Có câu “sáng nghe Đạo, tối chết cũng cam lòng”, vậy người có thể nghe Đạo, tu Đạo, lại có thể thành Đạo, thì thực là vô cùng may mắn.
Bạch nhật phi thăng là gì?
Bạch nhật phi thăng (Hán tự: 白日飛升) là thuật ngữ trong giới tu Đạo, có nghĩa là giữa ban ngày sáng tỏ bay vút lên trời cao, để chỉ những người tu luyện đã chứng đắc thăng thiên.
Thông thường, người tu luyện sẽ để lại thân thể và chỉ có phần thần (có thể gọi là linh hồn, thần thức, nguyên thần…) rời đi. Rất hiếm khi họ sử dụng phương pháp thăng thiên vào ban ngày để mọi người chứng kiến.
Nguyên nhân của việc này là do: con người cần phải từ trong mê mà ngộ đạo. Một khi có người tu đạo tu thành chính quả bay lên giữa thanh thiên bạch nhật, như vậy kể cả những kẻ thập ác bất xá cũng bước vào tu luyện, xã hội đã bị phá mê một phần.
Dưới đây là câu chuyện rất hiếm về trường hợp người tu đạo trong quá khứ “bạch nhật phi thăng”.
Bối Huyền Tĩnh một lòng tu Đạo
Theo “Tục tiên truyện”, Bối Huyền Tĩnh là con gái của huyện lệnh Bối Thăng, là phu nhân của huyện uý Lý Ngôn. Từ nhỏ Huyền Tĩnh tư chất thông minh, lại được mẫu thân là người có học thức dạy cho đầy đủ lễ nghi, phép tắc.
Ở tuổi 15, Huyền Tĩnh đã là một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp, nết na. Nàng xin phụ mẫu song thân mở cho mình một căn phòng yên tĩnh để có thể thực hành giáo lý Đạo giáo. Cha mẹ của nàng cũng là người tu Đạo nên họ hoàn toàn đồng ý với yêu cầu của con gái.
Bối Huyền Tĩnh tư duy trong sáng, tĩnh lặng, thong dong điềm đạm, coi trọng lễ nghĩa.
Ngày ngày, nàng chú tâm đọc kinh thư, thắp hương lễ bái các đạo sĩ; thị nữ tới hầu hạ, đều bị nàng cho ra ngoài. Nàng chỉ sống một mình trong phòng, nhưng thi thoảng người hầu lại nghe thấy tiếng của một vài cô gái khác nói chuyện và cười đùa với tiểu thư của họ. Bối huyện lệnh biết chuyện, nên muốn gặp mặt những người bạn này, nhưng khi ông vào trong phòng lại không thấy ai; cố gạn hỏi thì con gái của ông chỉ im lặng.
Khi Huyền Tĩnh 20 tuổi, cha mẹ muốn gả nàng cho huyện uý Lý Ngôn. Biết chuyện, nàng kiên quyết không đồng ý, nàng chỉ muốn nhập Đạo tu luyện để sau này tế thế độ nhân.
Cha mẹ của nàng thuyết phục: “Con gái sinh ra là để lấy chồng. Đây là chân lý đơn giản nhất. Không được bỏ lỡ thời điểm kết hôn, không được thiếu lễ nghĩa. Nếu con không chứng được quả đúng trong sự giác ngộ của mình, con sẽ không có điểm đến và sẽ gặp tai họa. Ngụy phu nhân của Nam Nhạc cũng đã kết hôn. Sau khi sinh con, bà ấy vẫn có thể trở thành một vị Thần.”
Huyền Tĩnh đành phải vâng lời cha mẹ, nhưng chưa đầy một tháng, nàng nói với chồng: “Thiếp chuyên tâm vào tu Đạo, bởi vậy các vị Thần không cho phép thiếp làm vợ của chàng, xin hãy chấm dứt mối quan hệ này.”
Lý Ngôn cũng là bậc nam tử hán đại trượng phu, chàng cũng ngưỡng mộ đức hạnh và lý tưởng cao cả của vợ, nên đã đồng ý. Từ đó, Huyền Tĩnh sống một mình trong căn phòng yên tĩnh, thắp hương và tu hành.
Thần tiên trong thư phòng
Một ngày nọ, vào lúc nửa đêm, nghe thấy tiếng nói cười trong phòng Huyền Tĩnh, Lý Ngôn có chút nghi hoặc, nhưng không dám quấy rầy Huyền Tĩnh và những người khác, chàng liền lặng lẽ nhìn trộm qua khe cửa. Chàng thấy trong phòng tràn ngập ánh sáng, một mùi thơm nồng nàn dễ chịu thoảng qua.
Lý Ngôn nhìn thấy hai vị thiếu nữ dang trò chuyện cùng với Huyền Tĩnh, tuổi chừng mười bảy, mười tám, búi tóc phượng, mặc trang phục phát ra ánh hào quang, tư dung yêu kiều xinh đẹp. Bên cạnh họ là mấy cô nha hoàn da trắng tinh khiết, y phục mỏng manh bồng bềnh, tư thế uyển chuyển. Chàng bị choáng ngợp nhưng lại không dám kinh động đến vợ bèn rút lui về phòng.
Sáng sớm ngày hôm sau, Lý Ngôn hỏi Huyền Tĩnh, nàng đáp: “Có chuyện như vậy, đó là hai tiên nữ từ núi Côn Lôn đến thăm thiếp. Tiên nữ biết có người nhìn trộm, đã dùng phép cấm, nhưng chàng không nhận ra. Họ sẽ còn đến một lần nữa và chàng đừng bao giờ nhìn trộm nữa. Thiếp sợ chàng sẽ bị các vị Thần tiên trừng phạt. Mối quan hệ giữa thiếp và chàng rất mong manh, thiếp không thể sinh con cho chàng và thiếp cũng không ở thế gian lâu hơn nữa. Khi các vị Thần đến thiếp sẽ nói với chàng“.
Bay về trời
Rồi một đêm, một nàng tiên bay đến phòng ngủ của Lý Ngôn. Hơn một năm sau, vị tiên đó lại đến, đưa một đứa trẻ cho chàng và nói: “Đây là con trai của ngươi, Huyền Tĩnh phải đi rồi.”
Ba ngày sau, có một đám mây lành ngũ sắc bay lượn trên phủ huyện uý. Trong không gian, tiên nữ tấu lên khúc nhạc trời, phượng hoàng sà xuống rước Bối Huyền Tĩnh bay về phía Tây Bắc. Sách cổ còn ghi rõ đó là ngày 18 tháng 8 năm Đại Trung thứ tám, địa điểm tại gia trang họ Lý ở làng Cung Đạo, huyện Ôn.
Tu luyện là ước chế bản thân trước những ham muốn phàm tục, điều đó quả thực khiến con người ta thống khổ. Tuy nhiên khi đã vượt qua được rồi thì lại đắc được một thứ hạnh phúc còn lớn hơn. Tu Đạo cũng như người uống nước nóng lạnh tự biết, thật khó giải thích sự huyền diệu cho người khác.
Theo Bannedbook
Truyền Thống