kiểm tra thấy sản phẩm bị lỗi, bèn giận anh đến nửa tháng vẫn chưa bỏ qua.
Tôi cảm thấy lạ, Thảo Chi chẳng phải là có công việc ổn định trên phố sao?
Anh bạn lắc đầu: “Không phải, mà vì cô ấy cưới phải ‘người chồng không tốt’. Cô ấy sinh con gái đầu lòng nhưng người chồng muốn có con trai, còn ép rằng không sinh được con trai thì ly hôn. Lần thứ hai mang thai là con gái, bên nhà chồng lại ép cô phải bỏ thai. Đến lần thứ ba mang thai, cuối cùng vẫn sinh con gái. Nay chồng cô đang thất nghiệp, lại hay rượu chè cờ bạc, hơn nữa còn hắt hủi vợ vì không sinh được con trai. Một mình Thảo Chi phải kiếm tiền nuôi hai cô con gái”.
Anh bạn nói rằng mấy năm gần đây tình cảnh của Thảo Chi rất khó khăn, tình cảm vợ chồng thì ngày càng thờ ơ lạnh nhạt. Rất nhiều lần cô than thở với bạn bè và khóc lóc buồn lắm.
Một cô gái vốn dịu dàng e thẹn như vậy, nay phải dầm mưa dãi nắng, mặt dạn mày dày, cười cười nói nói từ sáng đến tối để kiếm tiền nuôi con.
Còn người chồng thì sao? Tôi tự hỏi làm sao mà vợ con có thể chịu đựng được.
Anh bạn lại thở dài: “Các bạn học cũ rất buồn trước tình cảnh của Thảo Chi, nhưng mỗi lần thấy cô ấy liều mạng chào hàng như vậy, cũng phải tránh đi”.
Tôi ái ngại nhìn Thảo Chi lần nữa, lớp mỹ phẩm dày trên khuôn mặt dường như không thể che được những nếp nhăn ở nơi khóe mắt. Cô gái trẻ e ấp dịu dàng ngày nào giờ đây đã trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ, cô cũng không biết rằng mình đã phải chịu đựng bao nhiêu.
Nhìn Thảo Chi, lại khiến tôi nhớ đến câu nói: “Kết hôn đúng người, cả đời sẽ không phải già đi”. Thảo Chi giờ đây, mạnh mẽ và già dặn như thế, là minh chứng cho sự thất bại của người chồng.
Đàn ông không có bản lĩnh, phụ nữ tuyệt vọng cả đời
Trong cấu trúc xã hội ngày nay, dù ở Châu Á hay Châu Âu, đàn ông là trụ cột của kinh tế gia đình. Chăm sóc cha mẹ, vợ con là trách nhiệm của người đàn ông. Còn như chồng của Thảo Chi, vốn thân thể khỏe mạnh, tuổi trẻ cường tráng, vậy mà lại đặt gánh nặng kiếm tiền lên vai người vợ, còn gì đáng hổ thẹn hơn.
Đàn ông ích kỷ, phụ nữ phải tự lau vết thương đau
Một số đàn ông đã quen với việc tự cho mình là trung tâm, mọi thứ phải tuân theo sở thích của anh ấy. Đối với anh ta, chơi game, chơi bài và uống rượu là “đại sự” không thể trì hoãn. Phụ nữ đối với anh ta, tốt nhất là lúc cần thì phải xuất hiện ngay lập tức, nhưng nhỡ có chút phiền toái thì chỉ mong rằng cô ấy mau rời đi. Người phụ nữ không còn cách nào khác, dẫu có khó khăn đến đâu cũng chỉ có thể một mình đảm đương.
Đàn ông vô trách nhiệm, phụ nữ chỉ có thể lặng im nuốt nỗi bất bình
Có một số đàn ông, chỉ biết tàn nhẫn đối với vợ của mình, còn với những người khác thì mười phần yếu đuối và bất lực. Vợ bị chính anh ta gây khó dễ ở nhà, anh ta còn nói: “Cô phải suy nghĩ nhiều hơn về bản thân!”. Khi người vợ gặp phải khó khăn trong công việc, anh ta sẽ nói: “Tôi đã nói trước là tính cách của của cô có vấn đề”…
Cứ như vậy, người phụ nữ không bao giờ dám mở miệng, đau lại càng thêm đau.
***
Vợ và chồng, khi hai người ở bên cạnh nhau, rất cần sự thấu hiểu, an ủi và sẻ chia. Tất nhiên phụ nữ có thể chọn cách mạnh mẽ kiên cường, nhưng dẫu mạnh mẽ ra sao, trái tim của họ đều chỉ như một cô gái nhỏ, mong muốn được đối xử dịu dàng, được bảo vệ và chở che.
Cô ấy không nhất thiết đòi hỏi rất nhiều, chỉ là ngày mưa có ai đó cầm ô đứng đợi, khi ngã bệnh mệt mỏi thì có ai đó yêu thương. Nếu cô ấy không thể có được một chút dịu dàng như thế, trái tim cô sẽ trở nên băng giá.
Cô ấy thực sự có thể ngày càng trở nên mạnh mẽ và mạnh mẽ hơn, cũng tự mình tìm thấy hạnh phúc mà chính mình mong muốn. Nhưng đến một ngày, cô ấy có thể rời xa bạn một cách nhẹ nhàng, và đi tìm kiếm một vùng trời cao rộng mới.
Vì vậy, là đàn ông, hãy yêu thương người phụ nữ của mình, và đừng để cô ấy phải cố làm ra vẻ mạnh mẽ.
Cô ấy là phụ nữ, vốn dịu dàng như nước chảy qua khe, bởi vậy cần người đàn ông rộng rãi như sông dài biển rộng.
Hòa An (biên dịch)
Theo aboluowang.com
NTD Việt Nam