Đã 20 năm kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, còn được gọi là Pháp Luân Công. Trước khi tu luyện, trông tôi giống như một bà lão 80 tuổi trong khi tôi ở tuổi 60. Nhưng hiện tại tôi 80 tuổi trông lại giống như 60 tuổi.
Biết đến Pháp Luân Đại Pháp
Đức Phật Thích Ca Mâu Ni nói rằng trong kiếp nhân sinh của con người có tám loại khổ, chẳng hạn như đau khổ vì tình và sự biệt ly, đau khổ khi có va chạm với người mình không thích. Tôi đã chịu đựng đủ thứ khốn khổ trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi chồng tôi mắc một căn bệnh nan y và qua đời, tôi đã kiệt quệ cả về thể xác lẫn tinh thần. Con trai tôi chuyển ra nước ngoài, và tôi cảm thấy cô đơn và bơ vơ. Theo thời gian, tôi đã mắc rất nhiều bệnh và trong nhiều năm tôi không bao giờ có một giấc ngủ ngon.
Tôi chuyển đến Canada để sống với con trai vào năm 1996. Mặc dù Canada có sự chăm sóc y tế rất tốt, nhưng không có bác sĩ nào có thể phục hồi được sức khỏe của tôi. Một ngày nọ, tôi nhận được một lá thư nói về cái chết êm dịu. Tôi đã nghĩ rất nhiều về cái chết trong những ngày đó và tự hỏi liệu bức thư này có nghĩa là cái chết đang nói lời chào với tôi chăng?
Một số người bạn theo đạo Kitô giáo và Phật giáo đã thuyết phục tôi tham gia vào một tôn giáo. Tôi cũng đi đến nhà thờ và quy y Phật giáo. Tuy nhiên, tôi đã không duy trì việc thực hành một tôn giáo nào vì tôi không thể tìm thấy sự bình an trong đó.
Tôi đã bị cuốn hút sâu sắc vào một bài viết về cuốn sách Chuyển Pháp Luân trên một tờ báo tiếng Trung ít được biết đến vào năm 1997. Là một học giả về Nho giáo, Phật giáo và Đạo giáo, tôi thấy các lý thuyết được giới thiệu trong Chuyển Pháp Luân thật giản dị nhưng cực kỳ sâu sắc và phi thường, vượt quá xa kiến thức của các ngành học thuật.
Tôi bắt đầu tìm kiếm cuốn sách và mong muốn tìm thấy nó. Sau nhiều tháng, tôi gọi cho một người bạn và đề cập đến cuốn sách. Anh ấy nói rằng anh ấy biết một học viên Pháp Luân Công địa phương và cho tôi số điện thoại của người đó. Vào đầu năm 1998, tôi đã đến một điểm tập Pháp Luân Công và cuối cùng đã có được cuốn Chuyển Pháp Luân và ngay lập tức đọc nó.
Ngày càng trẻ hơn
Sau đó, tôi đã hồi phục sức khỏe trong vòng một tuần sau khi đọc Chuyển Pháp Luân. Tôi có thể sống và ngủ như một người khỏe mạnh mà không phải uống bất kỳ loại thuốc nào. Tôi cảm thấy vô cùng may mắn, lúc đó tôi thậm chí còn chưa bắt đầu luyện công. Trong sáu tháng đầu tiên luyện công, tôi đã trải nghiệm nhiều điều mà Sư phụ Lý, người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đã nói trong cuốn sách. Ví dụ, một ngày nọ, khi tôi đang đọc Chuyển Pháp Luân, đột nhiên một luồng nhiệt tuôn từ trên đỉnh đầu xuống thông thấu toàn cơ thể tôi. Tất cả những chứng đau của tôi đã biến mất. Trước khi tập luyện, cơ thể tôi đã xuống dốc từ trước lúc 60 tuổi. Lúc đó tôi chỉ có thể xem tivi đến 10 giờ tối, con mắt đã vô lực và tôi đã ngủ ngay sau đó. Nhưng bây giờ, ở tuổi 80, tôi có thể làm các công việc cấp bách cho đến 1 hoặc 2 giờ sáng. Tình trạng thể chất của tôi đang di chuyển theo hướng ngược lại với tuổi của tôi.
Sau ngày 20 tháng 7 năm 1999, khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công tại Trung Quốc, các học viên đã trải qua nhiều thử thách. Một số người bạn tốt bụng đã hỏi tôi: “Các bạn [học viên] đã phải chịu đựng rất nhiều gian khó khi tu luyện Pháp Luân Công. Bạn có hối hận không nếu cuối cùng bạn không nhìn thấy thiên đàng hay chư Phật?
Tôi trả lời: “Một chân của tôi đã ở trên thiên đường, tôi phải hối tiếc điều gì chứ?”
Khi tôi thấy bạn bè không thể tận hưởng cuộc sống vì có bệnh tật, tôi cảm thấy rất tiếc cho họ, vì tôi nghĩ rằng họ đã bỏ lỡ một cơ duyên khó gặp.
Hoa hồng và chông gai trong tu luyện
Tu luyện là gian khổ, nhưng cũng có phần thưởng của nó. Trong 20 năm qua, tôi đã luyện các bài công pháp hai giờ mỗi ngày, không có ngoại lệ. Nếu tôi bỏ lỡ các bài tập vào ban ngày, tôi sẽ thực hiện chúng vào ban đêm, và thường thức đến 1 hoặc 2 giờ sáng để làm như vậy.
Đôi khi chúng tôi tổ chức các sự kiện giảng thanh chân tướng và truyền bá các hoạt động của Đại Pháp trên quy mô lớn trong thời tiết bất lợi, nhưng những khó khăn này là để trui rèn chúng tôi. Bản tính của tôi nóng nảy và hẹp hòi, thường mất bình tĩnh trước những chuyện nhỏ nhặt và khi có bất đồng quan điểm. Do vậy, tôi thường mâu thuẫn với gia đình và làm mất mối quan hệ với đồng nghiệp và bạn bè. Tôi luôn bị bao vây bởi những “kẻ thù”.
Pháp lý của vũ trụ: Chân-Thiện-Nhẫn
Thật dễ dàng để đồng ý với nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, nhưng để sống theo nguyên lý đó không hề dễ dàng. Ví dụ, khi tôi mới bắt đầu làm việc trong một hạng mục Đại Pháp, người hướng dẫn của tôi rất nóng tính.Cô ấy đã mắng tôi sau vài lần dạy tôi và thấy tôi không đáp ứng được những yêu cầu của cô. Sự việc trở nên căng thẳng đến mức tôi cảm thấy khó chịu ngay khi tôi nhận được điện thoại từ cô ta.
Tôi đã học được cách khoan dung đối với cô ấy, và dù cô có mắng tôi gay gắt đến mức nào, tôi đều nói: “Cảm ơn cô”. Đồng thời, tôi đặt nhiều tâm huyết hơn vào công việc của mình để làm nó tốt hơn. Một thời gian lâu sau, cô ấy xin lỗi tôi và nói: “Tôi xin lỗi vì tôi đã khắc nghiệt với chị quá”. Tôi trả lời: “Tôi biết ơn cô vì cô không chỉ giúp tôi cải thiện kỹ năng của mình mà còn giúp tôi trở nên vị tha hơn”. Sau đó, chúng tôi phối hợp với nhau rất tốt.
Trước đây, tôi rất dễ phiền lòng bởi những điều nhỏ nhặt và khá coi trọng lợi ích và tổn thất cá nhân. Tôi luôn mong các con trả ơn tôi vì tôi đã nuôi chúng. Khi chúng kết hôn và muốn tôi giúp đỡ, tôi cảm thấy mình đang bị lợi dụng.
Mọi thứ đã thay đổi ngay khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Lúc đó, con trai tôi mới bắt đầu một công việc mới, vợ cháu và tôi phải ở lại để thu dọn và bán nhà. Vợ cháu đang mang thai, nên tôi phải làm hết các việc. Tôi cảm thấy kiệt sức cả về thể chất và tinh thần. Tôi nhớ mình đã từng rơi vào tình trạng này khi mắc đủ loại bệnh, còn bây giờ điều gì đang khiến tôi kiệt sức đây?
Sư phụ giảng:
“[Đó] đều là nghiệp lực mà bản thân chư vị mắc nợ tạo thành”. (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)
Tôi nhớ rằng chịu khổ là để hoàn trả nợ nghiệp và là một điều tốt. Vì vậy, tôi tiếp tục làm việc nhà với một tâm thái nhẹ nhàng. Hàng ngày, tôi đều rất bận rộn vì chăm sóc cháu trai và nấu ăn cho gia đình. Đôi khi có những xung đột, nhưng tôi không cảm thấy buồn. Thay vào đó, tôi lùi một bước và để xung đột qua đi. Cách này đã khiến gia đình chúng tôi luôn sống vui vẻ và hòa thuận.
Thay đổi lớn nhất của tôi, sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, là trở nên khiêm tốn vì tôi học được từ lời giảng của Sư phụ rằng con người sẽ luôn tạo nghiệp trong suốt cuộc đời của họ.
Sư phụ giảng:
“Trong vũ trụ có điều đặc định, rằng hễ ai có nhiều nghiệp lực thì đó là người xấu”. (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)
Là một người mang đầy nghiệp, có gì để tự hào? Tôi cần phải loại bỏ nghiệp của mình thông qua khổ nạn. Bất kể ai đổ lỗi cho tôi, phản ứng của tôi luôn là: “Cảm ơn nhé!” Nếu tôi không hiểu lý do tại sao tôi bị đổ lỗi, tôi sẽ hướng nội và dành thời gian để tìm ra nguyên nhân.
Qua nhiều năm tu luyện, tính khí của tôi đã được cải thiện rất nhiều. Tôi trở nên khiêm tốn và khoan dung và có nhiều bạn mới. Tôi không còn có những “kẻ thù”, và xung quanh tôi trở nên bình hòa và vui vẻ. Cho dù đạo đức xã hội nhân loại ngày nay đang trượt trên dốc lớn, ở đó mọi người không thể phân biệt đúng-sai, tốt-xấu. Là người tu luyện, chúng ta cần tuân thủ nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, biết suy nghĩ cho người khác trước, nhẫn nại và bao dung, xem nhẹ lợi ích cá nhân. Tâm trí của chúng ta sẽ trở nên thuần khiết và bình thản và các vấn đề trở nên ít xuất hiện hơn.
Sự khoan dung có thể gây ra một số mất mát lợi ích cá nhân, nhưng người ta lại có được hạnh phúc và sức khỏe. Chẳng phải đó là phần thưởng tốt nhất sao? Đây là nguồn cảm hứng của tôi từ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và có lẽ là bí quyết để có vẻ bề ngoài nhìn như 60 tuổi mặc dù tôi đã sang tuổi 80.
vn.minghui.org