Một lần, trước bữa ăn, tôn giả Mục Kiền Liên nhìn thấy một ngạ quỷ (con quỷ đói) đáng thương, thân thể nó giống như cây cột bị đốt cháy khét, bụng to như cái trống, cổ họng thì bé như cây kim, miệng khạc ra lửa tự thiêu chính mặt mình. Bất cứ thứ gì đưa đến gần miệng nó đều bị thiêu thành thứ dung dịch nóng chảy. Nó đói khát không chịu nổi, cả ngày gào khóc, hối hả ngược xuôi tìm kiếm đồ ăn. Tôn giả Mục Kiền Liên bèn xin thỉnh giáo Phật Đà: “Xin thầy cho con biết nhân duyên đời trước của tên ngạ quỷ này như thế nào?” Phật Đà kể cho chúng đệ tử nghe một câu chuyện như sau: “Cách đây rất lâu, ở thành Xá Vệ có một người giàu có, anh ta thuê rất nhiều nhân công ép mía lấy nước để bán, công việc làm ăn rất phát đạt. Một lần, một vị Bích Chi Phật đến nhà ông ta xin nước mía. Người này nhìn thấy Bích Chi Phật, trong tâm rất cung kính, đang lúc chuẩn bị bố thí thì có việc gấp cần ra ngoài nên ông đành dặn dò vợ: ‘Nàng thay ta lấy ít nước mía cho Bích Chi Phật nhé’”.
“Người vợ đồng ý, nhưng lúc ép nước mía thì chị ta lại thay đổi suy nghĩ: ‘Có được chút nước mía này thật không dễ, trước giờ chúng ta chẳng dám cho ai. Nếu hôm nay mình bố thí cho ông ta thì sau này chẳng phải sẽ có nhiều người đến xin nữa sao?’ Vậy là bà ta sinh lòng keo kiệt, bèn đổ nước bẩn vào bình bát, sau đó đổ lên trên một ít nước mía rồi đem ra cho Bích Chi Phật. Bích Chi Phật nhận ra được mánh khóe của bà ta bèn đổ nước bẩn trong bát đi.
“Người đàn bà keo kiệt, tham lam này không lâu sau qua đời. Do bất kính với Phật, lừa dối Phật nên bà ta bị đọa vào đường ngạ quỷ, phải chịu đói khát, bị lửa nghiệp thiêu thân. Cuối cùng, Phật nói với chúng đệ tử: ‘Bà ta phải chịu thống khổ suốt 9 vạn năm để hoàn trả nghiệp báo’. Có thể thấy rằng tội bất kính với Thần Phật phải chịu báo ứng đáng sợ đến thế nào!
Văn hóa Trung Hoa 5.000 năm là nền văn hóa Thần truyền, nền văn hóa này đã giáo dục, vun đắp cho con người niềm tin vào thiện ác hữu báo, tinh thần kính Phật trọng Đạo, giúp con người có tâm pháp để ước thúc hành vi, hiểu được niềm vui do thiện báo, nỗi khổ do ác báo. Nhưng cũng có những người không tin, bởi bất kính với Thần Phật nên họ phải chịu ác báo, những câu chuyện về họ cũng được người đời ghi chép lại làm bài học cho thế hệ sau.
Theo Hiện quả tùy lục ghi chép, ở Ma Thành có hai người, một người tín Phật còn người kia lại phỉ báng Phật, họ cùng nhau đọc sách trong điện thờ Địa Tạng Bồ tát. Có một người mang thịt chó đến bán cho họ ăn. Người tín Phật muốn đuổi đi, không cho phép anh ta vào trong điện, còn chạy ra cửa để tránh. Người phỉ báng Phật nói: “Ta chỉ tín phụng Nho giáo, không biết Phật giáo, Đạo giáo là gì”. Thế là anh ta bèn mua thịt chó vào ăn ngay trong điện; lại còn lấy đũa gắp thịt định đưa lên miệng tượng Địa Tạng Bồ tát để trêu đùa. Nhưng vừa mới cầm đũa gắp miếng thịt, anh ta bỗng cảm thấy có ai đó đẩy mình, rồi anh ta ngã ra đất và chết ngay sau đó. Một lúc sau, người trốn ở ngoài cửa cũng chết, anh ta nhìn thấy người phỉ báng Phật kia ở dưới địa ngục phải chịu hàng trăm nhục hình, cổ đeo gông lửa, bị thiêu cháy khắp người. Diêm vương nói với người tín Phật rằng: “Ngươi có thành tâm tín ngưỡng nên không phải đến nơi đây, mục đích ta bảo ngươi đến đây là muốn cho ngươi nhìn thấy người phỉ báng Phật phải chịu khổ như thế nào để về nói cho con người thế gian biết.” Nói xong bèn đưa anh trở lại dương gian, và anh ta lập tức sống lại.
Ngày nay, tại Trung Quốc đại lục, dưới sự đầu độc của văn hóa đảng, nhiều người đã không còn tin vào thiện ác hữu báo nữa, họ chỉ coi trọng lợi ích nhỏ nhoi trước mắt, thậm chí chỉ vì danh, lợi, tình của cá nhân mà không từ thủ đoạn nào, không việc ác nào mà không dám làm. Trong cuộc bức hại Pháp Luân Công, có người bị mê hoặc bởi những lời dối trá của tà đảng Trung Cộng đã dùng những hình thức tàn khốc như tố cáo, bắt bớ, tạm giam, kết án, tra tấn, đánh đập… để bức hại các học viên Pháp Luân Công, khiến cho biết bao học viên Pháp Luân Công bị chết, bị thương, bị tàn phế, phải lưu lạc khắp nơi. Hàng trăm nghìn đệ tử Đại Pháp bị mổ cướp nội tạng sống kiếm lời bất chính, những tội ác động trời này sao có thể không bị báo ứng chứ?
Ngày 02 tháng 05 năm 2016, website Minh Huệ đã đăng tuần báo với tiêu đề “Ác báo lần lượt xảy ra thuận theo Thiên lý”, nội dung kể về những ác báo mà những người tham gia bức hại Pháp Luân Công gặp phải, dưới đây xin trích ra một số trường hợp:
Khương Trung Cần – Chủ nhiệm phòng 610 thành phố Yên Đài, tỉnh Sơn Đông gặp ác báo
Trung tuần tháng 12 năm 2015, chủ nhiệm Phòng 610 thành phố Yên Đài là Khương Trung Cần và vợ là Trương Tấn Hoa bị kết án với tội danh tham ô, nhận hối lộ. Con trai của họ đang ở nước ngoài cũng bị phát lệnh truy nã trên internet. Cơ quan kiểm tra kỷ luật đã tiến hành điều tra Khương Trung Cần từ năm 2014, nhưng dựa vào sự nhanh trí và các mối quan hệ nên hơn một năm qua hắn vẫn ngang nhiên ngoài vòng pháp luật cho đến khi bị bắt. Thiện ác hữu báo, hơn 10 năm qua Khương Trung Cần đã tích cực tham gia bức hại các học viên Pháp Luân Công, và hiện nay đã gặp báo ứng.
Từ năm 2005, trong thời gian Khương Trung Cần đảm nhận chức phó bí thư và phó bí thư ủy ban chính trị pháp luật thành phố Chiếu Viễn, các học viên Pháp Luân Công tại thành phố Chiếu Viễn đã bị bức hại vô cùng nghiêm trọng. Cô Triệu Kim Hoa ở Chiếu Viễn là trường hợp học viên Pháp Luân Công đầu tiên trên cả nước bị đánh đến chết, cái chết của cô có quan hệ trực tiếp tới Khương Trung Cần. Nhờ không nương tay bức hại các học viên Pháp Luân Công nên Khương Trung Cần đã được thăng chức rất nhanh và được làm chủ nhiệm Phòng 610 thành phố Yên Đài.
Các học viên Pháp Luân Công ở Yên Đài đã bị bức hại rất dã man, từ năm 2005 đến năm 2015, tên của Khương Trung Cần luôn có trong danh sách những kẻ ác bức hại Pháp Luân Công.
Phó trưởng phòng tòa án hình sự thành phố Đức Huệ tỉnh Sơn Đông bị ác báo mất mạng
Đổng Huấn Hỷ, 50 tuổi là phó trưởng phòng tòa án hình sự thành phố Đức Huệ tỉnh Sơn Đông. Từng có người có thiện ý nhắc nhở ông ta hãy thiện đãi các học viên Pháp Luân Công nhưng ông ta không nghe. Chỉ vì chức tước và lợi ích trước mắt, ông ta đã nhiều lần tham gia xét xử và kết án phi pháp các học viên Pháp Luân Công. Khoảng năm 2010, ông ta đột nhiên mắc bệnh nặng, xuất hiện nhiều mụn ở chân, ông đã đến bệnh viện ở Trường Xuân và Bắc Kinh để chữa trị nhưng cuối cùng vẫn tử vong.
Vu Tây Bình – Bí thư ủy ban chính trị pháp luật thành phố Phong Phụ, tỉnh An Huy bị bắt
Ngày 20 tháng 12 năm 2015, Vu Tây Bình, bí thư ủy ban chính trị và pháp luật thành phố Phong Phụ bị bắt với tội danh tham nhũng. Từ tháng 07 năm 1999, Vu Tây Bình luôn theo gót Giang Trạch Dân bức hại các đệ tử Đại Pháp tại thành phố Phong Phụ. Các vụ án bức hại học viên Pháp Luân Công tại Phong Phụ đều do Vu Tây Bình chỉ đạo thi hành.
Thực ra, Vu Tây Bình đã chịu quả báo do bức hại các đệ tử Pháp Luân Công.
Lưu Vệ Quốc – phó giám đốc công ty khai thác dầu mỏ Cẩm Châu, Bàn Cẩm tỉnh Liêu Ninh
Lưu Vệ Quốc nguyên là phó giám đốc công ty khai thác dầu mỏ thuộc mỏ dầu Liêu Hà, thành phố Bàn Cẩm, tỉnh Liêu Ninh. Tại đại hội công nhân viên chức, Lưu Vệ Quốc từng tuyên truyền những lời dối trá do Giang Trạch Dân thêu dệt để bức hại Pháp Luân Công, dù đã nhiều lần được nghe các học viên Pháp Luân Công giảng chân tướng nhưng ông ta vẫn cố chấp với nhận thức của bản thân mình và tin vào những lời dối trá đó. Đầu tháng 02 năm 2012, Lưu Vệ Quốc gặp ác báo bị tai nạn giao thông tử vong, khi đó ông ta mới khoảng 50 tuổi.
Gặp ác báo do thù hận Pháp Luân Công, lăng mạ Sư phụ Đại Pháp
Một người họ Lý ở Nhậm Thành, thành phố Tế Ninh, tỉnh Sơn Đông, do bị đầu độc bởi những lời lừa dối của Giang Trạch Dân nên vẫn luôn thù hận Pháp Luân Công và những người tin vào Chân Thiện Nhẫn, không chịu nghe chân tướng. Mùa thu năm 2015, một học viên Pháp Luân Công nói rõ sự thật cho một người dân trong thôn, kể về việc bản thân mình nhờ tu luyện Pháp Luân Công nên đã 80 tuổi mà sức khỏe vẫn rất tốt, không cần người chăm sóc, người dân trong thôn đều công nhận.
Lúc này người họ Lý đi đến, nghe thấy vậy anh ta liền nói những lời khó nghe lăng mạ Đại Pháp và Sư phụ Đại Pháp, học viên Pháp Luân Công lập tức ngăn anh ta lại và nói: “Anh đừng làm như vậy, làm vậy sẽ không tốt cho anh đâu”. Anh ta không những không nghe lại còn nói: “Tôi cứ chửi đấy, tôi còn chửi cả bà nữa, tôi muốn đánh chết bà đi!”
Ngày 28 tháng 11 năm 2015 âm lịch, người họ Lý này đi tắm ở hồ bơi trong thôn, hồ bơi đến hơn 8 giờ sáng mới mở nhưng anh ta mới 7 giờ 30 đã đến. Quản lý không cho vào nhưng anh ta cứ cố tình xông vào, vậy là chỉ có một mình anh ta tắm. Kết quả là khi người khác vào thì phát hiện anh ta chết dưới hồ.
Từ xưa đến nay, những người thù hận Phật Pháp đều không có kết cục tốt đẹp, đây là do Thiên lý thiện ác hữu báo quyết định, không thể thay đổi theo ý nguyện của bất kỳ người nào hay tổ chức nào. Nhân gian không phải là nơi tà đảng Trung Cộng muốn làm gì thì làm, những tà thuyết méo mó của Trung Cộng tuyệt đối không phải là chân lý.
Làm nhiều việc ác ắt tự hại mình. Tháng 06 năm 2002, tại huyện Bình Đường, tỉnh Quý Châu đã phát hiện một khối đá lớn trên 2,6 triệu năm tuổi. Đây là bản án tử hình đối với kẻ làm nhiều việc xấu xa, đồi bại như ĐCSTQ. Hành động từ bi của các học viên Pháp Luân Công khuyên người thoái khỏi các tổ chức đảng, đoàn, đội của ĐCSTQ chính là trời cao muốn lưu lại cho con người một con đường sống, muốn đi con đường nào thì phải xem lựa chọn của bản thân người đó. Tiếp tục theo Trung Cộng bức hại Pháp Luân Công thì chỉ có một con đường chết, đến lúc kiếp nạn trời diệt Trung Cộng đến, cũng chính là lúc ác báo xảy ra thì có hối hận cũng đã muộn rồi. Bình tâm lắng nghe chân tướng, tin rằng “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”, dũng cảm thoái xuất khỏi tổ chức đảng đoàn đội của Trung Cộng, truyền rộng chân tướng, chính là đang lựa chọn cho mình một tương lai xán lạn, tốt đẹp.
Chúng ta nên tích cực tiếp thu những bài học lịch sử, chớ vì nhất thời hồ đồ mà đánh mất đi tương lai của chính mình, khi đánh mất thì đó sẽ là điều đáng tiếc nhất trong suốt cuộc đời.
chanhkien.org