“Trung Quốc đang nói dối tất cả những chuyện này, họ đã nói dối ngay từ đầu. Những gì chúng ta biết cho tới nay và còn nhiều điều chưa biết…”. Thượng nghị sĩ Tom Cotton cảnh báo nước Mỹ về virus Corona Trung Quốc hôm 30/1.
“Tôi muốn phát biểu về vấn đề lớn nhất và quan trọng nhất hiện nay, virus corona Vũ Hán là một thảm họa tương đương Chernobyl dành cho Trung Quốc nhưng có thể còn tệ hơn Chernobyl – vốn chỉ cục bộ. Virus corona có thể gây ra dịch bênh toàn cầu. Trong khi các vị đang ngủ thì con số các ca mắc bệnh ở Trung Quốc đã tăng 30%, đây không phải là số ca mới, mà chỉ là số ca được nhập viện. Con số có thể lớn hơn vậy gấp vài lần. Cũng trong khi các vị đang ngủ, Trung Quốc đã đóng cửa hoàn toàn biên giới với Nga, 2600 dặm. Tất cả những nước khác đã ngừng việc đi lại. Những gì chúng ta biết cho tới nay và còn nhiều điều chưa biết. Con virus này có thời gian ủ bệnh 14 ngày, và người ta có thể truyền nhiễm trong khi không biểu hiện triệu chứng nào, khác với dịch SARS. Trong một số trường hợp nó có thể lây qua không khí.
Vậy mà Trung Quốc đang nói dối tất cả những chuyện này, họ đã nói dối ngay từ đầu. Và các bạn không cần phải xét đến lịch sử nói dối của họ từ dịch SARS năm 2003 dù cũng có liên quan ở đây. Bạn chỉ cần xem những điều xảy ra trong tháng qua. Chúng ta biết rằng ca nhiễm đầu tiên không xuất hiện sớm hơn ngày 1/12 dù Trung Quốc không tiết lộ cho WHO cho tới 1 tháng sau đó, ngày 31/12, khi họ vẫn tiếp tục che giấu người dân của mình và vẫn nói rằng virus đã được cách ly trong Vũ Hán.
Hiện tại nó đã lan ra mọi tỉnh của Trung Quốc. Họ cũng nói, trong gần 2 tháng cho tới đầu tuần này, rằng virus đã khởi nguồn từ chợ hải sản Vũ Hán và người dân nhiễm từ động vật, dơi… Nhưng không phải vậy. Tạp chí Lancet đã đăng tải nghiên cứu cuối tuần trước cho thấy, trong 40 ca đầu tiên, 14 người không tiếp xúc với hải sản, thậm chí cả bệnh nhân đầu tiên.
Tôi phải nhắc rằng, Trung Quốc hay chính Vũ Hán có nhà thí nghiệm an toàn sinh học cấp 4 duy nhất ở Trung Quốc nghiên cứu những mầm bệnh nguy hiểm nhất thế giới bao gồm cả Corona. Giờ hãy bàn về hành động của Trung Quốc, họ đã cách ly 60 triệu người, 60 triệu là hơn cả dân số vùng bờ biển tây nước Mỹ. Họ đã đóng cửa trường học vô thời hạn, cho nghỉ học toàn quốc vô thời hạn. Hong Kong thuộc Trung Quốc, cơ bản đã chặn mọi việc đi lại từ đại lục. Vì thế rất trọng yếu, chúng ta dừng ngay lập tức mọi chuyến bay thương mại, giữa Trung Quốc và Mỹ. Cũng trọng yếu khi chúng ta cần biết sự dối trá và yếu kém của Trung Quốc trong việc đối phó dịch” (Thượng nghị sĩ Tom Cotton, Trithucvn dịch)
Giả dối là tội ác
Theo báo New York Times, qua lời kể của cư dân, bác sĩ và một số quan chức thành phố Vũ Hán, chính quyền Trung Quốc đã đưa ra nhiều quyết định khiến công tác chống dịch bị chậm trễ trong suốt 7 tuần đầu tiên tính từ lúc virus Corona chớm xuất hiện.
“Những ngày đó, họ nỗ lực bắt những tiếng nói quan ngại im lặng, trong đó có nhiều bác sĩ. Cảnh báo về mối nguy hiểm của căn bệnh mới bị giảm xuống, khiến 11 triệu dân Vũ Hán không hiểu rằng họ cần phải tự bảo vệ bản thân
Đến khi cả guồng máy nhà nước Trung Quốc báo động vào ngày 20-1-2020, virus Corona đã bắt đầu lan khắp thế giới, làm rung chuyển thị trường tài chính và buộc các nước phải áp lệnh giới hạn đi lại với Trung Quốc.
Ngày 20-1, hơn 1 tháng sau khi các ca bệnh đầu tiên xuất hiện, những lo lắng dồn nén trong công chúng chạm tới điểm bùng nổ. Người ta chính thức thừa nhận virus Corona mới có thể lây từ người sang người, tệ hơn, một bệnh nhân thậm chí đã lây cho 14 nhân viên y tế.
Cuối cùng, chính quyền quyết định phong tỏa thành phố vào ngày 23/1, cô lập Vũ Hán với các địa phương khác. Theo ông thị trưởng, cho đến lúc đó, đã có khoảng 5 triệu người rời thành phố. (Nguồn: Tuổi trẻ, NYT)
Ngày hôm qua (6/2), bác sỹ Lý Văn Lượng 34 tuổi đã tử vong vì nhiễm virus corona. Anh chính là một trong 8 bác sỹ đã cố gắng cảnh báo cho đồng nghiệp và mọi người về thảm hoạ virus chết người trên Wechat. Cơ quan cảnh sát đã bắt giữ, “giáo dục” và “cảnh cáo” 8 vị bác sỹ tuyến đầu rằng họ là những kẻ “gieo tin đồn thất thiệt” về nạn dịch. Cái chết của bác sỹ Lý như một cơn địa chấn khiến hàng triệu người Trung Quốc bàng hoàng, bất ngờ, đau xót, phẫn uất. “Chính quyền Vũ Hán đã chủ động giết chết những con chim hoàng yến trong mỏ than của mình” (Vũ Hán: Câu chuyện về thất bại của hệ thống miễn dịch và sức mạnh xã hội)
Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát triển một thứ văn hóa “Giả” từ lời nói cho đến hành động, trở thành cường quốc về hàng giả, thông tin giả, giá trị giả. Sự giả dối đó được bưng bít và che đậy bằng quyền lực thao túng truyền thông, dùng lợi ích kinh tế để khiến các quốc gia phải im lặng trước những bí mật đen tối mà ĐCSTQ muốn che giấu cả thế giới.
Thông tin về dịch bệnh đáng ra cần được cảnh báo sớm nhất có thể thì nó bị bưng bít bằng mọi giá, và tất nhiên bằng cách đó họ khiến cho con virus trở nên mạnh quá mức, huỷ diệt chính đồng bào mình và reo rắc nguy hiểm ra toàn thế giới.
Con virus khủng khiếp nhất thực ra chính là nhân tâm
Con virus độc đã được sinh ra và phát triển từ sự giả dối của chính quyền Trung Quốc, và ngay cả khi nó chưa truyền bệnh thì nó đã khiến nhân tâm con người mắc bệnh, thứ virus có lẽ còn đáng sợ hơn.
Khi dịch bệnh xảy ra, người ta sẵn sàng bán luôn cả nhân phẩm để trục lợi bằng mọi mánh lới buôn bán với giá cắt cổ, như thể đại dịch không phải là nỗi nguy hiểm cho đồng bào mà sẽ là cơ hội để kiếm tiền. Khi đầu cơ không bán được với giá cao thì họ từ chối bán cho người dân cần. Đạo đức lương tâm của người làm nghề y dược bị rẻ rúng. Có phải vì lợi mà người ta quên luôn sự tôn quý nghề nghiệp của mình? Cứu người là công đức vô lượng, vậy mà họ từ chối, bởi vì cái lợi không được thoả mãn. Đáng buồn và đáng thương thay cho những con người trong vô minh mà quên cả giá trị ý nghĩa sứ mệnh của chính mình.
Trong cơn hoảng loạn của tin tức về dịch bệnh – thiên tai, người ta lại càng tuyệt vọng bởi nhân hoạ, với đủ những chuyện cay đắng đau lòng về cách hành xử của con người trong cơn hoạn nạn chung. Thậm chí thảm hoạ đến rồi mà họ vẫn lo kiếm tiền thay vì tích Đức, ngay cả khi bài học về việc một cường quốc kinh tế như Trung Quốc còn đang không thể cứu nổi mình hiện rành rành trước mắt.
Khi mà cứ thông tin bất lợi nào đó xuất hiện thì nhân tâm bắt đầu hỗn loạn, ví như việc người ta tranh nhau mua chiếc khẩu trang, coi như vị Thần cứu hộ. Người ta tranh nhau tích trữ mua khẩu trang, nhưng lại quên rằng người không mua được khẩu trang sẽ là nguy cơ reo rắc mầm bệnh. Khổng Tử nói: “Những gì muốn làm cho mình thì hãy làm cho người khác”. Để cứu mình thì cũng đừng quên phải cứu người. Cái thứ triết học đấu tranh phản lại đạo lý truyền thống mà ĐCSTQ đã bồi đắp mấy chục năm qua khiến cho người ta tin rằng họ có thể giành nhau cả sự sống. Mỗi sinh mệnh đều đáng quý và bình đẳng trước Thượng Đế. Đạo Trời không thiên vị ai, chỉ nhìn nhân tâm.
Mua được khẩu trang rồi thì lại đến tin virus có thể lây qua con đường tiêu hoá và các con đường khác… Người ta hướng ngoại trong tuyệt vọng để tìm cách gì đó hòng cứu vãn cuộc đời, nhưng cũng như sự xuất hiện và diễn biến của con virus kia, mọi thứ bên ngoài sẽ luôn khó lường, bất trắc và không thể biết trước.
Vũ trụ đang gửi cho ta thông điệp gì thông qua thiên hoạ?
Con virus dẫu chúng ta không nhìn thấy bằng mắt nhưng nó đang lan ra đe dọa an toàn cả thế giới. Thế giới ngày càng trở nên bất ổn khiến lòng người bất an: Cháy rừng, động đất, dịch bệnh … xảy ra gần như cùng một lúc. Điều gì đang thật sự diễn ra với nhân loại? Liệu chúng ta có thể nhìn thấy thông điệp mà vũ trụ gửi đến chúng ta, và thức tỉnh…
Những thảm họa liên tiếp xảy ra từ nơi xa xôi cách ta vạn dặm rồi bất ngờ đến ngay sát bên ta phải chăng đang cố gắng lan truyền thông điệp về sự vô thường mong manh của sinh mệnh? Rằng hành trình của đời người không phải là đến thế giới này miệt mài tranh giành nơi danh lợi, vật chất. Bởi vì đến giờ có lẽ mọi người đều có thể thấy, khi có đại nạn thì tiền kiếm được dẫu bằng núi cũng không cứu nổi chính mình. Khi chìm trong dục vọng thì tâm trí cũng u mê không còn nhìn thấy đâu là ý nghĩa thực sự của đời người.
Chúng ta cố gắng theo đuổi các thứ bề ngoài nhưng giờ đây, khi ai ai cũng phải mang khẩu trang cũng như là ai cũng bình đẳng trước cái chết, những cái đắp điếm ở bên ngoài cũng sẽ trở nên vô nghĩa. Nào cửa hàng đồ hiệu, quán xá xa hoa, cũng trở nên vô nghĩa khi nó hiển hiện trong một sự thật hoàn toàn khác. Những điều mà bình thường ai cũng tin tưởng nó sẽ đem lại hạnh phúc, như nhà lầu xe hơi, đất đai, tiền bạc… giờ đây chẳng có ý nghĩa gì trước một con virus vô hình.
Khẩu trang để che chắn cái bên ngoài hay để nhắc ta quay vào bên trong?
Cái khẩu trang mà chúng ta phải chen nhau mua đó phải chăng nhắc chúng ta hãy quay về bên trong, tìm lại những giá trị cơ bản của sinh mệnh, chính điều đó mới mang đến sự yên định và bình an nơi mình. Những cảm xúc tiêu cực lại là một chất xúc tác khiến cơ thể trở nên yếu hơn. Người ta có thể chưa chết vì bệnh, nhưng đã có thể chết vì sợ hãi, lo lắng, hoảng loạn. Đó đều là những trạng thái khiến con người suy giảm năng lượng miễn dịch tự nhiên, vốn là cách duy nhất chống lại virus.
Chính sự bình an nơi tâm là nguồn năng lượng lớn để chúng ta miễn nhiễm với bệnh dịch. Nhưng sự bình an đó chỉ có khi chúng ta có niềm tin vào những giá trị bất biến. Muốn vậy phải biết đem cái nhân đạo điều hòa với Thiên đạo. Khi trong tâm có Đạo, mọi sự biến loạn sẽ dừng lại ở bên ngoài ta, mà đời người cũng giữ được an nhiên trong mọi cảnh ngộ.
Thuận theo Thiên lý là sự đảm bảo tốt nhất cho sinh mệnh đời người
Cổ nhân giảng: “Thiên nhân tương dữ”. Thiên đạo và nhân sự quan hệ mật thiết với nhau. Vậy nên làm việc gì bao giờ cũng phải theo Thiên lý mà hành động: hợp với lẽ Trời là phải, là hay, nghịch với lẽ Trời là trái. Trời sinh ra người có phú cho một phần Thiên lý. Phần Thiên lý ấy là cái tâm, là cái tinh thần. Trời và người có thể tương cảm tương ứng được là như thế. Nay thời loạn, nếu ta thức tỉnh, lấy Thiên luân làm nhân luân, thuận theo Thiên lý là sự đảm bảo tốt nhất cho sinh mệnh đời người.
Cái “Ác” không phải là điều xa lạ đối với ĐCSTQ. Đừng quên thể chế này đã chủ động nghiền nát hàng chục ngàn sinh viên ở quảng trường Thiên An Môn năm nào, và trước đó là Đại cách mạng văn hoá… đó cũng là nơi họ dựng lên vụ tự thiêu giả mạo để che giấu tội ác đàn áp hàng triệu học viên Pháp Luân Công, đàn áp người Ngô Duy Nhĩ, Tây Tạng… Giả dối và tàn ác là cách mà ĐCSTQ tồn tại và duy trì quyền lực của mình mấy chục năm qua.
Con virus bùng phát và nguy hiểm bởi sự giả dối bưng bít của một thể chế tàn ác, thì ta lấy “Chân” để hóa giải nó, minh bạch về thông tin là điều tối quan trọng để kiểm soát virus. Đến giờ thì chúng ta đã hiểu vì sao Phật luôn giảng con người phải “Chân”, bởi vì Giả dối chính là tội ác. Khổng Tử giảng: “Thành thực là đạo Trời, giữ cho được thành thực là đạo người” (Trung Dung)
ĐCSTQ hành “Ác” thì ta lấy “Thiện” hoá giải và lan toả năng lượng tích cực ra thế giới xung quanh mình. Có người bán lương tâm lấy tiền nhưng cũng có rất nhiều người đang cố gắng làm những điều tốt nhất cho cộng đồng, mang tấm lòng thiện lương chân thành nghĩ cho người khác, và chúng ta đều thấy ở họ toả ra thứ năng lượng của “Thiện”, từ bi, chính năng lượng đồng hoá với vũ trụ đó sẽ vô hiệu hoá con virus, bởi vì cái “Ác” là phản nhân đạo, trái Thiên đạo, chỉ có sức mạnh của lòng “Thiện” mới dập tắt được nó.
Họa và phúc không có cửa nẻo nhất định. Mà do con người triệu vời đến cho mình. Sự báo ứng của điều thiện và điều ác. Như cái bóng đi theo thân hình. Khi tâm người dấy khởi một điều thiện, tuy điều thiện chưa làm mà thiện thần đã đi theo mình rồi. Hoặc tâm dấy khởi một điều ác, tuy điều ác chưa làm, nhưng ác thần đã đi theo mình rồi. (Sách Thái Thượng cảm ứng thiên).
ĐCSTQ đầy tranh đấu và thù hận, ta lại nên lấy “Nhẫn” để tĩnh lặng trước biến loạn. Phật gia giảng: “Tâm bất động ức chế vạn động”. Bình tĩnh suy xét điều gì mới thực sự có thể cứu vãn chúng ta trong hoạn nạn. Virus không chỉ có một loại, trước đây thế giới đã trải qua đại dịch SARS, và tương lai, biết đâu sẽ còn những đại dịch nào khác nữa… Vì thế đừng hoảng loạn. Bình tĩnh, hướng vào nội tâm, cầu nguyện những điều tốt lành cho mọi người, tin vào những điều Thần Phật răn dạy. Trong trạng thái thiền của tâm trí, chính là khi ta có đủ năng lượng để bình yên trước biến động cuộc đời.
Thực ra con virus không thấy bằng mắt thường thì mọi người đều biết là có thật còn Thần Phật có thể cứu người tuy không phải ai cũng có thể nhìn thấy nhưng nhiều người lại không tin. Vì sao các tôn giáo đều dạy con người làm điều tốt, tích đức, hành thiện, bởi vì đó mới chính là cái phao cuối cùng khi thời khắc lịch sử đến.
Đừng tự tạo thêm Nhân hoạ vào Thiên tai. Thay vì chạy đi tìm các phương tiện giải pháp ở bên ngoài, hãy trở lại hướng vào chính nội tâm mình, đề cao chuẩn mực đạo đức theo Thiên đạo. ĐCSTQ là lực lượng phản vũ trụ, phản nhân loại. Ta lấy chính lý của vũ trụ để phản lại nó. Kinh Dịch viết: “Hễ giữ tâm mình cho chính, thì chẳng cần hỏi tương lai mình như thế nào. Nếu mà đòi hỏi phải có tương lai. Thì chớ có làm mất tương lai ấy đi”. Mong rằng mỗi người có thể nhìn thấy thông điệp mà vũ trụ gửi đến chúng ta và thức tỉnh.
Lão Tử giảng: “Đạo trời không thiên vị ai, luôn giúp đỡ cho người lương thiện”. Thuận theo Thiên lý, chính niềm tin vào những giá trị tốt đẹp cuối cùng sẽ đưa chúng ta vượt qua kiếp nạn này.
Kỳ 2: Đại tự nhiên muốn sắp đặt lại trật tự?
ntdvn.com