Nếu có ai đó nói với một người Trung Quốc rằng hành vi và đạo đức của anh ta thấp kém. Anh ta sẽ không thể hiểu được chúng ta đang nói gì, vì đối với họ điều đó là bình thường, ai cũng sống và làm như thế cả, vậy thì thấp kém ở đâu?
“Ghét người Trung Quốc” đã trở thành một hiện tượng xã hội thời nay. Nếu hỏi “vì sao ghét” thì đa phần đều cho rằng “xấu lắm, thâm lắm, hiểm lắm”. Thành ngữ có câu “Nguồn đục thì nước không trong. Gốc cong thì cây không thẳng”. Mọi thứ đều phải có nguyên nhân. Trung Quốc nơi ấy tuy đã từng là một quốc gia lễ nghĩa, có đầy đủ “Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín”. Vậy “Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín” của người Trung Quốc giờ đã đi về đâu?
Tại Trung Quốc ngày nay, vấn đề thờ ờ cứu người bị nạn, hãm hại lẫn nhau đã trở thành tự nhiên. Đạo đức, tính nhân văn của nhiều người dân Trung Quốc rất đáng báo động. Vì sao người Trung Quốc ngày nay trở thành như vậy? Để trả lời câu hỏi này chúng ta có thể nhìn ngược về quá khứ mấy chục năm gần đây. Dưới sự cai trị của Đảng Cộng Sản Trung Quốc cả về tư tưởng lẫn chính trị – kinh tế, mảnh đất Trung Hoa từng được gọi là mảnh đất ” Thần Châu” ấy đã trải qua nhiều giai đoạn chết chóc kinh hoàng. Thông qua nhiều cuộc vận động chính trị, Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã gieo rắc trong tư tưởng người dân Trung Hoa những nỗi sợ hãi vô hình, để bảo vệ bản thân mình người dân gần như thờ ơ lảng tránh giúp đỡ đồng loại để tránh gặp rắc rối, mọi người chỉ chăm chăm lo tích chút tiền tài để phòng thân, hãm hại lừa gạt lẫn nhau để chiếm lợi riêng hơn là nghĩ đến viêc giúp đỡ người khác.
Văn hóa truyền thống Trung hoa chú trọng về đề cao đạo đức con người, với “Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín” đã bị ĐCSTQ hủy đi trong thời cận đại, Đại cách mạng văn hóa từ 1966 tới 1976, gây tác động rộng lớn và sâu sắc lên mọi mặt của cuộc sống văn hóa, xã hội ở Trung Quốc. Nhiều di tích chùa chiền, đền đài cổ xưa đã bị phá hủy, Người dân tin theo tín ngưỡng Thần Phật đều bị đấu tố, giết hại. Không khí lo sợ, chết chóc bao trùm Trung Quốc thời bấy giờ. Trong thời kỳ này tổng cộng 1,8 đến 2,3 triệu người bị giết chết hoặc bị bức phải tự sát, khoảng 20 triệu người bị đưa về nông thôn nhốt trong các trại lao động cưỡng bức trong nhiều năm. Khoảng 200 triệu người bị thiếu ăn thường xuyên…
“Trong cuộc cách mạng tàn bạo này, con người ta đánh mất hết mọi thứ, đánh mất đức tin vào Thần Phật, đánh mất bản ngã và lương tri của chính mình, nghi kỵ chính những người thân yêu nhất và nguy hiểm hơn cả là họ đã trở nên vô Thần. Hệ lụy của cuộc thảm sát chính trị này vẫn còn kéo dài cho tới ngày nay ở Trung Quốc”. Phật giáo đặc biệt bị đàn áp vào thời kỳ Cách mạng Văn hóa với chiến dịch phá chùa, đốt kinh sách, đập phá tượng Phật. Tất cả đều do Hồng vệ binh thực hiện. Đa số các chùa chiền, cơ sở tâm linh lớn tại Trung Quốc ngày nay do các cán bộ của ĐCSTQ được đưa vào làm trụ trì, quản lý với mục đích kiểm soát, điều hành các tín ngưỡng tôn giáo lớn trong nước, Những vị trưởng thượng này không phải là người tu hành chân chính, nên những hiện tượng như nhà Sư xài hàng hiệu, trụ trì có lối sống trụy lạc được báo cáo nhan nhản trên các trang báo. Tôn giáo đáng ra có sứ mệnh và vai trò lớn trong việc duy trì và nâng cao đạo đức xã hội, phẩm hạnh con người thì nay lại bị những “yêu ma” chui vào phá hoại làm đạo đức xã hội xuống cấp ngày càng trầm trọng hơn.
Nhận thấy những hệ lụy và bất cập đó, trước sự sống còn của dân tộc Trung Hoa, vào năm 1989 hàng chục ngàn sinh viên trí thức của nhiều trường đại học lớn tại Trung Quốc đã ôn hòa đứng lên đòi sự thay đổi với nền dân chủ tiến bộ trong xã hội, tuy nhiên những con người tiến bộ và quả cảm đó đã phải nhận một kết cục bi thảm khi ĐCSTQ không hề quan tâm đến sinh mệnh của nhân dân, nó dùng mọi thủ đoạn tàn ác nhất để duy trì quyền lực và sự cai trị độc tài. ĐCSTQ đã dùng xe tăng và quân đội vũ trang bắn giết và cán chết hàng nghìn sinh viên trẻ tuổi tại quảng trường Thiên An Môn. cảnh tượng hãi hùng và chết chóc lúc đó vẫn còn in hằn trong tâm trí những người còn sống sót ngày nay. Một lần nữa, tiếng nói lương tri của người dân lại bị dập tắt.
Đến năm 1999, Tại Trung Quốc lại tiếp tục diễn ra một cuộc bức hại và đàn áp tàn ác và khủng khiếp hơn nữa với những người dân Trung Hoa. Hàng triệu con người lương thiện, tin tưởng và sống chiểu theo nguyên lý “Chân Thiện Nhẫn” đáng ra phải được chính quyền nhân rộng và khuyến khích ủng hộ để góp phần thăng hoa đạo đức tinh thần xã hội, tuy nhiên trái ngược lại ĐCSTQ với nỗ lo sợ chính trị vô cớ chỉ vì người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ngày càng đông đã ra tay đàn áp giết hại dã man hàng triệu người dân lương thiện của mình. Bao nhiêu gia đình bị bức hại đến tan nát, bao nhiêu đứa trẻ mồ côi có cha mẹ bị chính quyền bức hại đến chết. Theo thống kê từ các tổ chức quốc tế, có tới hơn 2 triệu học viên Pháp Luân Công bị ĐCSTQ giết hại và mổ lấy nội tạng sống. Đạo đức của người Trung Quốc một lần nữa lại bị ĐCSTQ bóp chết.
Không dừng lại ở đó, lúc bấy giờ cả một hệ thống quan chức ĐCSTQ đứng đầu là cựu chủ tịch nước Giang Trạch Dân đã xây dựng vận hành hệ thống mổ cướp nội tạng sống của các học viên Pháp Luân Công đem bán kiếm lời trong ngành du lịch ghép tạng siêu lợi nhuận, “Giết người, mổ lấy nội tạng sống để kiếm tiền” – Đây quả là tội ác lịch sử vô cùng to lớn và kinh hoàng từ xưa nay chưa từng có.
Vậy nên ngày nay không lạ gì tại Trung Quốc, không có việc ác nào mà không tồn tại, Dưới nền giáo dục lệch lạc, bóp mép sự thật và cố xúy bạo lực của ĐCSTQ, nhân tâm trở nên suy đồi, người dân Trung Quốc không việc ác nào không làm, con người sống trong cùng một dân tộc nhưng thờ ờ lảng trách cứu giúp đồng loại nguy khốn….
Theo tansinh.net