Năm 2005, một cậu thiếu niên 15 tuổi người Nepal đã ngồi thiền suốt 8 tháng dưới một gốc cây mà không ăn không uống. Trường hợp của cậu là một cú sốc lớn đối với giới y học hiện đại.
Ram Bahadur Bomjon (sinh ngày 9/5/1989, thỉnh thoảng được gọi là Bomjan hay Banjan) là một nhà sư trẻ thuộc làng Ratanapuri, quận Bara, Nepal.
Theo gia đình và hàng xóm, Bomjan thường hành xử khác biệt so với những đứa bạn cùng tuổi. Thay vì vui chơi, cậu sẽ đi quan sát những người khác đi hành lễ và cầu nguyện. Cậu có một “bản tính hòa hoãn”, từ khi sinh ra chưa từng đánh nhau hay giết hại một con vật. Khi lên 5, cậu chỉ ăn thức ăn thừa, và đôi lúc sẽ nhịn đói nếu thức ăn thừa không còn.
Năm 2005, cậu bảo gia đình mình rằng đừng uống rượu, đừng giết động vật, bởi làm những việc đó là tự hại chính mình, sau đó bỏ đi khi mọi người đã yên giấc. Gia đình đi tìm và thấy Ram đang ngồi thiền bên dưới một gốc đa. Cậu bảo mọi người hãy về nhà và đừng lo lắng.
Khi mẹ cậu tiếp tục khuyên nhủ, Ram hái sáu cái lá đa đưa cho mẹ và nói:
“Khi về nhà, mẹ hãy nhớ cất kỹ những chiếc lá này. Nếu đánh mất chúng, mẹ sẽ không thể tìm thấy con. Nếu mẹ còn chúng, con sẽ luôn ở bên mẹ mãi mãi”.
Cuối cùng gia đình cũng bị cậu thuyết phục.
Sau đó cậu tiến nhập vào trạng thái thiền định sâu. Cậu không ăn không uống gần 8 tháng trời, cả ngày chỉ nhắm mắt ngồi thiền dưới gốc cây. Hiện tượng này đã thu hút hàng ngàn người đến tham quan chiêm ngưỡng. Họ thậm chí gọi Ram là “cậu bé Phật” (Buddha boy).
Gia đình cậu đã dựng một hàng rào lớn bao xung quanh gốc cây để người ngoài không vào làm phiền đến quá trình thiền định của cậu.
Phim tài liệu của kênh Discovery
Tin tức về “cậu bé Phật” chẳng mấy chốc mà lan ra khắp mọi nơi, kể cả quốc tế. Hay tin, nhóm sản xuất của kênh Discovery đã đến tận nơi để kiểm chứng và quay phim tài liệu. Họ đã ghi hình Ram trong liên tục 96 tiếng đồng hồ ở một địa điểm bên ngoài, cách dãy hàng rào bảo vệ 50m để xác định xem liệu những tin đồn xoay quanh cậu có đúng hay không.
Họ muốn xác thực xem liệu cậu thiếu niên này có rời khỏi gốc cây hoặc lấy thực phẩm từ nơi nào đó hay không. Đồng thời, dựa trên những đoạn phim này, các chuyên gia y học cũng sẽ đưa ra ý kiến về tình trạng cơ thể của Ram cũng như suy đoán xem làm cách nào cậu thiếu niên này có thể làm được điều này.
Theo các chuyên gia y học, thận sẽ suy kiệt dần rồi chết nếu một người không uống nước trong 4 ngày. Sách kỷ lục Guinness từng ghi nhận một người sống được lâu nhất 18 ngày trong tình trạng không uống nước, nhưng không uống nước suốt 8 tháng như trong trường hợp của Ram thì chắc chắn không thể. Nếu có thể thì sẽ là kỳ tích y học.
Sau 96 giờ đồng hồ, sử dụng các kĩ thuật tiên tiến, nhóm làm phim phát hiện cơ thể cậu không hề xuất hiện những dấu hiệu suy kiệt như dự đoán của các chuyên gia. Nhóm làm phim đã hỏi thêm những người tập trung xung quanh nơi cậu thiền định. Họ đều xác thực rằng cậu không hề có hành vi giấu diếm đồ ăn hay thức uống nào trong toàn bộ quá trình.
Từ đầu chí cuối, Ram chỉ ngồi thiền bất động, không ăn không uống bất cứ thứ gì. Trong môi trường với nhiệt độ 5-10 độ C ở đây, cậu thậm chí còn đổ mồ hôi. Dường như cậu có thể tự sản sinh nguồn nhiệt lượng nội tại trong cơ thế, giống như đang vận động tuy rằng cậu gần như ngồi yên bất động. Nhóm làm phim đã bị chấn động.
Theo nguồn tin từ gia đình của Ram, trước khi ra di, cậu nói rằng mình sẽ ngồi thiền trong vòng 6 năm.
Video ngắn trích đoạn cận cảnh Ram ngồi thiền:
Một tác giả người Mỹ tên George Saunders đã tới thăm cậu. Ông đã quan sát cậu suốt một buổi đêm và rất kinh ngạc trước khả năng giữ nguyên tư thế thiền định ngay ngắn, yên tĩnh của cậu dù tiết trời đêm rất lạnh. Ông cho rằng khả năng này thật phi thường, bởi đêm đó ông đã phải mặc rất nhiều áo.
Đầu năm 2005, Lạt-ma Gandamama đã dẫn đầu 9 nhân viên chính phủ đến thăm Ram. đã quan sát suốt 48 giờ và chứng minh rằng cậu bé hoàn toàn không ăn uống bất cứ thứ gì. Một đoạn phim cũng đã chứng minh điều này, thế nhưng họ vẫn không thể đến gần trong khoảng cách 3m.
Cảnh quay về cậu thiếu niên ngồi thiền trong lửa
Một tuần sau lần khảo sát đầu tiên, nhóm ghi hình quay lại thì được biết vào 8 giờ tối ngày 5/01/2006, có 59 người làm chứng đã tận mắt nhìn thấy có ngọn lửa xuất hiện từ ngực của Ram, sau đó ngọn lửa tự thân đã thiêu rụi bộ quần áo mà Ram mặc gần 8 tháng. Sau đó, cậu đã gọi anh trai và yêu cầu mang đến một chiếc áo choàng màu đỏ.
Vào buổi tối ngày 18/01/2006, khi Ram đang ngồi thiền, một lần nữa lửa tự thân bỗng nhiên lại xuất hiện và thiêu cháy chiếc áo choàng đỏ chỉ vừa mới mặc vài ngày, cậu chìm trong ngọn lửa nhưng lại hoàn toàn không hề bị thương.
Lần này có người ghi hình lại, ngọn lửa không hề bị tắt trong suốt nửa giờ đồng hồ, tuy ngọn lửa càng lúc càng yếu, nhưng chỉ đốt một bộ quần áo mà đến những nửa giờ đồng hồ thì thật sự là khó tin. Truyền thông các nơi liên tiếp đến phỏng vấn khiến những nơi gần chỗ Ram ngồi thiền trở nên đông đúc chưa từng có.
Video Ram ngồi thiền giữa ngọn lửa trong phim tài liệu của kênh Discovery:
https://www.youtube.com/watch?v=Y50mZVG6SKM
Các học giả Ấn Độ giải thích rằng cậu thiếu niên này đã nắm được cách tu tập cổ xưa nhất của Phật giáo Tây Tạng. Cách hít thở này có thể làm giảm quá trình trao đổi chất của cơ thể, khiến cho sự hấp thu chất dinh dưỡng của cơ thể giảm xuống thấp nhất.
Tháng 2/2006 cũng là tròn 9 tháng Ram ngồi thiền dưới gốc cây, một kênh truyền thông đã đưa nhóm bác sĩ đến để tiến hành một cuộc phỏng vấn đặc biệt. Trong lúc phỏng vấn, nhóm bác sĩ quan sát ở cự li 5m, trong nửa giờ đồng hồ cậu bé chỉ hít vào 3 lần, nuốt nước bọt một lần. Điều khiến người ta không hiểu đó là, đã lâu không ăn uống nhưng sắc mặt của cậu vẫn hồng hào, cơ thể cũng không hề có bất cứ hiện tượng lạ nào. Theo phản hồi của nhóm bác sĩ, có rất nhiều người phương Tây cũng trở nên hứng thú với tu luyện Phật gia vì sự việc về cậu thiếu niên này.
Sau 9 tháng ngồi thiền, cậu thiếu niên biến mất vào ngày 11/3/2006, những người ủng hộ cho rằng cậu đi vào rừng để tìm một nơi yên tĩnh hơn. Những năm về sau, cậu có xuất hiện trước công chúng một vài lần để thuyết giảng và làm dấu ban phước cho những người hành hương…
Ở Ram chúng ta thấy cậu có hai khả năng đặc biệt, khả năng nhịn ăn nhịn uống tuyệt đối (đã qua kiểm chứng) qua nhiều ngày, và khả năng phóng lửa tự thân (làm thiêu đốt chiếc áo choàng). Ở người bình thường, những khả năng này được gọi là siêu năng lực, nhưng đối với những người tu hành (hay người tu luyện), chúng được gọi là “công năng đặc dị” (gọi tắt là công năng). Đối với nhiều người, những công năng này có vẻ rất ghê gớm và thần bí, tuy nhiên trong con mắt của giới tu luyện thì lại là điều khá bình thường.
Trên thực tế, rất nhiều người, thông qua việc tu tập tín ngưỡng, đã có thể phát triển những công năng trên.
1. Công năng phóng lửa tự thân
Video minh họa khả năng phóng lửa nội tại của những nhà tu hành phương Tây:
2. Nhịn ăn nhịn uống qua nhiều năm
Trong giới tu luyện, khả năng này được gọi là tịch cốc. Nó là một phương pháp tu luyện khá đặc thù của một số trường phái. Chính vì tính phổ biến của nó không cao, và không được công chúng biết đến, nên nhiều người cảm thấy điều này quá siêu thường, nhưng thực chất lại khá bình thường. Lấy ví dụ, có một trường hợp của cụ ông 82 tuổi người Ấn Độ tên Prahlad Jani, người đã không ăn không uống trong suốt 70 năm mà vẫn không sống rất khỏe mạnh. Khi được hỏi, ông cho biết mình làm được điều này bởi ông là một hành giả yoga.
Cảnh Ram ngồi thiền dưới gốc cây đa có thể khiến chúng ta liên tưởng tới việc Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã ngồi thiền đắc đạo dưới gốc cây bồ đề, nhưng Ram chưa bao giờ tự nhận mình là Phật. Cậu nói:
“Hãy bảo mọi người đừng gọi tôi là Phật. Tôi không có năng lượng của Phật. Tôi ở cấp độ của một rinpoche.” (Rinpoche trong phật giáo Tây Tạng là từ kính trọng để chỉ Lạt-ma đắc đạo)
Nếu muốn tìm hiểu thêm về những công năng đặc dị trên, độc giả có thể tham khảo cuốn sách “Chuyển Pháp Luân”.
Quý Khải / Theo Daikynguyen