Các chứng bệnh lần lượt xuất hiện
Trong cuộc sống, đôi khi may mắn đến với chúng ta theo một cách thật nhẹ nhàng khiến bản thân quả thật khó ngờ và câu chuyện của tôi cũng như thế.
Từ sau khi sinh con, tôi thường có những đợt bị nổi ban xuất huyết khắp hai chân. Mỗi lần như thế, tôi di chuyển rất khó khăn, do các khớp chân trở nên sưng tấy, nhức nhối rất khó chịu. Ban đầu, tôi không mấy để ý đến nó, một phần vì bận rộn với công việc, một phần vì nghĩ rằng bệnh cũng chẳng có gì đáng ngại nên tôi không đi khám.
Thế nhưng, từ khi sang Hàn Quốc làm việc, có lẽ do thay đổi môi trường sống cũng như cường độ làm việc cao, nên bệnh tình của tôi đã trở nên nghiêm trọng hơn. Những đợt tái phát có tần suất nhiều lên và ngày càng đau đớn hơn, lại thêm công việc vất vả, khiến tôi rất căng thẳng, dễ bực tức và chán nản.
Về Việt Nam trị bệnh vẫn chẳng khỏi
Khi trở về Việt Nam, tôi liền tới bệnh viện để khám thì phát hiện mình bị mắc căn bệnh viêm mao mạch dị ứng. Một căn bệnh tự miễn dịch có thể khiến khớp, da, ruột, thậm chí là thận bị tổn thương nặng nề. Bác sĩ cho tôi biết, căn bệnh này gây ra bởi tình trạng rối loạn miễn dịch của tự thân mà không rõ nguyên nhân nên đến nay vẫn chưa có phương pháp điều trị đặc hiệu. Do đó bệnh có thể tái phát bất cứ lúc nào.
Khi biết mình mang căn bệnh gây nhiều phiền toái như vậy, tôi lập tức theo bác sĩ điều trị ngay. Thế nhưng đang trong quá trình điều trị, hai mắt tôi bỗng trở nên mờ đi, tình trạng ngày càng tồi tệ hơn. Tôi tới bệnh viện mắt Hà Nội để khám và bác sĩ chẩn đoán tôi bị nhược thị. Dù đã đeo kính điều chỉnh nhưng thị lực của tôi cũng không cải thiện nhiều.
Sau một thời gian, tôi lại mắc thêm căn bệnh viêm dạ dày, có khi phải đi cấp cứu trong đêm vì những cơn đau dày vò. Đã vậy, bệnh viêm tuyến nước bọt mang tai từ nhỏ của tôi cũng rất hay tái phát.
Quả thực, tôi vô cùng mệt mỏi và chán chường vì cứ thường xuyên phải lui tới bệnh viện, dùng thuốc tây liên tục; kiệt quệ về sức khỏe, sa sút về tinh thần và tài chính thì ngày càng eo hẹp. Cũng do thế mà tôi rất dễ nổi cáu, hay buông lời phàn nàn, chê trách bất cứ ai mỗi khi không vừa ý. Cuộc sống thật quá khó khăn khiến tôi nhiều lúc chẳng thiết sống nữa.
Cơ duyên gặp được Pháp Thần kỳ
Cho đến một ngày của năm 2019, trong lúc trò chuyện với người thím gần nhà về tình trạng bệnh tật của mình, tôi được thím tâm sự rằng trước đây mẹ của thím cũng bị viêm dạ dày, phải dùng thuốc triền miên nhưng nhờ tập luyện khí công mà bệnh đã khỏi hẳn. Thím nói học môn Pháp này chẳng tốn đồng phí nào cả, mà hiệu quả lại rất thần kỳ. Thím khuyên tôi thử tập xem sao.
Môn khí công đó chính là Pháp Luân Công (hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp). Như nắm được chiếc phao giữa dòng nước cuốn, tôi về nhà liền tìm hiểu và bắt đầu tập luyện ngay.
Ban đầu, thấy tôi học Pháp Luân Công, gia đình tôi cũng có phần dèm pha, phản đối. Thế nhưng sau chừng hai tháng tu luyện, tình trạng sức khỏe của tôi cải thiện nhanh chóng. Thân thể tôi bắt đầu trở nên nhẹ nhàng hơn, chân cũng không còn đau nữa; dù làm việc cường độ cao cũng rất thoải mái, không mệt mỏi. Từ dạo đó, tôi dần dần không còn phải dùng đến thuốc tây nữa, cũng bỏ luôn được chiếc kính vướng víu vì thị lực của tôi đã dần hồi phục.
Tôi quyết tâm thay đổi chính mình sau khi đọc sách Chuyển Pháp Luân
Và thông qua đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân – cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp – tôi đã nhận ra được những điều còn chưa tốt của bản thân. Tôi quyết tâm phải thay đổi chính mình và sống Chân thành hơn, Thiện lương hơn, Nhẫn nại hơn.
Đối với mọi mối quan hệ, là một người phụ nữ, tôi mong mình sẽ ôn nhu như nước, nên tôi không còn hay cáu gắt, chỉ trích người khác nữa, tâm thái tôi cũng trở nên an hòa. Chứng kiến sự thay đổi rất lớn cả về sức khỏe và tâm tính của tôi, những người thân trong gia đình đã không còn phản đối việc tôi tu luyện như trước nữa.
Lời chân thành gửi đến độc giả gần xa
Quả thật, đôi khi may mắn lại đến với chúng ta theo một cách thật bình dị, giản đơn.
Tôi luôn thầm cảm ơn Ông Trời đã ban cho tôi một cơ duyên quý giá, đó chính là gặp được Pháp Luân Đại Pháp. Nhờ đó mà tôi mới có được cuộc sống an yên đến thế. Cũng nhờ đó mà tôi biết được bản thân nên sống như thế nào để trở thành một người tốt và tốt hơn nữa.
Hiện nay tình hình dịch bệnh vô cùng phức tạp, cuộc sống của mỗi người cũng vì thế mà thăng trầm với bao khó khăn. Tôi rất hi vọng câu chuyện của mình có thể lan tỏa một thông điệp đến các bạn hữu duyên, rằng ở ngay đây thôi có một chiếc phao cứu sinh dành cho tất cả chúng ta. Hãy nắm bắt lấy và nhất định những điều thật tốt đẹp sẽ đến với các bạn. Tôi chúc các bạn mọi điều bình an.
Tôi tên là Ngô Thị Hạnh, sinh năm 1990. Hiện tôi đang sống tại Hiệp Hòa, Bắc Giang. Số điện thoại của tôi là 0362 039 148.
Nguồn Hữu Duyên TV