Bà Liên đã nuôi Ụt suốt 2 năm qua, từ một chú heo bé xíu nay đã nặng khoảng 200kg. Ụt có khả năng đặc biệt khiến nhiều người bất ngờ.
Cưng heo như con
Trong nhà bà Liên (ở huyện Định Quán, tỉnh Đồng Nai) hiện có nuôi một chú heo mọi. Nhưng thay vì nuôi heo trong chuồng như những gia đình khác, bà Liên để chú heo này thoải mái đi lại trong ngôi nhà của mình, thích nằm ở đâu thì nằm. Bà Liên gọi heo bằng tên Ụt, xưng mẹ.
Ụt được bà Liên mua với giá 500 nghìn đồng từ khi chỉ to bằng một con chuột. Sau 2 năm sống với bà Liên, được cưng chiều như con, Ụt hiện đã nặng khoảng 200kg. Chú heo mập mạp quá khổ nên việc đi lại khó khăn.
Trước đây, bà Liên cho Ụt ăn 4 bữa/ngày nhưng hiện giảm xuống còn 3 bữa/ngày. Thức ăn của Ụt là cơm, cám, bánh, bánh mì ngọt, bánh mì thịt. Dù cuộc sống khó khăn, thu nhập chỉ phụ thuộc vào việc cho thuê 1 phòng trọ và con cái đỡ đần thêm nhưng bà Liên vẫn sẵn sàng chi số tiền không nhỏ cho Ụt.
Bà cẩn thận mua nhang muỗi đốt ở những chỗ Ụt hay nằm để tránh bị muỗi cắn. Bà Liên ăn gạo gì thì Ụt ăn gạo đó, không có sự phân biệt. Mỗi khi Ụt bỏ ăn, bà lại tất tả ra tiệm thuốc Tây, mua thuốc cho Ụt uống.
Ngoài việc cho ăn uống đầy đủ, bà còn mua hẳn 2 lọ thuốc bổ gân với giá 350 nghìn đồng/hộp cho Ụt uống để chân khỏe hơn, sợ Ụt mập quá không đi nổi. Mỗi lần đang nằm rồi đứng lên với Ụt đều khá khó khăn, đôi khi bà Liên phải đỡ.
Theo bà Liên, Ụt là con heo đầu tiên mà bà nuôi. Trước đây bà mua Ụt về với mục đích nuôi để thịt. Thời điểm Ụt được 6 tháng tuổi, bà định làm thịt để làm giỗ cho chồng. Tuy nhiên vì xảy ra chuyện lạ nên người phụ nữ này đổi ý.
“Hôm đó, tôi nói với một người cháu là chuẩn bị mổ heo. Tôi còn gọi điện báo con về, đồng thời nói với mấy người hàng xóm nếu có mua thịt heo thì sang nhà.
Thế nhưng không hiểu sao từ sau lúc đó, tôi cứ đi đâu là Ụt đi theo đó. Từ chiều đến tối, tôi cứ ngồi nhìn Ụt rồi khóc, thấy sao tội nghiệp nó quá. Tâm trạng của tôi rối bời, muốn làm thịt heo nhưng lại không đành.
Đến 9 giờ tối, tôi nói với người cháu là không làm thịt heo nữa. Tôi báo cho người mổ lợn là hoãn, gọi điện cho con bảo không phải về nữa, đồng thời nhắn mấy người hàng xóm không phải sang mua thịt heo nữa vì tôi không mổ.
Từ lúc báo dừng việc mổ heo thì tâm trạng của tôi thoải mái, vui vẻ hẳn ra, không còn suy nghĩ nữa. Tôi nói vào tai Ụt: “Thôi mày cứ ăn, chơi đi, ăn no rồi kiếm chỗ nằm nhé. Sau này mày chết thì tao sẽ chôn cất cho mày”, bà Liên kể, và rồi bà nuôi Ụt đến tận bây giờ.
Chú heo biết tự mở vòi nước đi tắm
Bà Liên khen Ụt là chú heo thông minh, từ nhỏ tới giờ, mỗi khi tiểu tiện, đại tiện, Ụt đều tự ra vườn để đi. Ụt đang nằm ngoài sân, nghe tiếng bà chủ gọi liền lững thững đi vào. Hay có khi bà Liên đi vắng vài hôm, Ụt đi vào tận giường của bà tìm.
Ụt cũng rất sạch sẽ, thích tắm. Khi Ụt còn nhỏ, bà Liên thường chuẩn bị một cái chậu có nước để Ụt nằm trong chậu tắm. Mỗi lần tắm, Ụt tỏ ra thích thú, khoan khoái, khi nào chán thì tự đi ra, mỗi ngày tắm cả chục lần.
Còn hiện tại vì đã quá khổ so với chậu, Ụt tắm bằng vòi. Chú heo này còn biết tự gạt vòi nước để tắm, điều này mới được bà Liên phát hiện ra từ dịp Tết Nguyên đán vừa qua.
Người phụ nữ kể, phía sau nhà bà có đặt một téc nước. Đợt đó khi đi chợ về, bà sững sờ phát hiện trong téc của mình hết sạch nước. Mấy hôm sau, bà Liên rình thì phát hiện Ụt tự mở nước tắm. Bà cũng chiều ý, để Ụt tắm thoải mái.
Mỗi khi ăn no, Ụt lại ra chỗ téc nước, lấy miệng gạt, mở khóa gòi cho nước chảy ra rồi dí mặt vào vòi nước. Tiếp đó, Ụt nằm xuống để dòng nước mát lạnh chảy vào thân mình và tận hưởng, cứ thế đến khi nào hết nước trong téc thì thôi. Hàng xóm nhà bà Liên khi biết chuyện, ai cũng ngỡ ngàng.
Được biết, Ụt chỉ hiền và nghe lời bà Liên chứ với người khác, chú heo này khá dữ. Khi gặp người lạ, Ụt kêu “hừ hừ” và không cho động vào mình.
Con cái đi làm ăn xa, Ụt trở thành người bạn thân thiết của bà Liên. Cuộc sống tuy còn nhiều khó khăn nhưng người phụ nữ này nói sẽ cố gắng nuôi Ụt, chăm sóc thật tốt cho chú heo.
Nguồn: Độc lạ Bình Dương
Xem thêm
Vạn Điều Hay