Ở độ tuổi đôi mươi, chàng trai phương Tây cảm thấy cơ thể mình như đã 45. Tuy nhiên, anh đã hồi phục sức khỏe và giành 2 huy chương Olympic sau khi biết đến môn khí công đến từ châu Á.
Khi lên 9 tuổi, anh Martins Rubenis (sinh năm 1978, Cộng hòa Latvia) đã học môn thể thao được cho là nguy hiểm nhất Thế vận hội mùa đông: Môn trượt băng nằm.
Từ những năm 1990, Martins bắt đầu thi đấu và chiến thắng tại nhiều giải đấu quốc tế, trong đó có huy chương vàng Giải vô địch Trẻ thế giới năm 1998; Hai huy chương bạc năm 2003; Và huy chương đồng tại cuộc thi vô địch Thế giới năm 2004.
Martins tham gia tổng cộng 5 Thế vận hội Olympic Mùa đông. Đạt vị trí thứ ba tại Thế vận hội Torino năm 2006, Martins giành tấm huy chương Olympic đầu tiên cho Cộng hòa Latvia ở Thế vận hội Mùa đông. Với thành tích này, anh đã được vinh danh là Nhân vật Thể thao Latvia của năm.
Tại Thế vận hội Olympic Mùa đông 2014 ở thành phố Sochi (Nga), Martins nhận được một huy chương đồng khác trong nội dung Tiếp sức Đồng đội. Sau sự kiện này, Cộng hòa Latvia đã phát hành một con tem với hình ảnh của Martins và các đồng đội của anh.
Vào cuối Olympic Mùa đông 2014, anh Rubenis chính thức nghỉ thi đấu, trở thành huấn thành viên của Ủy ban Olympic Latvia.
Mặc dù được nhiều danh hiệu, nhưng cách sống của một vận động viên có thể gây ra những thiệt hại lớn đối với cơ thể.
Martins kể lại cách đây 12 năm: “Ở độ tuổi 20 mà tôi cảm thấy mình như đã 45 tuổi, vì lưng của tôi bị tổn thương, cơ bắp tôi đau nhức, tôi không thể làm tốt nhất trong môn thể thao của mình”.
Tìm ra Con đường Mới
Tuy nhiên, Martins cho biết sức khỏe của anh đã chuyển biến nhanh chóng vào mùa xuân năm 2005, sau khi anh bắt đầu học Pháp Luân Đại Pháp (hay Pháp Luân Công), môn khí công theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn.
Anh nói: “Khi tôi bắt đầu tập Pháp Luân Công, chỉ sau lần đầu tiên tập thử, tôi đã cảm thấy rất nhiều năng lượng đang lưu chuyển và thật sự khai thông phần lưng của tôi, nó kêu răng rắc, và thực sự thay đổi. Tôi đổ mồ hôi như khi được huấn luyện cường độ cao. Tôi biết có điều gì đó to lớn đã xảy ra. Tôi không biết đó là gì, nhưng tôi cảm thấy rất tốt.”
“Trong khoảng một tháng rưỡi, tất cả những đau đớn của tôi ở lưng, và trên thân thể đã hoàn toàn biến mất.”
Martins cho biết anh đã hiểu ra mối liên hệ giữa cơ thể, tinh thần và tâm tính thông qua các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp. “Là một vận động viên, tôi có thể đạt đến một mức độ nào đó [về thể chất]. Nhưng nếu tôi không đề cao tinh thần, tâm tính trong cuộc sống hàng ngày, thì cơ thể tôi không thể trở nên khỏe mạnh hơn.”
Anh cũng hiểu ra nguyên lý rằng mình cần chia sẻ nhiều hơn đối với người khác. Trước kia, anh tự thiết kế xe trượt băng cho bản thân và giữ kín bí quyết của mình. Tuy nhiên, sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, mọi thứ đã thay đổi.
“Tôi thấy điều đầu tiên mà tôi nhận ra và hiểu được là tôi phải trở nên vị tha hơn, bớt ích kỷ hơn.”
“Điều tôi hiểu ra nhờ Pháp Luân Đại Pháp là bạn càng mở lòng, càng cho đi những điều tốt đẹp, thì bạn càng nhận được những điều tốt đẹp”.
Vì vậy, thay vì giấu giếm các thiết kế của mình, anh Rubenis đã chia sẻ với những người khác. “Khi tôi chia sẻ với người khác, những tri thức mới và ý tưởng mới lại đến”, Martins cho biết.
Anh cũng nói rằng các nguyên lý trong Pháp Luân Đại Pháp đã giúp anh có thể nhìn nhận bản thân mình khi đối mặt với những khó khăn.
“Trước khi theo tập [Pháp Luân Công], tôi từng cho rằng tất cả những điều tôi không thích trong cuộc sống, đều là rắc rối hay bất an. Nhưng bây giờ, tôi nghĩ đấy lại là những cơ hội. Nếu tôi làm điều gì đó sai trái hoặc cảm thấy không đúng, tôi có thể hướng nội, rồi có thể tìm ra cách để cải thiện bản thân mình. Tôi sẽ dễ chịu hơn với những gì xảy ra đối với tôi, dù chúng không phải là điều gì dễ chịu cho lắm.”
Sau thế vận hội Olympic mùa đông 2014, anh Rubenis chính thức nghỉ thi đấu và anh đảm nhận vai trò huấn luyện viên của đội tuyển Olympic của Latvia. Anh Rubenis cũng là kỹ sư cơ khí phụ trách chế tạo các xe trượt băng mới cho các vận động viên.
Anh Martins thừa nhận rằng ban đầu anh thấy rất khó thích ứng với cương vị mới, thậm chí còn muốn trở lại làm vận động viên. Tuy nhiên, thông qua việc học các nguyên lý Chân, Thiện, Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp, anh đã dần dần nhận ra bổn phận của mình nằm ở đâu.
“Từ vị trí vận động viên chuyển sang huấn luyện viên, tôi nhận ra tôi đang trở nên khiêm tốn và vị tha hơn, bởi vì nó không chỉ là về bản thân tôi, mà còn cho những người khác, làm thế nào để giúp đỡ những người khác đạt được mục tiêu của mình. Mặc dù tôi không còn thi đấu nữa, trách nhiệm của tôi hiện giờ còn quan trọng hơn khi làm một vận động viên.”
Anh Martins Rubenis cũng là một nhà hoạt động nhân quyền, yêu cầu Trung Quốc chấm dứt đàn áp Pháp Luân Công.
Trái ngược với các nước thế giới, chính quyền Trung Quốc đàn áp Pháp Luân Công từ năm 1999 theo lệnh của cựu Tổng Bí thư kiêm Chủ tịch nước Giang Trạch Dân, người đố kỵ và lo sợ khi số người tập môn khí công ôn hòa này vượt quá số lượng Đảng viên.
theo NTDTV