Một niệm tà dâm khởi lên, Trời Đất đều thấu tỏ. Chỉ khi khống chế được những ý nghĩ tà dâm của mình, người ta mới có thể trở nên cao thượng và chính trực hơn.
Triệu Vĩnh Trinh sống vào thời Minh. Ngày nhỏ từng có cơ duyên gặp được một kỳ nhân. Ông ta nói với Vĩnh Trinh: “Cậu là người rất có thiện căn, đến năm 23 tuổi nếu đi thi Hương ắt sẽ đỗ khoa bảng. Nếu như có thể nỗ lực tu thiện thì tiền đồ sau này quả là rộng mở vô hạn”.
Nhưng tới năm 23 tuổi Triệu Vĩnh Trinh đi thi Hương lại bị rớt. Một hôm Triệu Vĩnh Trinh nằm mơ gặp được Văn Xương Đế Quân. Trong mơ Văn Xương Đế Quân quở trách: “Lần thi Hương này của nhà ngươi vốn dĩ được đứng đầu khoa bảng, nhưng vì nhà ngươi trong tâm có tà niệm, nhìn trộm thị nữ, đồng thời lấy việc trêu ghẹo con gái người ta làm thú vui cho nên bị cắt hết công danh bổng lộc”. Triệu Vĩnh Trinh nghe xong vội vàng giải thích: “Tuy tôi có ý tà dâm nhưng mà chưa từng làm điều dâm loạn với bọn họ, lẽ nào như vậy cũng tính là phạm tội để rồi bị trừng phạt như thế này sao?”.
Văn Xương Đế Quân nghe Triệu Vĩnh Trinh bao biện như vậy quở trách: “Nhà ngươi cho rằng thực sự làm việc tà dâm mới có tội sao? Phàm bất kỳ ai chỉ cần trong tâm có ý niệm tà dâm thì dù chỉ là một chút tơ tưởng cũng đủ kết thành trọng tội. Cho dù bản thân chưa thực sự làm điều đó nhưng đã có ý truy cầu đều sẽ bị trừng trị cắt hết phúc lộc. Huống hồ nhà ngươi không phân biệt nam nữ, lại còn trêu hoa ghẹo nguyệt, vỗ vai, kéo tay bọn họ để mong họ khởi niệm tình ý với nhà ngươi, khiến cho bọn họ chìm trong tình mê ý loạn mà đau khổ. Thiên thượng cũng vì đó mà cắt đi công danh phúc lộc của nhà ngươi. Nếu như từ nay nhà ngươi vẫn không chịu hối hận, cải tà quy chính thì e rằng sau này còn phải chịu tai hoạ giáng xuống nghiêm trọng hơn cả trăm lần”.
Triệu Vĩnh Trinh nghe Văn Xương Đế Quân giảng giải Thiên lý xong mới thấy hối hận vô cùng, lập tức phủ phục bái lạy, cảm giác thống khổ đến rơi lệ mà nói: “Tôi nguyện từ nay cải bỏ thói hư, mắt không nhìn nghiêng, tâm không vọng động. Nếu như trong tâm vẫn còn ý niệm tà dâm thì nguyện cam lòng để trời cao trừng phạt, nhận quả báo thân xác phân lìa”.
Văn Xương Đế Quân nhìn thấy tấm chân tình thực tâm hối cải của Triệu Vĩnh Trinh, lại phát ra lời thề độc để giữ vững ngôn hành của mình xong liền đáp: “Nhìn thấy nhà ngươi thực tâm hối cải, nếu như có thể không tái phạm, lại có thể khuyên bảo con người thế nhân chú ý ngôn hành và tạp niệm của mình không phạm phải tà dâm vọng niệm, thì sau này không những khôi phục được công danh phúc lộc mà tiền đồ còn được rộng mở vô biên”, nói xong lấy bút chỉ vào tim của Triệu Vĩnh Trinh. Triệu Vĩnh Trinh thấy vậy kinh động giật mình tỉnh dậy.
Tỉnh dậy, Triệu Vĩnh Trinh nhớ lại rất rõ giấc mơ đó, thấy bản thân mình may mắn có thiện căn gặp được Văn Xương Đế Quân giáo huấn để cải đổi sai lầm. Nếu không, Vĩnh Trinh đã mãi sống trong u mờ, sai lệch để mặc cuộc đời trôi dạt không biết về đâu!
Kể từ sau hôm đó, thời thời khắc khắc Triệu Vĩnh Trinh luôn nhắc nhở bản thân không được buông thả chính mình, nhất cử nhất niệm đều tự giáo huấn bản thân không được có bất kỳ một ý nghĩ tà dâm nào cả. Không những vậy Triệu Vĩnh Trinh còn nỗ lực hành thiện, khuyên bảo mọi người từ bỏ tà dâm.
Nhờ tu tâm sửa tính, tới năm 26 tuổi Triệu Vĩnh Trinh tiếp tục tham gia thi Hương được đỗ đầu Hương bảng, thêm động lực để Triệu Vĩnh Trinh gia tăng hành thiện tích đức, khuyên bảo mọi người sống thiện trừ tà. Tiếp đó 4 năm, thiện, đức gia tăng Triệu Vĩnh Trinh thi cử đỗ hàng Tiến sĩ sau đó lại thuận lợi làm tới chức Phong Cương Đại Thần trấn thủ một phương, con cháu đời sau nghe theo giáo huấn của cha, người người phú quý sống đời hưởng phúc.
Minh Vũ / Theo DKN