Những nghẹn ngào hơn 50 năm đời người bỗng được gói trọn trong cái ôm mà ông Ton Ogi-Robbins dành cho người em trai Việt Nam tại sân bay Tân Sơn Nhất. Người mà chỉ cách đây vài tháng ông còn không biết rằng có sự hiện diện trên cuộc đời này…
Ông Ton Ogi-Robbins (52 tuổi, người Mỹ, tên tiếng Việt là Tuấn) với sự giúp sức của kiến trúc sư Đỗ Hồng Phúc (27 tuổi, Q.Gò Vấp) cùng PV Báo Thanh Niên và một số người Việt tốt bụng khác hỗ trợ tìm lại gia đình sau hơn nửa thế kỷ xa cách.
Năm 1975, câu chuyện tình của bà và người phi công kia cũng dang dở vì thời cuộc. Thông qua chiến dịch Không vận Trẻ em Việt Nam (Operation Babylift), bà gửi con trai cho người đồng nghiệp thân thiết Billy Robbins đến Mỹ, hy vọng rằng con có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Nhưng người mẹ khi đó không biết rằng, quyết định này đã ám ảnh bà suốt gần 50 năm cuộc đời, mãi đến khi nhắm mắt xuôi tay.
Dẫu mẹ đã không còn, nhưng ông Ton đã tìm thấy người em trai cùng mẹ khác cha Cao Thành Luân (37 tuổi, ngụ Q.10) trong những nghẹn ngào khó nói bằng lời…
Chỉ sau 2 tiếng đồng hồ đăng tải lên mạng, ông đã tìm thấy gia đình ruột thịt của mình
Trong suốt ngần ấy năm đứa con đầu sang Mỹ sống cùng ông Billy, nhiều lần mẹ ông gửi thư và nhận được phản hồi từ người đồng nghiệp cũ cũng như con trai. Điều đó làm xoa dịu tâm hồn tội lỗi của người mẹ. Tuy nhiên đến khi ông Ton được ông Dob và bà Suzzanne nhận nuôi, những phản hồi cũng bắt đầu thưa dần, và bà mất liên lạc với con từ đó.
Dựa vào những bức thư được bà Cao Thu Thủy (mẹ ruột ông Ton) gửi sang Mỹ trong giai đoạn 1981 – 1992, anh Phúc đã lần mò theo 4 địa chỉ được ghi trong thư (chủ yếu ở Q.1, Q.3), song gần nửa thế kỷ vật đổi sao dời, không có manh mối.
Sau đó, chúng tôi đã nhờ nhiều trang mạng xã hội như: “Sài Gòn nghenn”, “Tôi là dân quận 1”, “Tôi là dân quận 3”… đăng tải thông tin, hình ảnh tìm kiếm bà Thủy. Thật bất ngờ, 2 tiếng sau, anh Phúc đã nhận được cuộc gọi với giọng nói run run, nghẹn ngào từ anh Cao Thành Luân (37 tuổi, ngụ Q.10, TP.HCM).
“Người trong hình là mẹ của tôi. Anh Tuấn là người em cùng mẹ khác cha của tôi. Bà ấy mất năm 2019 vì tuổi già, sức yếu”, đầu dây bên kia xúc động. Kèm theo, anh Luân cũng gửi thêm nhiều hình ảnh khác về bà Thủy, hệt như những bức ảnh ông Ton cung cấp, khiến chúng tôi vỡ òa. Ngay trong chiều tối hôm đó, anh Phúc đã tìm đến tận nhà để xác minh các thông tin.
Hồi hộp không ngủ được
Đúng như lời hẹn, dịp năm mới 2023 này, ông Ton đã tạm rời xa vợ và các con ở TP.Fremont (Alameda, California, Mỹ), lần đầu bay trở lại Việt Nam trong những cảm xúc đan xen khó tả. Trước ngày đoàn tụ, cả hai anh em đều hồi hộp, và cũng có chút háo hức mong chờ. Hẳn, chính bởi những cảm xúc đó đã khiến cho họ cả đêm trằn trọc không ngủ được.
6 giờ 30 phút sáng, chuyến bay của ông Ton hạ cánh xuống sân bay Tân Sơn Nhất. Anh Luân từ sớm đã có mặt để chờ đợi. Ngay chính thời khắc hai anh em gặp nhau, 50 năm đời người của ông Ton với biết bao trăn trở về nguồn cội bỗng được gói gọn trong cái ôm đầy thương mến, thâm tình.
“Khoảnh khắc đó, tôi cũng không biết phải diễn tả như thế nào. Tới giờ tôi vẫn chưa thể tin là mình đang ở Việt Nam, được trò chuyện trực tiếp với em trai mình, được trở lại quê hương với những mơ hồ, chập chờn trong ký ức hồi còn 5 tuổi khi sống cùng mẹ”, người đàn ông Mỹ bày tỏ.
Tuyệt nhiên, ông Ton không biết tiếng Việt, và anh Luân cũng chẳng biết tiếng Anh. Họ trao đổi với nhau qua ứng dụng dịch thuật, nhưng những khác biệt về ngôn ngữ không phải là rào cản để hai anh em có thể kể cho nhau nghe những câu chuyện suốt mấy chục năm đời người đã trải qua.
Dắt anh trai về căn trọ nhỏ, anh Luân cho ông Ton xem những bức ảnh, những lá thư hay bất cứ điều gì liên quan tới mẹ, được anh giữ gìn cẩn thận suốt nhiều năm qua kể từ hồi bà mất. Những ký ức và câu chuyện về mẹ như một sợi dây vô hình gắn chặt tình cảm của hai em họ dành cho nhau.
Cùng anh trai ở một khách sạn ngay trung tâm thành phố, anh Luân cùng ông Ton đi khám phá, thưởng thức ẩm thực nhiều nơi. Ngày rời Việt Nam sang Mỹ trên một chuyến bay trong chiến dịch Không vận Trẻ em Việt Nam (Operation Babylift) năm 1975, ông chỉ là một đứa trẻ con lai 5 tuổi. Ngày về lại cố hương, người đàn ông tóc đã hoa râm nên có phần choáng ngợp và lạ lẫm bởi nhịp sống, thời tiết.
Đám giỗ mẹ và di nguyện cuối cùng
Sở dĩ ông Ton chọn về Việt Nam vào thời điểm này là bởi năm nay, tròn 4 năm ngày giỗ mẹ. Tro cốt của mẹ ông, bà Cao Thu Thủy hiện đang được gửi trong một ngôi chùa ở Q.11 và hai anh em dự định năm nay sẽ làm một ngày giỗ thật đặc biệt cho bà.
“Anh Ton ở Việt Nam 8 ngày, sau khi giỗ mẹ, anh em chúng tôi sẽ về quê Quảng Nam để gửi tro cốt của mẹ xuống biển đúng như di nguyện của mẹ trước lúc mất. Bà muốn cả cuộc đời mình sẽ được tự do…”, anh Luân xúc động nói.
Ngay trong ngày đầu tiên đến Việt Nam, ông Ton và em trai đã có một bữa ăn thân mật cùng với những người Việt Nam đã hết lòng giúp sức ông tìm được mẹ mình. Trong đó, có anh Đỗ Hồng Phúc (27 tuổi), anh chàng kiến trúc sư nổi tiếng trong hành trình tìm kiếm người thân thất lạc tại Việt Nam cho người nước ngoài hoàn toàn miễn phí.
Trong buổi tối đó, mọi người đã kể cho nhau nghe về câu chuyện tìm kiếm người thân của anh Phúc và anh chàng kiến trúc sư cũng không giấu được sự xúc động khi nhận được lời cảm ơn từ ông Ton và anh Thành Luân. Anh nói rằng chính việc chứng kiến những niềm vui đoàn tụ như vậy chính là hạnh phúc, là động lực lớn để anh duy trì công việc của mình suốt nhiều những năm qua.
Ông Ton cho biết bản thân anh cũng hy vọng có thể tìm thấy được gia đình bên ngoại của mình tại Việt Nam. Theo lời kể của anh Luân, từ năm 16 tuổi mẹ anh đã một mình từ quê ở xã Cẩm Phô, H.Điện Bàn, Quảng Nam vào Sài Gòn lập nghiệp. Vì nhiều lý do, bà đã thay tên đổi họ, cũng không còn liên lạc với gia đình cũ. Cũng từ đó, anh Luân không biết thêm về gốc gác của mẹ mình khi các địa chỉ ở quê đã thay đổi.
Với ông Ton và anh Thành Luân, năm mới này có lẽ là một năm mới đặc biệt nhất mà họ sẽ không bao giờ quên trong đời, bởi ngày tết không có niềm hạnh phúc nào bằng hạnh phúc đoàn viên, nhất là khi đây là cuộc đoàn viên cách nhau nửa vòng trái đất, cách nhau hơn nửa đời người.
Và họ, đã viết tiếp những câu chuyện còn dang dở của cuộc đời mình trong 8 ngày ngắn ngủi mà ông Ton ở Việt Nam… Định mệnh luôn có những sắp đặt bất ngờ mà ta không lường trước được. Nên ta hãy sống vui vẻ, an nhiên, nếu thứ gì thuộc về ta thì sẽ quay trở về.
Tịnh Yên
Nguồn: thanhnien.vn
Xem thêm
Vạn Điều Hay