Tác giả: Quá Khách
[ChanhKien.org]
Ngày nay rất ít người biết trong Trung Y có môn gọi là Khoa Chúc Do, bởi vì phương pháp mà nó dùng để chữa bệnh hầu như không liên quan đến Trung Y mà người ta vẫn biết, nên bị coi như mê tín phong kiến mà loại bỏ đi. Phương pháp Chúc Do không yêu cầu sử dụng thảo dược hoặc rất ít dùng thuốc, và là một phương pháp trị bệnh thông qua sử dụng bùa chú. “Chúc” tượng trưng cho lời niệm chú, “Do” tượng trưng cho nguyên nhân gây ra bệnh tật. Khái niệm “Chúc Do” rất rộng, bao gồm các biện pháp kiêng, bùa chú, niệm chú, nó được liệt vào khoa thứ mười ba trong các phương pháp trị bệnh của Thái y viện thời nhà Nguyên.
Hiện nay bộ phận tinh hoa của Trung Y đã không được kế thừa và bị thất truyền. Phần cốt lõi của nó thực chất là tu luyện, các đại y học gia cổ đại đều là người tu luyện, lý luận kinh điển của Trung Y “Hoàng đế Nội kinh” chính là giảng về tu luyện, Tôn Tư Mạc cũng lưu lại một bộ phương pháp tu luyện hoàn chỉnh trong sách y khoa của ông, luyện khí tinh hoa, luyện khí hóa Thần, chỉ bất quá là tầng thứ của họ có hạn nên họ không nhìn thấy nghiệp lực, không nhìn thấy nguyên nhân sản sinh của nghiệp lực, và lý của tầng cao hơn. Một khi lên tầng cao hơn chút nữa, hiểu được luật nhân quả thì họ sẽ không trị bệnh cho người khác. Tu luyện là cao hơn so với lý của người thường, cho dù là luyện khí hay luyện công, tầng thứ của Trung Y là vượt xa y học phương tây, Tây Y chỉ là những gì cải biến mà mắt người có thể nhìn thấy được, còn sự cải biến của Trung Y là những gì mà mắt người không nhìn thấy được – đó chính là “Khí”.
Chính do mối quan hệ mật thiết giữa Trung Y và tu luyện nên rất nhiều phương pháp có thể trị bệnh đều được quy về Trung Y.
Nhiều người ở vùng nông thôn đã tiếp xúc với kỹ thuật trị bệnh Chúc Do này, và nó thậm chí còn rất phổ biến ở Đông Nam Á, chính là những thầy nhảy đồng và thầy cúng, thường sử dụng hình thức đốt tiền vàng, niệm chú ngữ, mời Thần nhập thân, v.v… và các hình thức khác để chữa bệnh, chính là cái mà người ta gọi là “Quỷ khiến Thần sai”. Họ bị xem thường bởi những người tu luyện chân chính, bởi vì họ không thực sự tu luyện bản thân, không dựa vào năng lực của bản thân để hành sự, mà là dựa vào ngoại lực giúp đỡ để hoàn thành.
Đốt tiền vàng cho ai đây? Đốt cho Quỷ và Thần. Thông thường thì tầng thứ của Quỷ Thần đó rất thấp, họ ở không gian khác, không giống như con người ở trong không gian mê như thế này, họ có thể làm được một số việc mà không gian này không làm được, có thể nhìn thấy một số nhân quả cũng như thầy nhảy đồng và thầy cúng, họ dựa vào việc cúng bái của những người này để trị bệnh. Cho họ tiền thì họ sẽ làm mọi việc, có tiền sẽ sai khiến được quỷ, có thực mới vực được đạo. Tiền vàng không có tác dụng gì ở thế gian con người, sau khi đốt đi thì vật chất ở không gian này sẽ biến mất, vật chất ở không gian khác của nó sẽ được giải phóng, bởi vì mọi thứ ở không gian con người đều là cái vỏ, vỏ không còn nữa thì nó sẽ được giải phóng. Đối với không gian khác mà nói, vật chất ở không gian nhân loại là rất trân quý, chỉ cần lớp vỏ ngoài cùng này còn tồn tại thì họ không có được và không cách nào sử dụng được nó.
Ngay cả việc bái Phật và thắp hương cũng vậy, sau khi hương cháy, nó sẽ đi đến không gian cao tầng và có thể được sinh mệnh cao cấp dùng để diễn hóa ra một số thứ gì đó. Mặc dù ở không gian nhân loại đây nó không có giá trị gì, nhưng đến không gian khác thì vô cùng giá trị. Khi đốt giấy, đốt hương cần hướng về phía bài vị hoặc đối tượng mà trong tâm mặc niệm, phải có mục tiêu rõ ràng, nếu không thì sẽ không đến được đó.
Đồ vật ở bên này bị đốt cháy, trong tâm nghĩ đến mục tiêu cần đạt được, còn lại trông cậy vào Quỷ Thần ở bên kia. Quỷ Thần ở bên kia nhìn thấy rồi, họ cũng không thể giúp bạn mà không có được gì, những Quỷ Thần đó sẽ giúp con người hoàn thành một số sự việc trong khả năng của họ. Ví như họ ở không gian khác tiến hành một số biện pháp trị liệu chỗ bị bệnh, nếu một người bị sốt, thì có thể nhìn thấy một ngọn lửa ở trên thân thể người đó ở không gian khác, họ có thể trực tiếp dập lửa ở bên không gian đó. Khi một người bị đau hoặc ngứa, thì có thể nhìn thấy một số con bọ đang cắn người đó ở không gian khác, và họ có thể thanh lý chúng. Không phải là năng lực của họ lớn, mà là họ có thể nhìn thấy những thứ đó ở không gian đó, nên có thể làm việc đó một cách dễ dàng. Nhưng họ không thể nhìn thấy được chân tướng ở tầng cao hơn, tầng thứ của họ so với con người thì thấp hơn, những việc họ có thể làm chỉ là những việc ở tầng thứ này của họ. Sau một phen xử lý, “điều trị” bằng cách như vậy thì triệu chứng bệnh của bệnh nhân có thể chuyển biến tốt hơn hoặc giảm nhẹ.
Tuy nhiên, họ không động được đến nghiệp lực, đó là những thứ ở tầng thâm sâu hơn, một khi người tu luyện có thể nhìn thấy được hình thái tối nguyên thủy của nghiệp lực, thì tầng thứ của anh ta đã vượt ra khỏi tam giới; sinh mệnh nội trong tam giới không thể nhìn thấy được nghiệp lực được sản sinh ra như thế nào, vì vậy họ mới tạo nghiệp.
Vì vậy phương pháp trị bệnh này chỉ trị được triệu chứng bệnh chứ không trị được tận gốc, bao gồm tất cả các phương pháp trị bệnh của nhân loại cũng đều là như vậy, bệnh của con người thường khó trị tận gốc và hay tái phát, điều đó nói lên rằng không thể thực sự chữa khỏi bệnh của con người, mà chỉ là trì hoãn lại về sau. Nhưng nó thực sự có hiệu quả, xã hội người thường chẳng phải là nhìn vào bề mặt sao? Bề mặt được cải biến rồi, họ liền cho là tốt.
Còn có phương pháp mời Thần nhập thân, Thần ở đây cũng không phải là thần ở tầng thứ cao, phần lớn thường là những linh thể tầng thấp, người ta không dám đắc tội với ma quỷ, cũng tôn xưng chúng thành Thần, và mời những thể sinh mệnh ở không gian khác nhập lên thân thể người và lợi dụng thân thể người để hành sự.
Phương pháp trị bệnh bằng thuật Chúc Do thường bị nhầm lẫn với trị bệnh bằng khí công, bởi vì chúng đều cần có một số thủ pháp. Trước khi tu luyện Đại Pháp tôi cũng từng hồ đồ làm khí công sư chữa bệnh cho người khác, trị bệnh bằng khí công có thể tiêu trừ nghiệp lực cho người khác ở một mức độ nhất định, tiêu trừ nghiệp lực như thế nào? Tôi phát hiện rằng những bệnh mà tôi đã chữa khỏi đều chạy sang thân thể của tôi, họ không còn nghiệp lực nữa, tôi thay họ mà gánh chịu, người khác khó chịu như thế nào thì tôi khó chịu như thế đó. May mắn thay, sau khi tu luyện Đại Pháp rồi, những nghiệp lực đó tôi có thể gánh chịu được, đều có thể chuyển hóa nó thành đức, nhưng nó cần có cơ duyên và sức chịu đựng rất lớn, nói chung khi nghiệp lực lớn thì ngộ tính kém, họ chịu đựng không nổi thì sẽ không tu được. Người tu luyện không được dùng phương thức khí công để trị bệnh cho người khác, nghiệp lực lớn như vậy sẽ áp xuống, người ta không thể chịu đựng được, và căn cơ sẽ bị hủy mất. Nghiệp lực sẽ không vô duyên vô cớ mà tiêu mất. Cần phải có người gánh chịu mới có thể tiêu đi. Tu luyện chân chính thì Sư phụ sẽ tiêu giảm nghiệp lực cho đệ tử, để họ có thể tu luyện được, nhưng những nghiệp lực đó đều là do Sư phụ gánh chịu. Sư phụ dẫn dắt đồ đệ không dễ dàng như mọi người tưởng tượng, người thông thường căn bản không dám làm, vì nghiệp lực phải gánh chịu là quá lớn.
Phật gia nhìn thấy được cái lý này, hết thảy mọi khổ nạn của con người đều là do nghiệp lực dẫn đến, cho nên họ không giảng trị bệnh, họ giải quyết những vấn đề này từ căn bản, nghiệp lực chỉ là vật chất tồn tại nội trong tam giới, họ muốn con người tu luyện, nhảy thoát ra khỏi biển khổ và giải quyết triệt để căn nguyên hình thành nghiệp lực. Người ta đều nói Trung Y có thể trị được căn nguyên của bệnh, nhưng kỳ thực cũng chỉ là tương đương với Tây Y mà thôi, Trung Y cũng không thể trị khỏi căn nguyên của bệnh, thực sự trị được căn nguyên của bệnh chính là khiến con người tu luyện, đây gọi là “Phổ độ chúng sinh”.
Nghề nghiệp của con người thế gian chỉ là nghề nghiệp, nó chính là tồn tại trong không gian này, nếu nói rằng nhận thức cao rồi thì không cần bác sĩ, vậy không được, xã hội nhân loại vẫn cần có bác sĩ. Người tu luyện chân chính là không có bệnh, từ khi tôi tu luyện Chính Pháp hơn 20 năm nay, tôi không phải uống một viên thuốc nào, điều này cho thấy rằng tu luyện kỳ thực là cách tốt nhất để có thân thể khỏe mạnh.
Ngày nay, vấn đề an toàn thực phẩm liên tục xuất hiện, đâu đâu cũng là hàng giả, hàng kém chất lượng, khắp nơi đều ô nhiễm khiến con người ăn gì cũng không yên tâm, nhưng đối với người tu luyện mà nói, thì không cần phải lo lắng gì cả, đó cũng là chấp trước. Đại nạn đến thì cũng không có chỗ mà trốn, lo lắng cũng vô ích, ngay cả việc dùng thực phẩm chức năng cũng không có ích gì, bởi vì con người căn bản không thể giải quyết được ô nhiễm ở tầng nguyên tử và phân tử. Mọi công cụ mà con người chế tạo đều cấu thành từ phân tử, nếu như phân tử đã ô nhiễm, thì bộ lọc được làm từ phân tử có thể lọc được phân tử không? Có người không ăn thực phẩm biến đổi gen, nhưng một lượng lớn thực phẩm biến đổi gen đó được dùng làm thức ăn chăn nuôi, vậy bạn có ăn thịt động vật không?
Nhân loại có quá nhiều vấn đề, những vấn đề này chỉ có thể giải quyết thông qua tu luyện, tu luyện là tu cái thân thể ở không gian khác, sự ô nhiễm ở bên này không thể ảnh hưởng được đến nó, nguồn gốc của con người đều rất cao, sự ô nhiễm nội trong tam giới không thể chạm đến được nó. Nó giống như một khối ngọc hoàn mỹ không tỳ vết, không nhiễm bụi trần, nhưng bụi trần đó không phải là họ, mà tu luyện chính là cần thanh lý đi những bụi trần đó, khôi phục lại chân ngã của bạn, phản bổn quy chân.
Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/287029
Ngày đăng: 09-01-2024
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.
ChanhKien.org