“Tù nhân lương tâm như các học viên Pháp Luân Công, người Duy Ngô Nhĩ và các tín đồ Cơ Đốc giáo đang bị sát hại để lấy nội tạng. Điều này khiến tôi ớn lạnh. Mặc dù không muốn nhắc tới nhưng tôi cần phải để mọi người nhận thức được việc này”, ông Hans Noot, Chủ tịch của Tổ chức vì Tự do Tôn giáo và Tín ngưỡng Gerard Noodt, đồng thời là thành viên của tổ chức Nhân quyền không Biên giới tại Brussels, Bỉ, cho hay.
Ông Noot đưa ra lời phát biểu này tại một hội nghị chuyên đề trước thềm hội nghị của Nghị viện Tôn giáo Thế giới 2021 tại Utrecht, Hà Lan vào ngày 2 tháng 10 năm 2021.
Ông Han Steijnebrugh, cựu Đại sứ Hà Lan tại Nghị viện Tôn giáo Thế giới, đã tổ chức hội nghị này. Ông Jos Douma, đặc phái viên về tôn giáo và tín ngưỡng của Bộ Ngoại giao Hà Lan cùng một số đại diện khác về tôn giáo đã tham gia hội nghị.
Các học viên Pháp Luân Công (hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) đã tham dự và có bài thuyết trình tại hội nghị. Họ nói về cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với Pháp Luân Công, gồm cả tra tấn và cưỡng bức thu hoạch nội tạng từ các học viên còn sống, đồng thời giới thiệu về môn tu luyện này và trình diễn năm bài công pháp.
Người tham dự hội nghị học các bài công pháp của Pháp Luân Công
Thu hoạch nội tạng là tội ác
Ông Noot cho biết: “Những đối tượng mua bán nội tạng, nhân viên bán hàng và những kẻ hành nghề y có liên quan đã tước đoạt quyền tự do cá nhân và nhân tính của các học viên Pháp Luân Công. Những kẻ gây ra tội ác này thật tàn bạo. Đây là điều tồi tệ nhất có thể làm đối với con người. Thu hoạch nội tạng là tà ác.“
Ông Noot nói: “Ở phương Tây, chúng ta cần phải biết về tội ác này của ĐCSTQ nhưng chúng ta lại không biết.” Ông cảm thấy rằng tài chính và các nền kinh tế và tài chính phương Tây có quan hệ thương mại khăng khít với Trung Quốc đến mức họ không muốn nói tới thu hoạch nội tạng cũng như không muốn biết sự thật ẩn sau mô hình kinh tế này.
Ông Noot chỉ ra rằng các vấn đề kinh tế hiện tại của Trung Quốc đã khiến phương Tây phải suy nghĩ, và ông hy vọng nhiều người hơn nữa sẽ biết đến tội ác cưỡng bức thu hoạch nội tạng từ tù nhân lương tâm của chính quyền này.
Thu hoạch nội tạng sống thật quá tàn nhẫn
“Điều tôi nghe hôm nay thật quá tàn nhẫn. Quá tàn nhẫn”, ông Han Steijnebrugh, cựu Đại sứ Hà Lan tại Nghị viện Tôn giáo Thế giới nói. Mặc dù đã nghe nói tới tội ác thu hoạch nội tạng từ khi còn làm việc ở Nghị viện Châu Âu tại Brussels nhưng ông vẫn bàng hoàng trước quy mô của sự vi phạm nhân quyền này.
Ông Steijnebrugh nói: “Chúng tôi đã chú ý tới cuộc điều tra của Canada về các cáo buộc thu hoạch nội tạng sống [báo cáo của ông David Kilgour, cựu Quốc vụ khanh về các vấn đề Châu Á-Thái Bình Dương và ông David Matas, Luật sư Nhân quyền Quốc tế, từng tiến hành một cuộc điều tra độc lập về sự tham gia của ĐCSTQ vào tội ác thu hoạch nội tạng từ những tù nhân lương tâm còn sống, trong đó, chủ yếu là các học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc]. Tuy nhiên, vấn đề này không được ghi nhận rộng rãi. Dường như, cả xã hội phương Tây đều mù quáng trước vấn đề này. Lời giải thích duy nhất là tiền, bởi Trung Quốc là một đối tác thương mại lớn, nhưng tội ác này đã quá rõ ràng và khủng khiếp. Tôi không thể hiểu tại sao nó vẫn còn tiếp diễn.”
Ông Jos Douma, Đặc phái viên về Tôn giáo Tín ngưỡng của Bộ Ngoại giao Hà Lan, đã chỉ ra rằng: “Tình trạng nhân quyền của Trung Quốc rất tệ. Tất nhiên, nó không phải là một quốc gia dân chủ, mà là độc đảng. Ở một nước độc đảng độc tài, người ta đều có chung một khuynh hướng. Khuynh hướng này, như chúng ta đã thấy, đã vi phạm những nhân quyền cốt lõi.”
Bối cảnh: Pháp Luân Công là gì?
Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) lần đầu tiên được Sư phụ Lý Hồng Chí truyền ra công chúng tại Trường Xuân, Trung Quốc vào năm 1992. Môn tu luyện này hiện đã phổ biến ở hơn 100 quốc gia và vùng lãnh thổ trên thế giới. Hàng triệu người đã học theo các bài giảng, dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn cũng như năm bài công pháp nhẹ nhàng, và trải nghiệm những chuyển biến tích cực cả về sức khỏe lẫn tinh thần.
Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo của ĐCSTQ, nhìn nhận sự phổ biến của môn tu luyện này là mối đe dọa đối với hệ tư tưởng vô thần của ĐCSTQ và đã ra lệnh cấm Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 20 tháng 7 năm 1999.
Dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Giang, ĐCSTQ đã thành lập Phòng 610, một tổ chức ngoài vòng pháp luật có quyền vượt trên cả hệ thống cảnh sát và tư pháp, và có chức năng duy nhất là tiến hành cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp.
Trang Minh Huệ (Minghui.org) đã xác nhận có hàng ngàn học viên Pháp Luân Đại Pháp đã chết trong 22 năm qua vì bị bức hại; con số thực tế được cho là còn lớn hơn nhiều. Nhiều người đã bị bỏ tù và tra tấn vì đức tin của họ.
Có bằng chứng xác thực rằng ĐCSTQ đã hậu thuẫn cho tội ác thu hoạch nội tạng bằng cách sát hại các học viên bị bắt giữ làm nguồn cung cho ngành công nghiệp ghép tạng.