Phật Pháp đối với người tu luyện trong các tầng thứ khác nhau có các pháp tương ứng triển hiện trong các tầng thứ khác nhau. Khi tu luyện trong các trạng thái và tầng thứ khác nhau, hình thức diễn hóa của vật chất và sự tồn tại của sinh mệnh trong các tầng thứ khác nhau mà Pháp triển hiện cho tôi vô cùng phong phú, tráng lệ và mỹ hảo, nhưng đó không phải là chân tướng căn bản của vũ trụ. Chỉ có kiên định chính niệm đối với chân lý vũ trụ nơi thế gian, chỉ khi ở cùng Sư tôn vĩ đại trong thời kỳ Chính pháp, trợ Sư chính Pháp, đây mới là sự việc vĩ đại nhất và có ý nghĩa nhất không có bất kỳ sự việc nào sánh được.
Trong một lần nhập định, Pháp đã triển hiện cho tôi thế giới thiên quốc trong một tầng rất thâm sâu ở không gian khác đối ứng với thân thể của tôi. Đó là một thế giới rộng lớn vô hạn được tạo nên bởi các loại đá quý (như thủy tinh, lưu ly, mã não…) và vàng. Tất cả mọi thứ trong thế giới thiên quốc đều lấp lánh ánh sáng, rực rỡ ánh vàng kim. Tất cả các sinh mệnh và vật chất trong thế giới đó đều có màu sắc vô cùng tươi sáng, mỹ diệu. Không khí nơi đây cực kỳ thuần tịnh, mây mù mờ mịt, biển mây bồng bềnh, các đám mây cuồn cuộn cao xa, những rặng núi mờ ảo, nhấp nhô, bầu trời xanh biếc, sâu thẳm.
Ở giữa những rặng núi trải dài, tôi kinh ngạc phát hiện có rất nhiều ngọn núi to lớn lơ lửng trong không trung, có ngọn núi bay cách mặt đất hàng trăm mét, đỉnh núi chìm trong mây mù, trên núi có nhiều loại cây cối, thực vật, kỳ hoa dị thảo và các loại động vật quý hiếm. Bỗng nhiên xuất hiện một con mãnh hổ chạy xuyên qua giữa rừng, nhảy một phát từ độ cao mấy trăm mét, từ từ hạ xuống mặt đất, rồi chạy vào trong rừng rậm. Bên dòng suối trong rừng, một con kỳ lân lông màu lam đang uống nước, toàn thân kỳ lân có vảy bao phủ, trên đầu có hai chiếc sừng, hai con mắt màu đỏ, thần thái an hòa, thư thái. Bên cạnh nó có vài con kỳ lân nhỏ đang chơi đùa đuổi bắt, tiếng kêu của chúng giống như tiếng hươu, nai. Trên ngọn cây cao đến mức tầm nhìn có thể thấy được, có một con phượng hoàng như trong truyền thuyết, toàn thân màu vàng kim giống như màu ngọn lửa đang bốc cháy, trông vô cùng rực rỡ. Con phượng hoàng vẫy vẫy đôi cánh và cái đuôi dài của nó, dang rộng đôi cánh lớn, hướng mỏ lên trời, cất tiếng hót trong trẻo, thánh thót, vang vọng cả núi rừng.
Khắp mặt đất nơi thiên quốc tràn đầy các loài hoa tươi đua nhau khoe sắc, muôn hình vạn trạng, như một dải hoa gấm trải đầy trên mặt đất xanh tươi. Nơi đây quả thực là một biển hoa! Trong không khí tràn đầy mùi thơm của các loài hoa, mùi hương bao phủ lấy con người. Quan sát kỹ trên mỗi cánh hoa trong suốt đều có một chữ nhỏ, giống như loại chữ triện trong các bài thơ cổ, những chữ này hòa cùng với các đường gân trên cánh hoa, vô cùng sống động, vừa thần kỳ, vừa mỹ diệu. Nội dung của các chữ này có lúc như là một bài kệ (lời hát trong kinh Phật), đó là triển hiện trong không gian này của các Pháp lý ở các tầng thứ khác nhau mà người tu luyện chứng ngộ được qua quá trình ma luyện kiên định và cực khổ ở thế gian.
Nơi ở của chúng Thần trong thiên quốc là những tòa tháp được xây dựng hoàn toàn bằng vàng, y phục của thiên nhân và phong cách kiến trúc ở thiên quốc giống với phong cách triều Đường vào thời kỳ thịnh thế. Lầu các nguy nga, tầng tầng trùng điệp, phía sau các ngôi nhà chính có hoa viên, bên trong có đình đài, ao hồ, rừng cây, vườn trúc. Trong nhà có bàn, giường, đàn, kiếm, bếp lò, gấm, rương, sa, trướng… Đồ dùng ăn uống hầu hết được làm bằng vàng, bạc. Tôi thấy chúng Thần trên thiên quốc cũng đều đang học sách “Chuyển Pháp Luân”, nhưng cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” mà chúng sinh trên thiên quốc học có những chữ triện màu vàng kim, cuốn sách là loại sách lật sang bên phải, nội dung và nội hàm văn tự trong sách hoàn toàn khác với cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” tại nhân gian.
Trong thiên quốc không chỉ có những biển hoa đang nở rộ, những cây hoa màu sắc rực rỡ, mà còn có những cây ăn quả sai trĩu trịt, quả trên cây đều căng tròn. Quả chín sẽ tự rời khỏi cành và bay đến chỗ cành cây thấp mà tay có thể với tới được, xếp hàng ngay ngắn ở đó chờ được hái. Phía xa là những cánh đồng lúa gạo, lúa mạch màu vàng. Những cây lúa cao gần 2m, to như cánh tay, hạt lúa to như quả bóng bầu dục tại nhân gian. Hạt gạo nhỏ hơn hạt lúa mạch một chút.
Chúng sinh bách tính trong thế giới thiên quốc sinh sống trên mặt đất, còn các vị Thần có quả vị thì “sinh sống” trong một quần thể kiến trúc giống như cung điện ở trên không trung. Do cảnh giới quả vị khác nhau nên quy mô của cung điện cũng khác nhau.
Ở trung tâm của thế giới thiên quốc có một tòa thiên cung màu vàng rực rỡ, nguy nga, rộng lớn. Phòng ốc có đến mấy vạn gian, bên trong đó có các lâu đài cao đến trăm mét, ở giữa có các cây cầu hình vòm nối giữa các tầng lầu, ẩn hiện trong mây. Tất cả các tòa kiến trúc đều dùng đá trắng làm móng, bậc thềm bằng vàng. Bề mặt các cột trụ được phủ một lớp sơn mài màu đỏ, trên các bình phong và cánh cửa đều trạm khắc những hoa văn tinh xả, diễm lệ. Mái nhà được lợp bằng ngói lưu ly màu vàng, xung quanh các căn phòng được trang trí bằng ngọc lưu ly màu lam và xanh lục.
Trước thiên cung là một quảng trường rất rộng, được lát bằng bạch ngọc, đứng thủ hộ xung quanh là các thiên thần mặc giáp vàng trong tay cầm giáo dài. Phía trước là một cổng cung điện, được đặt trên đài lớn, hai bên cổng là hai tòa lầu gác, cờ bay phấp phới, canh phòng nghiêm ngặt. Đi thêm một đoạn là một tòa chính điện rộng lớn với mái nhà ba gác. Tòa chính điện được xây trên một cái đài hai tầng cao mấy chục mét, đài được trang trí tinh xảo, đẹp mắt, bên trên trạm khắc hình tượng các loài Thần thú. Nhìn ra phía sau của chính điện là vườn hoa của cung đình, xung quanh có các lầu gác cao, những hành lang có mái che, sân khấu biểu diễn, cây cối, hoa cỏ, sơn thủy đầy đủ mọi thứ. Các thiên nhân mặc các loại trang phục lộng lẫy, chân đạp trên mây, đi qua đi lại tấp nập. Bên trong các phòng ốc được trang trí trang nhã, quý phái, long lanh như châu ngọc, các bức tường hoa văn tinh xảo. Đồ dùng ăn uống đều là những đồ vật quý giá, đồ đựng rượu bằng ngọc bích, chén rượu bằng hổ phách, các đồ vật khác đều làm từ mã não, thủy tinh. Chúng Thần trong cung dường như rất bận rộn, trong thiên cung, các tấm màn trướng, màn sân khấu đều được thay thế bằng những tấm vải lụa lớn màu đỏ, phía trước cổng các cung treo các loại đèn cung đình và cờ quạt, khung cảnh tràn ngập không khí vui mừng.
Bên trong tất cả quần thể kiến trúc có một tòa kiến trúc rất đặc biệt, độc lập với các kiến trúc khác, nằm ở vị trí trung tâm của hậu cung, đây là một điện có mái hình tròn ba tầng và đỉnh nhọn, được lợp bằng ngói lưu ly màu lam. Hình dáng tương tự như điện Thiên đàn ở Bắc Kinh. Tên của điện này theo ngôn ngữ của con người gọi là “Điện Điển Tàng”. Bước vào trung tâm của điện có tám bức bình phong lớn hình chữ nhật, trên đó trạm khắc bản đồ núi non sông nước, được trang trí bằng ngọc bích và các loại đá quý. Phía trước bình phong là một chiếc bàn, trên bàn có một cuốn thư tịch rất dày, phía dưới bàn là một cái lư hương màu vàng tím, từ đỉnh lư hương bay ra một làn hương thoang thoảng. Khi tôi động niệm muốn xem cuốn thư tịch thì cuốn sách tự động bay lên và mở ra, từ cuốn sách phát ra một luồng sáng màu vàng, tạo thành một màn hình lập thể rất rộng trong không trung, tư duy của tôi lúc này là trạng thái tư tưởng của sinh mệnh tại không gian khác, nó có phần không giống với trạng thái tư duy của người thường tại nhân gian. “Tư tưởng” của tôi tiến nhập vào màn hình lập thể trong cuốn thư tịch, bên trong là một không gian cực kỳ rộng lớn, tất cả cảnh vật và con người đều trở nên “chân thực”. Thì ra trong cuốn thư tịch ghi chép lịch sử sinh mệnh của tôi vì để đắc Pháp mà đời đời kiếp kiếp chuyển sinh nơi hồng trần thế gian. Tôi thấy tôi đời đời kiếp kiếp đã phải chịu khổ vô số khổ nạn, thấy tôi từng trải qua vô số phong ba bão táp, cô đơn hiu quạnh, chìm nổi chốn quan trường, sinh ly tử biệt, khí thế hào hùng nắm giữ giang sơn.., các quá trình sinh mệnh đều trôi qua trước mắt như mây khói, như bừng tỉnh từ trong giấc mộng. Trang cuối cùng của cuốn thư tịch bỏ trống, là vì tôi hiện đang là đệ tử Đại Pháp còn đang ở thế gian trợ Sư chính Pháp.
Lúc này từ trên thiên không vọng tới từng hồi từng hồi trống hùng dũng, mạnh mẽ. Trước mắt tôi đột nhiên xuất hiện vô số thiên nhân và chúng Thần, nhiều không kể xiết, tất cả đều lặng lẽ ngóng trông tôi, trong ánh mắt vui mừng của họ có chút buồn rầu, lo âu, tràn đầy hy vọng, họ đã ngóng trông tôi như vậy rất lâu, rất lâu rồi. Cùng lúc đó, trong thiên cung vọng ra một hồi âm thanh huyên náo, cửa thiên cung mở ra, một đội nghi lễ gần 1000 người đi ra. Đi cuối cùng là một nữ thiên nhân đoan trang, phong thái tao nhã. Cô trông khoảng 17-18 tuổi, mặc y phục màu xanh nhạt, thắt đai quay eo, trên đỉnh đầu cài một bông hoa mẫu đơn màu xanh lục, đeo một cái vòng màu trắng quanh đầu, quanh thân thể cô có một vòng hào quang rất lớn màu xanh lục, cô đứng trên một đóa hoa sen màu trắng rất lớn, trên cổ đeo một vòng khuyên màu vàng, tay đeo hai chiếc vòng ngọc, tai đeo khuyên tai bằng ngọc màu lục, trên đầu cài một cây trâm bằng ngọc bích, khuôn mặt mỉm cười, dung mạo cực kỳ xinh đẹp. Hai thị nữ đi bên cạnh cô, một người cầm trong tay một cái mâm tròn, bên trên trải một tấm vải lụa trắng, bên trái mâm đặt một cái trùy bằng kim cương, bên phải mâm đặt một cái chuôi như ý màu vàng, trong ký ức của tôi thì đây là những pháp khí mà tôi thường sử dụng khi ở thiên quốc. Vị thiên nhân đó nhẹ nhàng cúi chào tôi và cất giọng dịu dàng, thanh tao nói với tôi: “Thưa Vương của con! Ngài đã vì chúng con mà đã chịu rất nhiều đau khổ, chúng con luôn khắc ghi trong tim những hy sinh của ngài. Ngài mãi là niềm tự hào của thế giới chúng con. Trong những năm tháng tương lai lâu dài, ngài là niềm vinh hạnh của chúng con. Chúng con sẽ mãi tuyên tụng uy đức của ngài. Lúc Ngài trở lại Thiên quốc chính là lúc khởi đầu thực sự cho sinh mệnh của chúng con. Các con dân của ngài đang ngày đêm mong chờ ngày ngài trở về …”
Nói đến đây tôi nhìn thấy hai dòng nước mắt chảy ra từ đôi mắt trong sáng, mỹ lệ của cô, tuôn đầy trên đôi má thanh khiết, theo gió thổi rơi xuống mặt đất nơi thiên quốc, tại nơi nước mắt rơi xuống lập tức mọc lên hai đóa hoa màu lam nhạt, mỗi đóa hoa có bốn cánh hoa, trên cánh hoa có những hoa văn hình sóng nước, tỏa ra mùi hương thoang thoảng như mùi hoa nhài. Lúc này, trong tâm tôi cảm thấy một nỗi thống khổ mãnh liệt như bị kim châm, nhưng lại đau thấu tim gan! Mưa bắt đầu rơi trong thế giới của tôi, những giọt mưa rơi trên mặt đất thiên quốc, trong chốc lát mọc lên vô số bông hoa màu lam nhạt.
Tôi trông thấy thế giới của tôi nở đầy những bông hoa màu lam nhạt đó.
Tác giả: Thiện Dũng /chanhkien.org
Dịch từ: http://www.zhengjian.org/node/114463