Vụ án hình sự kỳ lạ nhất trong lịch sử nước Anh, cô gái bị chôn sâu dưới đất sau khi bị giết, tuy nhiên, khi nghi phạm chuẩn bị trốn thoát khỏi vòng pháp luật, một ‘năng lượng kỳ lạ’ đã dẫn dắt mọi người tìm ra sự thật.
Khi nói đến việc báo mộng phá án, câu chuyện được biết đến nhiều nhất có lẽ là “Đậu Nga oan”. Ba năm sau cái chết của Đậu Nga, cô đã báo mộng oan tình của mình với cha, vụ án đã được xét xử lại, và cuối cùng thì vụ việc đã rõ ràng. Tuy nhiên, Đậu Nga này chỉ là một nhân vật hư cấu của Quan Hán Khanh, bậc thầy viết kịch cổ điển Trung Quốc đời nhà Nguyên. Liệu thực sự có một kỳ án như vậy trong đời thực chúng ta hay không?
Câu chuyện về Maria Marten
Câu chuyện này xảy ra ở Anh, hầu như không ai không biết câu chuyện này. Mặc dù nó xảy ra gần 200 năm trước vào năm 1827, nhưng vì cốt truyện quanh co trúc trắc, trong đó có cảnh nạn nhân báo mộng cho mẹ kế khá kỳ lạ. Câu chuyện đã được chuyển thể thành nhiều phiên bản phim truyền hình và dân ca, được lưu hành rộng rãi, và một số vẫn được biểu diễn trên sân khấu cho đến tận bây giờ.
Câu chuyện xảy ra tại một ngôi làng nhỏ có tên Polstead ở phía Đông nước Anh. Trong làng có một chuồng trại khá đặc biệt, mái lợp màu đỏ rất bắt mắt, ai cũng gọi là chuồng đỏ (Red Barn). Một cặp đôi trẻ, Maria Marten 25 tuổi và William Corder 23 tuổi thường hẹn hò ở đó.
Hai người trẻ rất nhanh có con với nhau. Nhưng Corder chỉ muốn hẹn hò bí mật với Maria chứ không muốn kết hôn. Đứa trẻ mắc chứng thiếu hụt bẩm sinh đã chết trong vòng 2 tuần sau khi chào đời. Ở nước Anh bảo thủ lúc bấy giờ không cho phép sinh con ngoài giá thú, những đứa trẻ được gọi là con ngoài giá thú, không được chúc phúc và không được tổ chức tang lễ trang trọng. Họ phải tìm một nơi để bí mật chôn cất đứa trẻ.
Tuy nhiên, không lâu sau đó, vào sáng thứ Sáu ngày 18 tháng 5 năm 1827, Corder bất ngờ chạy vào nhà Maria, mang theo súng và nói rằng đứa con ngoài giá thú đã bị cảnh sát biết. Cảnh sát John Balam đến gặp anh ta vào sáng sớm, nói rằng lệnh bắt giữ từ London đã được ban hành và họ sẽ bắt Maria vì tội có con ngoài giá thú.
Mặc dù sau đó cảnh sát Balam đã làm chứng trước tòa rằng không hề có lệnh bắt giữ nào, nhưng lúc ấy Maria sợ đến mức không làm chủ được tinh thần, vừa khóc vừa hỏi Corder, phải làm sao đây? Corder yêu cầu cô hóa trang thành đàn ông và trốn khỏi nhà, nói với cô rằng đừng để ai nhìn thấy. Đầu tiên, hãy đến Red Barn và đợi, sau đó anh ta sẽ lấy đồ đạc của cô và đến đó gặp cô, sau đó đưa cô đến Ipswich làm đám cưới.
Mẹ kế của Maria, bà Marten, cũng có mặt lúc đó. Bà phàn nàn: “Nếu cậu cưới Maria nhà chúng tôi vào buổi sáng, thì đâu còn chuyện gì nữa?”
Corder hứa: “Cháu sẽ cưới Maria vào ngày mai.”
Bà Marten không tin anh ta lắm. Vì tiếng xấu của Coder trong vùng, anh ta thường nói dối, và được đặt biệt danh là “Cáo” khi còn đi học. Anh ta đã ăn trộm lợn của cha mình, sử dụng séc giả và thậm chí ăn trộm một con lợn từ một ngôi làng lân cận với tên trộm khét tiếng ở địa phương là Smith cách đây không lâu.
Vì lý do nào đó, Smith bị bắt, nhưng Corder thì thoát khỏi sự trừng phạt. Smith nghiến răng trong phòng thẩm vấn và nói: “Sớm muộn gì hắn ta cũng sẽ bị treo cổ”. Ngay cả những tên trộm khác cũng nhận xét về anh ta như thế, điều này cho thấy nhân phẩm của Corder xấu tệ hơn kẻ xấu thông thường. Tuy nhiên, con gái lại giao du với một người như vậy, cha mẹ có thể làm gì đây? Bà Marten thầm thở dài, đứng dậy giúp Maria thu dọn quần áo.
Maria mất tích
12 giờ 30 phút, Maria rời khỏi nhà, đó là lần cuối cùng và gia đình Marten không bao giờ gặp lại cô nữa. Sáng Chủ nhật, Corder một mình đến thăm và nói rằng Maria đã ổn định. Sau đó, Corder biến mất một thời gian, và trở lại ít hôm vào tháng 9, nhưng Maria không về chung. Bà Marten hỏi con gái mình thế nào? Corder nói rằng cô ấy đang sống vui vẻ ở vùng ngoài. Bà Marten lại hỏi, tại sao con gái không viết thư lại để báo tin về sự an toàn của mình? Corder nói rằng tay cô bị thương nên không thể viết được.
Sau đó Corder lại biến mất. Từ đó cho đến mùa xuân năm sau, gia đình Marten chỉ nhận được một lá thư từ Corder nói rằng đang sống rất vui vẻ với Maria trên đảo Wight, nhưng họ không dám quay lại trong một thời gian, vì sợ rằng việc bỏ trốn sẽ khơi dậy sự tức giận của người thân và bạn bè.
Ông Marten hỏi tại sao con gái ông không viết bất kỳ một lá thư nào, đôi khi Corder nói rằng Maria không khỏe, đôi khi nói tay cô ấy bị đau, hoặc đôi khi lại nói một cách rõ ràng rằng ‘Maria không viết thư lại à’? Hai bác không nhận được à?’
Báo mộng phá án ngay trước khi hung thủ kịp định cư nước ngoài
Maria thực sự bặt vô âm tín. Thậm chí cô ấy còn không trở lại vào lễ Giáng sinh. Cô ấy có mối quan hệ rất tốt với gia đình, là một người con hiểu chuyện, và cách cư xử này không phải là phong cách của cô ấy chút nào. Gia đình Marten không thể ngồi yên được nữa, họ thường ngồi lại bên nhau và ngày càng nói nhiều về chuyện của Maria. Hôm đó, bà Marten cuối cùng không thể không nói với chồng: “Nếu tôi là ông, tôi sẽ đến Red Barn để xem sao”.
Ông Marten thấy lạ và hỏi tại sao? Bà Marten kể rằng gần đây bà thường mơ thấy Maria bị giết trong Red Barn và được chôn cất tại đó. Trên thực tế, bà đã mơ thấy Maria hai lần trước lễ Giáng sinh. Nhưng sợ mọi người không tin nên không nói ra. Kể từ đó, bà Marten thúc giục chồng đến Red Barn một chuyến xem sao.
Vào ngày 19 tháng 4 năm 1828, ông Marten đã hẹn một người bạn là Bowtell đi cùng. Sau khi vào chuồng và quét rơm sang một bên, họ nhanh chóng nhìn thấy một mảnh đất dường như mới được đào gần đây. Họ bắt đầu mạnh dạn đào xuống, đào được khoảng 45cm thì xuất hiện một bao tải căng phồng, miệng bao lộ ra một chiếc khăn lụa màu xanh lá cây, kèm theo mùi hôi thối bốc ra.
Ông Marten cảm thấy lạnh sống lưng, không dám đào bới nữa. Ông quay về nhà hỏi vợ xem có nhớ con gái mình đeo chiếc khăn lụa màu gì khi đi không. Bà Marten nói một cách chắc chắn, màu xanh lá cây. Ông Marten đột nhiên bật khóc khi biết con gái mình đã bị giết, ông lặng lẽ quay lại và đến đồn cảnh sát.
Sau đó, bác sĩ pháp y xác định rằng Maria đã bị chôn vùi trong đất dựa trên việc xác định những chiếc răng. Nguyên nhân cái chết nhanh chóng được tìm ra, chính là bị bắn. Cảnh sát ngay lập tức xác định Corder là nghi phạm lớn nhất và bắt đầu chiến dịch truy tìm. Vào thời điểm đó, Corder vừa kết hôn và điều hành một trường nội trú dành cho nữ sinh ở London với người vợ mới của mình, có một cuộc sống hạnh phúc và ổn định. Cảnh sát đã tìm thấy khẩu súng từ nhà của anh ta và cũng tìm thấy một hộ chiếu Pháp. Có vẻ như Corder đã nghĩ đến việc bỏ trốn. Nếu Maria không liên tục báo mộng cho bà Marten, thì anh ta có thể sẽ sớm cao chạy xa bay và ung dung ngoài vòng pháp luật. Dường như có Thiên ý trong bóng tối u minh.
Vào ngày 7 tháng 8, phiên tòa xét xử Corder bắt đầu, mặc dù Corder không nhận tội trước tòa, nhưng bồi thẩm đoàn đã tuyên bố anh ta có tội chỉ sau 35 phút. Ba ngày sau, dưới sự khuyên bảo của gia đình và mục sư, Corder cuối cùng cũng phải nhận tội trong tù. Anh ta nói rằng lúc đó giữa hai người đã xảy ra tranh cãi, và anh ta đã nổ súng trong cơn tức giận.
Vào ngày 11 tháng 8, Corder bị xử tử treo cổ, và câu nói của người bạn trộm Smith năm nào đã trở thành sự thật.
Quảng trường nơi diễn ra vụ hành quyết chật ních người, ở vùng quê nước Anh với phong tục dân gian giản dị lúc bấy giờ, khó ai có thể tin được chuyện tàn khốc như vậy lại xảy ra khiến ai nấy đều bàng hoàng và muốn xem số phận của người đàn ông có lòng dạ độc ác này. Toàn bộ câu chuyện cũng mang đầy màu sắc bí ẩn vì tình tiết báo mộng của Maria, và nó đã được chuyển thể thành nhiều tác phẩm văn học ở Anh vào thế kỷ 19, thời điểm mà nền văn học Anh phát triển rất rực rỡ.
Epochtimes / ntdvn.com