Một câu chuyện có thật xảy ra ở Trung Quốc. Trên 1 chuyến xe khách đông người, do một nữ tài xế xinh đẹp lái, có ba tên du côn đã vì thấy nữ tài xế xinh đẹp nên đã bắt dừng xe. Chúng lôi cô ra khỏi xe và thay nhau cưỡng bức cô. Mọi người trên xe đều thấy vậy nhưng đều vô cảm và không ai lên tiếng, chỉ riêng 1 người đàn ông trung niên lên tiếng và bị đám du côn đánh đập dã man. Sau đó, chuyến xe tiếp tục khởi hành với sự uất ức của nữ tài xế, cô đã đuổi người đàn ông đã cố gắng cứu mình xuống xe, khi này mọi người trên xe cũng tìm mọi cách để đuổi ông xuống, để rồi sau đó cô đã lao cả xe chở đoàn người vô cảm cùng ba tên du côn đã hãm hiếp mình xuống vực thẳm. Người sống xót duy nhất là người đã lên tiếng khi nữ tài xế bị hãm hiếp, ông đã hiểu ra rằng cô gái đuổi ông xuống để cứu mạng ông, trả ơn ông vì đã lên tiếng cho cô. Còn những người vô cảm trên xe đã cùng chung kết cục với 3 tên du côn, họ không khác gì kẻ ác vì đã im lặng trước tội ác của 3 tên du côn. Cái giá của sự vô cảm mà họ phải trả là chính sinh mạng của họ.
Người Trung Quốc hiện nay nói chung đều là như vậy, họ trở nên vô cảm trước nỗi đau của đồng loại, vô cảm trước tội ác, vô cảm trước những việc làm xấu của con người, họ chỉ biết bảo vệ bản thân, mặc cho cái xấu ác lan tràn, đó cũng bằng như đồng lõa với cái ác.
Hiện nay, những thứ xấu ác như câu chuyện trên quả thực lan tràn khắp xã hội Trung Quốc, con người hãm hại lẫn nhau trong sự vô cảm của những người xung quanh. Đặc biệt Trung Quốc ngày nay đang xảy ra nạn thu hoạch nội tạng, giết người lấy nội tạng, nhưng người Trung Quốc họ không biết, và nếu có biết thì họ cũng không dám lên tiếng, không dám lên án những kẻ cầm thú, coi mạng người như cỏ rác, họ cũng như những hành khách vô cảm trên chuyến xe định mệnh kia, đóng vai những kẻ vô cảm, thờ ơ để mặc cho kẻ xấu làm điều ác. Nếu vậy thì tương lai của xã hội Trung Quốc sẽ giống như kết cục của chuyến xe kia, sẽ bị lái lao xuống vực thẳm, chỉ còn lại những người còn giữ được chút lương tâm như người đàn ông lên tiếng cho cô gái kia thôi. Còn lại những con người vô cảm, vô tâm thì sẽ chung kết thúc với những kẻ xấu ác, bởi vì tuy không làm điều ác nhưng nếu im lặng trước tội ác thì cũng bằng như làm điều ác, đó cũng là tội lỗi, dung túng cho cái ác.
Đã từng nói một câu:” Thế giới phải chìm đắm trong đau khổ không phải vì tội ác của những kẻ xấu, mà là vì sự im lặng của những người tốt”.
Nếu những người tốt ở Trung Quốc và trên thế giới, để mặc cho băng đảng du côn ở Trung Quốc hoành hành, tùy tiện giết người giống 3 tên du côn hãm hiếp nữ tài xế kia thì những người im lặng kia cũng sẽ phải nhận báo ứng. Lúc này, Im lặng không phải là vàng nữa mà Im lặng chính là thừa nhận, ủng hộ cho tội ác, và đó cũng chính là một tội ác! Trung Quốc hiện nay đang như chiếc xe chạy sau khi những tên du côn đã hãm hiếp nữ tài xế, những người tốt đã được đưa ra khỏi xe để bảo toàn mạng sống, còn lại những hành khách vô cảm trên xe đang lao xuống vực thẳm mà không biết!
Vô cảm trước tội ác cũng là một tội ác!
———————-
Chủ tịch Ed Royce phát biểu về Nghị quyết lên án nạn Mổ Cướp Nội Tạng tại Trung Quốc
Phóng Sự về Pháp Luân Công
Nghị viện Châu âu lên án nạn Mổ cướp tạng tại Trung Quốc