Mấy ngày gần đây tôi nghe từ các bạn bè và tin tức truyền thông là có viêm phổi Vũ Hán, trong nước và thế giới đều chấn động, ngày 23 tháng 1 Vũ Hán bắt đầu phong tỏa, dần dần mở rộng sang các nơi khác, tình hình bệnh dịch ngày càng nghiêm trọng. Nơi tôi ở cách đó hàng nghìn dặm cũng xuất hiện tin về người bị lây nhiễm viêm phổi Vũ Hán, nhân tâm náo loạn, ra đường đều phải đeo khẩu trang, rất nhiều người không biết làm sao đành phải ở nhà, đây chắc là lần khó quên nhất trong rất nhiều trải nghiệm trong cuộc đời của người ta.
Vi-rút cũng là sinh mệnh, càng xấu thì độc tính càng mạnh, càng nguy hại đối với con người, con người nhìn không thấy, sờ không được, nhưng chúng lại tồn tại một cách hết sức thực tại. Phạm vi lớn như vậy, tình hình dịch bệnh nghiêm trọng như vậy, cứ như là thần ôn dịch hạ thế, mở chiếc hộp ma Pandora, rồi đổ xuống nhân gian, khiến cho con người khó lòng phòng bị.
Rất nhiều nhân viên y tết bị lây nhiễm, đúng là không phân biệt già trẻ gái trai, không phân biệt giàu nghèo sang hèn, trước bệnh tật ôn dịch thì ai cũng bình đẳng, không phân biệt.
Trong thời khắc nguy nan, vẫn còn rất nhiều người vô tư lợi, vì để vãn cứu sinh mệnh của người khác, vì để người khác có tương lai, mà đang phó xuất nỗ lực của mình, lao đến những nơi có dịch bệnh để cứu giúp người gặp hoạn nạn, đó là những người đáng kính phục và đáng được cảm ân nhất, xin được bài tỏ sự kính trọng trước nhưng dũng sĩ dũng cảm vô tư không sợ hãi đó.
Trong đại tai nạn này có người nào ngoại lệ được miễn trừ không? Tôi nhớ đến một bản tin: Một cô gái Đài Loan muốn đưa người nhà đi Vũ Hán chơi, trước khi đi chú chó nhà cô bất ngờ cắn nát hộ chiếu, cô gái tức giận nhưng không làm được gì, chỉ còn cách hủy bỏ chuyến đi. Sau vài ngày, bệnh dịch Vũ Hán bùng phát, cô gái mới biết, mình và gia đình đã qua được một lần tai nạn.
Còn có một bản tin: một gia đình ba người sắp lên máy bay đi du lịch, trước khi lên máy bay thì cháu nhỏ đột nhiên đau bụng dữ dội, khóc hét ầm lên, người lớn chỉ còn cách đổi ngày đi, không lâu sau, thì máy bay gặp nạn, một nhà 3 người vì cháu nhỏ khóc hét mà tránh được tai nạn máy bay.
Sự việc phát sinh rất ngẫu nhiên, dường như ai đó ở trong bóng tối đang vươn ra cánh tay trợ giúp, khiến người ta cảm thán không thôi, cảm ơn vộ hạn.
Trước đại nạn, chúng ta đều hi vọng bản thân mình là người may mắn. Trước sinh tử, chẳng có mấy người không sợ tử vong, nếu không thì đã không đi tiêm, uống thuốc, không cẩn thận tỉ mỉ mà dự phòng bệnh dịch. Nếu đúng là ông Trời muốn vứt bỏ đi những quả táo hỏng, tịnh hóa môi trường, thì thật hi vọng biết bao rằng chúng ta là những quả táo tốt, là một người tốt, không bị đào thải.
Trung Y giảng: “Chính khí tại nội, tà bất khả can” (có chính khí trong người, thì thứ tà không làm gì được), trong y học cũng nói, người mạnh khỏe sức đề kháng tốt, hi vọng chúng ta mỗi người đều có chính khí trong tâm, tâm mang thiện niệm, dùng chân tâm thành ý mà viết nên một cuộc đời không hổ thẹn, không sợ bị Diêm Vương thẩm phán và triệu tập, bởi vì chúng ta tin, chúng ta là những người tốt thật sự, hoặc là đang thay đổi quan niệm, đang dần dần trở thành người thực sự tốt: chân thành, thiện lương, khoan dung, nhẫn nhượng, nhân nghĩa….
Trong trần thế hỗ loạn, chúng ta có thể vén màn sương mù, tìm được chân tướng, thấy rõ thị phi, phân rõ thiện ác, dùng con mắt và tâm linh trí huệ của chúng ta để nhận định, làm bạn với thiện lương, đứng về phía hàng ngũ những người chân thành, đi trên con đường đúng đắn, hi vọng Thần Phật trong tâm chúng ta, sẽ bảo hộ cho chúng ta đều bình an, qua được kiếp nạn, đón chào tương lai tốt đẹp
chanhkien.org / zhengjian.org