Có lẽ nổi bật nhất trong các câu chuyện về việc tổng thống Mỹ tiếp xúc với người ngoài hành tinh là câu chuyện của Tổng thống Eisenhower vào năm 1954 tại Căn cứ không quân Muroc (sau này gọi là Căn cứ Không quân Edwards). Cho đến nay, đây vẫn là một trong những câu chuyện được thảo luận nhiều nhất xoay quanh chủ đề này.
Câu chuyện
Phiên bản rút gọn của câu chuyện này như sau: Vào tháng 2/1954, tổng thống Eisenhower đã gặp gỡ người ngoài hành tinh tại Căn cứ Không quân Edwards, trong lúc Tổng thống và vợ của ông lúc đó đang có một kỳ nghỉ đông tại Palms Springs, California, cách đó khoảng hơn 170 km .
Theo hầu hết các nhà nghiên cứu, kỳ nghỉ tại Palm Springs quả là một chuyến đi đột ngột, bởi ngay trước đó chưa đầy một tuần Ike (biệt danh của Eisenhower) vừa trở về từ một kỳ nghỉ bắn chim cút ở bang Georgia.
Tất cả các nhà nghiên cứu cũng đồng ý về một cốt chuyện gốc, đó là vào tối ngày 20/2/1954, trong một chuyến đi nghỉ kéo dài một tuần đến Palm Springs, Eisenhower đã biến mất khỏi nơi ông trọ tại khu nghỉ dưỡng Smoke Tree Ranch của người bạn đối tác.
Bằng cách nào đó, các hãng truyền thông đã biết được tin Tổng thống biến mất. Trên thực tế, hãng tin Associated Press đã loan tin rằng Tổng thống đã lên cơn đau tim và qua đời. Chỉ vài phút sau, họ đã vội rút lại câu chuyện này.
Người phát ngôn Nhà Trắng James Haggerty, lúc đó đang ăn tại một quán thịt nướng ở phía bên kia thị trấn, đã phải vội vã quay trở lại để gặp mặt và trấn an công luận. Trao đổi với báo chí, Haggerty cho biết Tổng thống đã làm hỏng một chiếc răng khi ăn gà rán vào bữa tối nên đã phải đến khám nha sĩ. Các phóng viên chuyên trách tại Nhà Trắng (từ các hãng tin lớn) chấp nhận lời giải thích này, và toàn bộ câu chuyện có một hồi kết êm thắm khi Tổng thống Eisenhower xuất hiện công khai tại một nhà thờ địa phương vào sáng hôm sau.
Giả thuyết về cuộc gặp gỡ người ngoài hành tinh
Nhiều nhà nghiên cứu đã đưa ra các báo cáo về một cuộc chạm trán đồn đại tiềm năng giữa Eisenhower và người ngoài hành tinh. Báo cáo đầu tiên được đưa ra chỉ vài ngày sau tuyên bố cho rằng Eisenhower đã được bí mật đưa đến gặp một nhóm người ngoài hành tinh tại Muroc. Trong vụ này Tổng thống đã từ chối đề xuất cung cấp công nghệ cao của người ngoài hành tinh để đổi lấy việc chấm dứt các chương trình vũ khí hạt nhân mà Mỹ đang theo đuổi. Không lâu sau đó Eisenhower đã ra lệnh cấm tuyệt đối bất cứ thảo luận nào liên quan đến UFO.
Rồi sự việc dần lắng xuống rồi im lìm hẳn.
Sự việc được lật trở lại, xuất hiện nhiều nghi vấn
Phải mãi cho đến những năm 1980, câu chuyện này mới được lật trở lại, khi các nghiên cứu mới xuất hiện củng cố giả thuyết cho rằng Eisenhower có thể đã thực sự đến căn cứ không quân Muroc. Lý do cho điều này là vì có người đã phát hiện ra rằng câu chuyện về việc Tổng thống làm hỏng cái răng khi ăn tối có thể đã được phịa ra nhằm mục đích đánh lạc hướng dư luận, cốt để che giấu sự thật đằng sau – những điều đã thật sự xảy ra vào đêm hôm đó.
Năm 1989, Bill Moore – nhà nghiên cứu UFO, tác giả cuốn sách “Sự cố Roswell” – đã có một cuộc phỏng vấn với người vợ góa phụ của bác sĩ Francis A. Purcell, được cho là vị nha sĩ đã khám răng cho tổng thống Eisenhower vào đêm ông biến mất. Theo lời kể của Moore, người vợ góa “dường như không thể nhớ lại bất kỳ chi tiết cụ thể nào liên quan đến sự việc này – thậm chí cả thời điểm trong ngày vụ việc xảy ra. Tuy nhiên, một nghịch lý là, trí nhớ cô lại rất rõ ràng khi được yêu cầu kể lại các chi tiết về việc vợ chồng cô tới dự một bữa tiệc phục vụ món thịt bò bít tết khoai tây chiên vào tối hôm sau, theo lời mời của tổng thống, nơi chồng cô được giới thiệu trước các khách mời là “vị nha sĩ đã chữa răng cho tổng thống”.
Các hồ sơ khác tại Thư viện Eisenhower cũng gợi ý sự cố răng hỏng có thể là một câu chuyện được nhà phát ngôn Nhà Trắng phịa ra để che giấu câu chuyện thật sự. Các tài liệu về Eisenhower không chứa lá thư cảm ơn (thank you letter) cho vị nha sĩ mặc dù các hồ sơ có danh sách những lá thư cảm ơn cho người mang hoa, cho người đón máy bay và cho rất nhiều những thứ lặt vặt khác. Thứ duy nhất xuất hiện trong lịch hẹn (một hồ sơ ghi chép các hoạt động của Tổng thống, thường sẽ chi tiết đến từng phút) cho biết “đâu đó trong khoảng thời gian từ 8:00 đến 10:00 tối, Tổng thống đã làm vỡ vòng đỉnh của một cái răng cửa nên đã đến khám một nha sĩ ở Palm Springs”.
Cùng ngày hôm đó, Tổng thống đã rời văn phòng tại khu nghỉ dưỡng vào 8:55, đến sân gôn lúc 9:10, và bắt đầu chơi gôn lúc 9:40. Hồ sơ ghi chép quả thật chất chi tiết và cụ thể về thời gian. Thế mà khi sự cố rằng hỏng xảy ra vào cuối ngày hôm đó, họ lại không thể có được một mốc thời gian chính xác và cụ thể hơn một con số ước tính chung chung khoảng 2 giờ đồng hồ (từ 8 đến 10 tối) như vậy.
Do đó nhiều khả năng, vụ khám răng chính là một câu chuyện được phịa ra để che giấu hành tung thật sự của Tổng thống Eisenhower vào cái đêm hôm 20/2. Ông thật sự đã làm gì?
Các nhân chứng trong cuộc
Có khá nhiều nhân chứng trong cuộc, bao gồm những người có mặt tại căn cứ không quân Muroc vào đêm ngày 20/2/1954.
Một trong những người đó là Gerald Light, người đứng đầu một tổ chức siêu hình học ở Nam California. Tháng 5/1954, ông đã viết một bức thư gửi đến Meade Layne, giám đốc Borderland Sciences Research Associates, một tổ chức chuyên nghiên cứu về lĩnh vực cận tâm lý (các hiện tượng siêu thường) và ý thức tầm xa (VD: thần giao cách cảm). Trong thư, Gerald Light tuyên bố đã có mặt tại căn cứ không quân Muroc vào đêm hôm đó và tận mắt trông thấy tổng thống Eisenhower, các đĩa bay và người ngoài hành tinh. Ông viết:
“Tôi vừa trở về từ Muroc [Căn cứ Không quân Edwards]. Báo cáo này là đúng – một sự thật hiển nhiên! Tôi đã đi chuyến này cùng Franklin Allen từ hãng thông tấn Hearst và Edwin Nourse của Viện nghiên cứu Brookings (cố vấn tài chính của vị tổng thống đời trước Harry Truman) và Giám mục MacIntyre ở Los Angeles.
Khi chúng tôi được phép tiến vào khu vực cấm (sau khoảng 6 giờ bị kiểm tra và thẩm vấn mọi thứ có thể, từ đồ đạc mang theo người, lý lịch cá nhân, các khía cạnh trong cuộc sống), tôi có một cảm giác rõ ràng rằng thế giới đã đi đến hồi kết với chủ nghĩa hiện thực tuyệt vời. Bởi tôi chưa bao giờ nhìn thấy quá nhiều người trong tình trạng tinh thần hoàn toàn suy sụp, bối rối và mâu thuẫn như vậy, khi họ nhận ra rằng thế giới quan của họ đã sụp đổ với một kết quả không thể diễn tả nên lời”.
Kể từ đây, cái thực tại của những điều siêu thực “tại một cấp độ tồn tại khác” sẽ mãi mãi thoát khỏi cái khung của sự suy đoán, suy diễn đơn thuần, để chính thức trở thành một bộ phận chân thực, hiển hiện, “rõ ràng rành rành” trong ý thức của mỗi từng tổ chức khoa học và chính trị có trách nhiệm.
Trong chuyến viếng thăm kéo dài hai ngày, tôi đã trông thấy 5 loại máy bay đặc thù và khác biệt đang được nghiên cứu và xử lý bởi các viên chức Không quân – với sự trợ giúp và cho phép của các Etherians (một chủng người ngoài Trái Đất, đến từ hành tinh Etheria)!
Không từ nào có thể diễn tả phản ứng của tôi vào lúc đó. Nó rốt cục đã xảy ra. Và giờ đây nó đã là một phần của lịch sử. Tổng thống Eisenhower, như chúng ta đã biết, đã được bí mật đưa đến Căn cứ Không quân Muroc vào một đêm trong chuyến nghỉ mát gần đây tại Palm Springs. Và tôi tin chắc rằng nếu xảy ra xung đột và mâu thuẫn giữa các ‘bộ phận chính quyền’ khác nhau (có lẽ liên quan đến việc công bố hay giấu kín sự thật về sự tồn tại của các loài sinh vật này), và khi tình trạng tiến thoái lưỡng nan này tiếp diễn mãi, tổng thống có thể sẽ chủ động công bố sự thực với người dân, thông qua đài phát thanh và truyền hình.
Từ những gì tôi có thể thu thập được, một tuyên bố chính thức đến người dân đang được chuẩn bị để xúc tiến vào giữa tháng năm (năm 1954).
Một nhân chứng khác đằng sau câu chuyện của Eisenhower, người được cho là đã có mặt tại hiện trường vụ việc, là một cựu Tư lệnh Hải quân Hoa Kỳ, theo tuyên bố của con trai vị Tư lệnh này. Theo Charles L. Suggs, một quân nhân đã nghỉ hưu trong Thủy quân Lục chiến Hoa Kỳ, cha ông, Charles L. Suggs (1909-1987), là một cựu Tư lệnh trong Hải quân Hoa Kỳ đã tham gia sự kiện này. Trong một cuộc phỏng vấn vào năm 1991, Suggs cho biết cha ông từng kể rằng,
“Cha ông đã đi theo Tổng thống Ike cùng những người khác vào đêm ngày 20/2. Họ đã gặp gỡ và trò chuyện với 2 người ngoài hành tinh Nordic (tạm dịch: Bắc Âu) tóc trắng, với đôi mắt màu xanh dương nhạt và đôi môi không màu. Người phát ngôn trong bọn đứng cách Ike vài bước chân và không để ông áp sát quá gần”.
“Người Nordic thứ hai đang đứng trên phần rìa chòi ra của một chiếc đĩa bay, được cố định trên một cái giá hạ cánh gồm 3 chân trụ trên đường băng. Theo Charlie, ở đó có những chiếc máy bay ném bom phản lực B-58 Hustlers, tuy rằng chuyến bay đầu tiên không cất cánh chính thức mãi cho đến năm 1956. Những vị khách này cho biết họ đến từ một hệ mặt trời khác”.
“Họ đã đặt các câu hỏi chi tiết về các vụ thử hạt nhân của chúng tôi”.
Một nhân chứng khác là Desmond Leslie, cựu phi công của Không quân Hoàng gia Anh, đồng tác giả một trong những cuốn sách đầu tiên về UFO. Ông đã được nghe kể câu chuyện từ một sĩ quan trong Không quân Hoa Kỳ rằng, “một chiếc đĩa, có đường kính 30 m, đã hạ cánh trên đường băng … những sĩ quan trở lại sau khi ra ngoài đột nhiên không được phép tiến vào căn cứ. Chiếc đĩa bay được cho là đã được lưu trữ và canh gác trong Kho chứa 27, và Eisenhower đã được đưa tới đó để mục sở thị”.
Ngoài ra còn có lời chứng của Gabriel Green, một nhà nghiên cứu UFO. Ông tuyên bố có trong tay lời khai xác thực cuộc gặp gỡ giữa người ngoài hành tinh và Eisenhower. Green tuyên bố đã nói chuyện với một sĩ quan quân đội, vị sĩ quan này tuyên bố đã nhìn thấy sự xuất hiện của phi thuyền UFO tại Căn cứ Không quân.
“Vào thời điểm đó tôi đang tham gia huấn luyện bắn súng, dưới sự chỉ huy của một viên tướng. Chúng tôi đang ngắm bắn vào một số mục tiêu thì đột nhiên năm UFO vọt qua ngay bên trên đầu. Viên tướng đã ra lệnh cho toàn bộ lực lượng bắn vào UFO. Chúng tôi đã làm như vậy, nhưng tràng đạn của chúng tôi dường như không ảnh hưởng gì tới họ. Chúng tôi ngừng bắn, và sau đó nhìn thấy các UFO hạ cánh xuống một trong những nhà kho lớn chứa máy bay trong căn cứ”, vị sĩ quan trao đổi với ông Green.
Phó chủ tịch Hiệp hội Nghiên cứu UFO Anh quốc, Bá tước Clancarty thứ 8, ông Brinsley Le Poer Trench, cũng đã thu thập được thông tin về vụ việc này thông qua một nhân chứng trong cuộc – một phi công lái máy bay thử nghiệm, một đại tá trong Không quân Hoa Kỳ. Vị phi công này cho biết:
“Hai phi thuyền hạ cánh xuống căn cứ có hình dạng điếu xì gà và ba chiếc có hình dạng đĩa bay. Một phát ngôn nhằm trấn an quân nhân đã ngay lập tức được phát ra tại Muroc. Các phi thuyền đã được để vào trong một cái nhà kho máy bay, và những người rời căn cứ trước đó đã không được phép quay trở lại”.
Vị đại tá phi công này tuyên bố ông là một trong sáu người có mặt trong cuộc họp và rằng những người ngoài hành tinh “trông giống người, nhưng không giống hệt”. Họ có kích thước bên ngoài giống con người và có thể hít thở bầu không khí trên hành tinh chúng ta.
Những người ngoài hành tinh cho biết họ muốn bắt đầu một “chương trình giáo dục” để làm dân chúng “biết đến sự hiện diện của họ”.
Trầm tĩnh, Eisenhower trả lời rằng ông không nghĩ thế giới đã sẵn sàng cho một sự tiết lộ như vậy. Những người ngoài hành tinh dường như khá đồng tình với điều này, dẫu rằng họ cho biết sẽ vẫn tiếp tục có các cuộc tiếp xúc đơn lẻ, cô lập với con người.
Cảnh báo về hiểm họa đến từ vũ khí hạt nhân
Như đã đề cập bên trên, một phần nội dung thảo luận giữa Eisenhower và người ngoài hành tinh xoay quanh chủ đề vũ khí hạt nhân. Cụ thể, người ngoài hành tinh đã yêu cầu Mỹ ngừng các vụ thử hạt nhân trong tương lai.
Nếu điều này là sự thật, thì hẳn không phải ngẫu nhiên khi cuộc gặp này diễn ra chỉ vài ngày trước khi Mỹ có vụ thử hạt nhân lớn nhất trong lịch sử nước này . Đây cũng là một vụ thử nghiệm có hậu quả kinh hoàng, gây nên sự kiện ô nhiễm hạt nhân lớn nhất từng được gây ra bởi một vụ thử nghiệm vũ khí.
Vụ thử nghiệm này được gọi là Castle Bravo. Nó đã diễn ra tại Đảo san hô vòng Bikini thuộc Quần đảo Marshall vào ngày 28/2/1954, chỉ vài ngày sau kỳ nghỉ của Tổng thống Eisenhower tại Palms Spring. Trên thực tế, vụ thử nghiệm xảy ra đúng một tuần sau vụ gặp gỡ giữa Eisenhower và người ngoài hành tinh.
Đây là vụ thử nghiệm đầu tiên của loại bom hydro nhiệt hạch nhiên liệu khô. Vụ thử đã hoàn toàn vượt khỏi tầm kiểm soát, khi có cường độ mạnh hơn 250% so với dự kiến, và kết quả là chúng ta có một quả bom mạnh gấp 1.000 lần quả bom được thả xuống thành phố Hiroshima (Nhật Bản) trong Thế chiến II.
Đội ngũ chịu trách nhiệm kích nổ đã được giải cứu khỏi một hòn đảo lân cận cách đó khoảng 30 km, khi máy dò bức xạ cho biết có thứ gì đó nghiêm trọng đã xảy ra và tính mạng của họ đang bị đe dọa. Giống như bộ trang phục ma cà tưng tại lễ hội Halloween, họ đã phủ khăn trải giường lên người mình, cắt hai lỗ nhỏ để quan sát bên ngoài, cốt để bảo vệ bản thân trước bụi phóng xạ. Họ chạy đến một chỗ đỗ máy bay gần đó, và trực thăng từ tàu chỉ huy đã đến giải cứu họ.
Vụ thử nghiệm kết thúc, và đã tạo nên sự cố gây ô nhiễm phóng xạ lớn nhất từng được gây ra bởi chính phủ Hoa Kỳ. (250 triệu đô la đã được chi để dọn dẹp hậu quả phát sinh). Theo ước tính ban đầu, vụ thử nghiệm có cường độ 4-6 megaton, nhưng con số này có sự sai chệch rất lớn. Vụ thử kết thúc với cường độ lên đến 15 megaton.
Tổng cộng một khu vực rộng gần 13.000 km2 đã bị ô nhiễm, và hai hòn đảo đã phải được sơ tán khẩn cấp khi hàng trăm người dân bị ốm do bụi phóng xạ. Những người phải sơ tán không bao giờ quay trở lại. Sự việc này đã dẫn tới một sự thay đổi lớn, đột ngột trong cách nhìn của thế giới về các vụ thử hạt nhân, và đã có một lời kêu gọi quốc tế phải chấm dứt các vụ thử hạt nhân trong khí quyển.
Phải chăng người ngoài hành tinh đã biết trước điều này, và cuộc gặp một phần là để nhằm mục đích cảnh báo?
Quý Khải / Theo DKN
- 20 tác phẩm nghệ thuật chứng minh UFO đã xuất hiện từ thời cổ đại (Phần 1)
- 20 tác phẩm nghệ thuật chứng minh UFO đã xuất hiện từ thời cổ đại (Phần 2)