Đã có lần các bác gái ở chỗ tôi cũng nói câu rằng Pháp Luân Công không và chưa được nhà nước Việt Nam cho phép và công nhận. Tôi nói Việt Nam không cấm, còn chuyện công nhận hay không thì đã là không cấm thì không cần phải nói công nhận, và hơn nữa đã tu tâm dưỡng tính, đã tu thiện thì không phải đi xin phép ai, hay là cần ai đó phải cho phép công nhận. Đã là tu tâm dưỡng tính, tu thiện có nghĩa là tu thôi, ai cũng cần sống thiện, không lẽ đến thiện cũng phải trông chờ và phải cho phép hay sao. Bất cứ pháp luật nào thì cũng là vì để duy hộ con người sống thiện lương, sống phù hợp với nguyên lý của vũ trụ. Nói xong thì mấy bác ấy im lặng không nói thêm từ nào nữa, muốn nói cũng không có từ để nói nữa, bởi vì sự thật là như thế.
Một số tờ báo chính thức của Việt Nam đã từng khen ngợi Pháp Luân Công.
Theo tin tờ báo Nông Nghiệp Việt Nam của nhà nước đưa tin về bài “Tìm hiểu về Pháp Luân Công”, và tờ báo Pháp Luật và đời sống mà cư dân mạng đăng tải gần đây chứng tỏ rằng Việt Nam chưa từng và chưa hề cấm Pháp Luân Công. Về việc một số tỉnh thành và cơ quan nhà nước gần đây can nhiễu và gây khó dễ đến bắt bớ trái phép học viên Pháp Luân Công là trái phép và tự phát, không hề có một văn bản hay điều luật nào của nhà nước chính phủ cấm về môn tập này. Về việc một số truyền hình tivi tuyên truyền và quảng bá bôi xấu Pháp Luân Công là phải chăng vì bên trong có động cơ gì khác, theo số đông dân chúng cho rằng do sức ép cấm vận kinh tế từ phía Trung quốc mà làm như vậy.
Trung quốc gần đây xuất sang Việt Nam rất nhiều những sản phẩm độc hại từ thực phẩm ăn uống đến trái cây và các hàng thủ công mỹ nghệ cũng như đồ nhựa đến điện tử đều có những thành phần hóa học nguy hại vượt quá mức cho phép, thậm chí có thứ có cả những hóa chất cấm sử dụng gây nguy hại cho sức khỏe của người dùng.
Rất nhiều nơi người ta dị ứng và sợ hàng Trung quốc, vì sao vậy? Vì bất tín, vì kinh doanh không dựa trên đạo đức mà chỉ chạy theo lợi nhuận, nói đến Trung quốc nhiều người cho rằng đồng nghĩa với hàng kém chất lượng hoặc mục đích xấu xa, ấy vậy mà đất nước ấy lại đàn áp Pháp Luân Công, lại bắt bớ bỏ tù ngay cả người dân của mình những người theo học môn này và hoặc có liên quan đến Pháp Luân Công một môn tu luyện theo Chân Thiện Nhẫn, thậm trí đến mổ cắp nội tạng trên cơ thể của người ta để đặt cho đơn hàng sinh lợi nhuận. Theo nguyên lý độc trị độc thế thì cái mà chính quyền Trung cộng ấy bức hại và không cần thì ắt sẽ lại phải là thứ tốt, thứ thuần khiết. Con người ta có lẽ nào sống mà lại không cần đến Chân – Thiện – Nhẫn cơ chứ, ai mà chẳng cần chân thật chất phác, lương thiện – thiện lương, nhường nhịn – nhẫn nại cơ chứ.
Pháp Luân Công thể theo nguyên lý Chân Thiện Nhẫn của vũ trụ, đây là một môn tập về tự do tín ngưỡng, không phân biệt ngành nghề cao thấp, không phân biệt tôn giáo hay chủng tộc mầu da, và mang lại phát triển tốt cho xã hội, góp phần an sinh xã hội, nâng cao đạo đức và tâm tích của người dân nói riêng cũng như sự bình ổn và an hòa của Quốc gia nói chung.
Ngoài ra Pháp Luân Công còn góp phần tăng thêm kinh tế cho xã hội, nếu người ta tập khỏe mạnh từ trong cơ bản và đánh đuổi bật gốc bệnh từ gốc căn bản mà khỏi đi thì người dân sẽ ít còn phải cần đến khám bệnh, chi phí thuốc men, giúp phần giảm tải chi phí cho các bệnh viện phải cần rót vốn từ quốc gia để lo đầu tư phát triển cho ngạch khác, và cùng với số tiền lo chữa trị bệnh, tiết kiệm tiền cho chính người dân, góp phần thúc đẩy kinh tế phát triển, xã hội an sinh.
Rất nhiều người đã khỏi bệnh thực sự từ Pháp Luân Công, với pháp lý cao thâm dạy người ta sống và hành thể theo nguyên lý Chân Thiện Nhẫn, đề cao tâm tính, thực lòng tu tâm và sửa tính, từ bỏ đi những tính xấu, họ đã trải nghiệm những lợi ích hữu hiệu từ môn học này, trên thực tế trải nghiệm thực tu thì kẻ cả một số người mắc các căn bệnh hiểm nghèo như ung thư vú, hay kinh niên đều thu được những thọ ích. Về việc chữa nhiều căn bệnh hiểm giúp người bệnh thoát khỏi cái chết cận tử trở về cuộc đời như hồi sinh khỏe lại thì thực tế trong dân chúng kiểm chứng rất nhiều, người thật việc thật ở khắc các nơi nơi, dù bạn hay bất cứ một ai chỉ cần có dụng tâm thì có thể tự mình đích thân đi kiểm chứng được việc này.
Tất cả những lẽ ấy có thể trong các bạn đã từng tận mắt chứng kiến, các ngõ ngách xóm làng, người ta đều truyền cho nhau, kể cho nhau nghe như thế, người truyền người, tâm truyền tâm.
Phàm đã là người tu tâm sửa tính, theo môn học này họ đều tu tâm ngay trong đời sống hàng ngày. Người đó vẫn có cuộc sống bình thường như bao người khác, vẫn có thể lập gia đình và sinh con đẻ cái, họ chỉ khác đó là tu sửa tâm mình, đề cao sống tốt, thiện lương giữa chốn hồng trần đầy mê hoặc cám dỗ này, có thể gọi là tu tại gia, thực hiện theo nguyên lý Chân Thiện Nhẫn và đề cao tâm tính cùng cảnh giới. Họ một tâm mong muốn sống theo nguyên lý đồng hóa với vũ trụ, thiên nhân hợp nhất. Từ nghìn xưa đến nay con người đều mong muốn sống hòa hợp với đất trời, thì khắc sẽ có mưa thuận gió hòa..
Môn học không những giúp họ thăng hoa tinh thần, nâng cao đạo đức mà còn mang đến một thân thể khỏe mạnh không bệnh tật, lánh bỏ những thói hư tật xấu và giúp đẩy lùi tệ nạn xã hội. Một môn tập tu cả thân lẫn tâm, giúp con người thêm yêu cuộc sống, sống an hòa, chất phác và thiện lương, biết nhường nhịn lẫn nhau, biết nghĩ cho người khác, nâng cao đạo đức xã hội. Rất nhiều các quốc gia trên thế giới đã trao tặng cho Pháp Luân Công những giải cao quý về bình ổn xã hội và an sinh quốc gia.
Và bây giờ từng người từng người trong đội ngũ của đảng Trung cộng mà đã từng bức hại Pháp Luân Công đang dần ra ánh sáng, từ các quan chức nhỏ tới ông lớn đều đã phải trả quả báo, luật nhân quả chẳng chừa một ai, làm ác thì phải chịu báo, đời có câu ác giả ác báo, tất cả trong số đó những người đã tham gia vào việc ác tày trời ấy bây giờ người thì bị bỏ tù, người thì nhẩy lầu tự tử, người thì tai nạn mà chết. Tên cầm đầu khởi sướng nên phong trào bức hại vô nhân đạo, vô nhân tính, vô lương tâm đó giờ đã bị khởi tố ở khắp nơi.
Ở đời thiết nghĩ, chỉ có vì dân và lắng nghe tiếng nói của dân, lấy dân làm chủ thì quốc gia mới hưng thịnh, xã tắc mới an hòa, và nhà nhà mới an vui, thái bình.
Tổng hợp