Dịch giả Zhou Guoping từng nói rằng: “Người hướng ngoại dễ có nhiều bạn bè, nhưng bạn bè thực sự lại rất ít. Người hướng nội thường thích một mình, có ít bạn bè, nhưng tất cả đều chất lượng.”
Cách đây một thời gian, có một người đã tâm sự rằng cô ấy bị bác bỏ vì tính cách hướng nội của mình. Cô ấy ngại ngùng khi tiếp xúc với người khác và không giỏi giao tiếp.
Nhưng làm việc trong ngành dịch vụ đòi hỏi bạn phải có khả năng hòa nhập với người khác ngay lập tức. Vì vậy, ông chủ nghi ngờ khả năng làm tốt công việc của cô và sa thải cô sau khi thấy những việc nhỏ nhặt chồng chất lên nhau. Cô nghĩ chẳng lẽ sự hướng nội là nguồn gốc của sự bất hạnh hay sao.
Tuy nhiên, một người khác trong khu vực đó cho biết anh cũng là người hướng nội, nhưng do có những lựa chọn khác nhau nên anh đã được thăng chức phó chủ tịch chỉ sau chưa đầy 4 năm. Vậy nên hướng nội không phải là nguyên nhân đằng sau mọi sự việc. Chỉ khi bạn khám phá đúng điểm mạnh của bản thân mới là chiến thắng cuối cùng.
1. Người hướng nội ít bốc đồng và tập trung hơn
Trong suy nghĩ của mọi người, diễn viên là một nghề đòi hỏi khả năng chịu được áp lực cao khi diễn xuất và không ngại giao tiếp xã hội, dường như không liên quan gì đến tính hướng nội, nhưng Lương Triều Vỹ lại là một ngoại lệ.
Anh từng nói trong một cuộc phỏng vấn rằng: “Tôi sợ bị đám đông chú ý. Đứng trên sân khấu luôn cảm thấy lúng túng. Tôi luôn bối rối và không biết phải làm gì.”
Ngay từ khi bước chân vào ngành, anh đã không hề cố tình che giấu những “khuyết điểm” trong tính cách của mình. Tính cách như vậy khiến anh ấy khó hòa nhập vào vòng tròn này, nhưng nó cũng khiến anh ấy có nhiều vai diễn xuất sắc.
Khi quay phim “The Legend of Taibo”, anh đã diễn tập cùng một cảnh 27 lần.
Để diễn giải tốt vai diễn của Vi Tiểu Bảo trong The Deer and the Cauldron, anh đã đọc đi đọc lại tác phẩm gốc 20 lần và cố gắng hình dung đi hình dung lại nhân vật.
Để quay tốt The Grandmaster, anh đã trở thành đệ tử của Diệp Vấn và luyện tập Vịnh Xuân Quyền trong ba năm, thậm chí bị gãy xương hai lần.
Trong phim “Khi gió lại thổi” có một cảnh yêu cầu Lương Triều Vỹ phải chơi piano, nhưng thực ra anh ấy lại không có chút kiến thức nào về âm nhạc, bạn có nghĩ rằng anh ấy phải tìm người đóng thế không? Tất nhiên là không, Lương Triều Vỹ chọn cách học đàn chăm chỉ và luyện tập mỗi ngày.
Để mang đến cho khán giả một trải nghiệm hình ảnh hoàn hảo, Lương Triều Vỹ đã nhốt mình trong khách sạn nhiều ngày và luyện tập piano chăm chỉ 8 tiếng/ngày, nếu hôm nào đi sự kiện, anh nhất định sẽ học bù vào ban đêm sau khi kết thúc sự kiện.
Trong một cuộc phỏng vấn sau đó, anh nói rằng mình đã từng muốn gọi điện cho đạo diễn để phàn nàn vì quá mệt mỏi, tuy nhiên, vì trách nhiệm với vai diễn, Lương Triều Vỹ đã âm thầm kiên trì và hoàn thành xuất sắc cảnh quay.
Thậm chí, diễn viên Lưu Đức Hoa còn khen ngợi từ tận đáy lòng: “Có lẽ tôi vẫn là nghệ sĩ nhưng anh ấy chắc chắn là một diễn viên giỏi”.
Trong 40 năm kể từ khi ra mắt, Lương Triều Vỹ tuy là người sống nội tâm, nhưng anh không bị mù quáng trước sự bốc đồng của làng giải trí, đồng thời có thể xử lý mọi vai diễn một cách xuất sắc hơn.
Điều này cũng giúp anh giành được nhiều giải thưởng nam diễn viên chính xuất sắc nhất và trở thành một diễn viên xứng đáng.
Goethe đã nói: “Cho dù bạn làm công việc gì, chỉ cần bạn có một trái tim tập trung, bạn chắc chắn sẽ đạt được điều gì đó”.
Người hướng nội chính là như vậy, bởi vì họ không quan tâm đến những việc không cần thiết nên họ có thể tập trung và bình tĩnh làm tốt mọi việc.
Họ cũng có nhiều khả năng hơn người bình thường khi rơi vào trạng thái khó khăn, trải nghiệm đỉnh cao trong tình yêu và tạo ra vẻ huy hoàng cho riêng mình.
Dù họ có vẻ ngoài hơi rụt rè nhưng nó cũng có thể trở thành một lợi thế, giúp họ dễ dàng ngăn chặn những phiền nhiễu bên ngoài, lọc ra những thông tin vô ích và tập trung vào đào sâu lĩnh vực của mình.
Nếu bạn cũng là người hướng nội, đừng sợ hãi hay lo lắng, bạn cũng có thể dùng sự tập trung của mình để đào sâu vào một lĩnh vực nào đó rồi tỏa sáng.
2. Người hướng nội thích suy nghĩ và sáng tạo hơn
Người hướng nội không chỉ tập trung hơn mà còn thích suy nghĩ, Steve Wozniak cũng là một minh chứng như vậy, ông có biệt danh là Woz, là người người đồng sáng lập Apple Computer cùng với Steve Jobs và Ronald Wayne. Nhưng ông lại là một đứa trẻ sống nội tâm từ khi còn nhỏ và rất thích suy nghĩ.
Vì đam mê điện tử nên ông đã tìm ra nguyên lý hoạt động của điện trở khi còn học lớp 2. Một lần, ông vô tình nhìn thấy màn trình diễn của máy tính “Altai”. Vì đam mê, ông đã dành thời gian sau giờ làm để vẽ bản phác thảo thiết kế máy tính cá nhân đầu tiên của mình, sau đó thiết kế bàn phím và màn hình phù hợp.
Ông phải mất ba tháng để lắp ráp các bộ phận và viết chương trình để cuối cùng tạo ra nguyên mẫu của máy tính Apple. Với sự sáng tạo này, ông và Jobs đã thành lập Apple và mở ra kỷ nguyên máy tính cá nhân.
Ông cho rằng tất cả những điều này là do: “Làm việc độc lập sẽ có thể thiết kế và phát triển những sản phẩm và chức năng mang tính cách mạng nhất.”
Đúng như vậy, mặc dù người hướng nội rất khó giao tiếp xã hội nhưng họ có thể tạo ra thế giới của riêng mình. Khi làm việc độc lập, chúng ta có thể nói chuyện với chính mình và giao tiếp với mọi thứ.
Vì vậy, ngay cả khi ở một mình, họ vẫn có thể bộc lộ khả năng tư duy phi thường. Họ có thể tiếp nhận mọi việc một cách chậm rãi, suy nghĩ sâu sắc và khám phá những điều mà người khác không thể nhìn thấy.
Với một thế giới tinh thần phong phú thì sự sáng tạo chính là sức mạnh thay đổi thế giới. Nếu người hướng nội nắm bắt được lợi thế này, họ có thể liên tục làm mới những khoảnh khắc nổi bật của mình. Bởi vì đôi khi hành động mạnh hơn lời nói.
3. Người hướng nội tiết kiệm năng lượng và có khả năng ở một mình
Người hướng nội cũng có lợi thế là không bị ảnh hưởng bởi các tương tác xã hội thường xuyên với thế giới bên ngoài. Họ có thể tiếp tục hoàn thiện bản thân trong sự cô độc.
Haruki Murakami là một trường hợp điển hình. Ông là tiểu thuyết gia, dịch giả văn học người Nhật Bản được nhiều người biết đến nhất hiện nay cả trong lần ngoài nước Nhật. Nhưng ông ấy không thích nói chuyện và là một người hướng nội.
Nếu bảo với ông rằng không được nói chuyện, ông có thể im lặng mãi mãi và không cảm thấy mệt mỏi chút nào. Khi còn học đại học, trong suốt nửa tháng mà ông không nói với ai một lời nào. Có lẽ một nhân vật như vậy có vẻ khó gần nhưng lại rất phù hợp với nghề tiểu thuyết gia. Bởi vì chỉ cần ở một mình, ông có thể vùi đầu vào bàn và tiếp tục làm việc trong im lặng.
Ông không nói chuyện với ai trong một hoặc hai giờ mỗi ngày, dù chạy một mình hay viết báo, ông không bao giờ cảm thấy buồn chán. Ông thức dậy lúc 4 giờ sáng, viết trong 5 giờ, chạy trong 1 giờ vào buổi chiều hoặc bơi trong 1,5 giờ. Vào lúc chạng vạng, ông sẽ đọc hoặc nghe nhạc rồi đi ngủ trước 10 giờ tối.
Kiểu sống này tuy cô đơn nhưng lại nâng cao hiệu quả sáng tạo của ông một cách thần kỳ.
So với những người hướng ngoại cần lấy năng lượng từ các tương tác xã hội, người hướng nội tiết kiệm năng lượng hơn và có thể lấy năng lượng từ việc ở một mình.
Họ hiểu rằng thà phát triển trong im lặng còn hơn bị tiêu hao trong xã hội. Người hướng nội thích ở một mình, không phải để trốn tránh các mối quan hệ xã hội và giữa các cá nhân, mà để có được sự tự do và độc lập hơn trong những mối quan hệ này.
Họ không buồn tẻ mà có một thế giới nội tâm đầy màu sắc. Họ cần không gian cá nhân của riêng mình, nơi họ có thể tự do là chính mình và trò chuyện với tâm hồn mình.
Những con đường tôi đã đi một mình, những khung cảnh tôi đã thấy, những thăng trầm tôi đã nếm trải, những niềm vui nỗi buồn tôi đã trải qua đều là những món quà và của cải mà cuộc sống ban tặng cho những người hướng nội.
Vì vậy, nếu bạn thích ở một mình, hãy sử dụng tài năng của mình, tạo ra sức mạnh từ sự cô độc và tiến về phía trước từ sự im lặng.
Hướng nội là một lợi thế bị đánh giá thấp
Luo Yonghao, một doanh nhân nổi tiếng từng nói: “Người hướng ngoại có thể kiểm soát đến thế giới, nhưng người hướng nội mới là người tạo ra thế giới”.
Vì vậy, dù bạn không thích nói chuyện, dù không hòa đồng cũng đừng ngại. Bởi vì, là người hướng nội, bạn cũng có nét đẹp riêng của mình. Chỉ bằng cách chấp nhận bản thân và khám phá điểm mạnh của mình, bạn mới có thể đi trên con đường mà mình mong ước.
Thùy Dung biên dịch
Nguồn: aboluowang (Vương Hòa)
Vạn Điều Hay