Hai nhà khoa học tài năng Trung Quốc – một người là chuyên gia an toàn sản xuất và một người là nhà phát minh – ghi nhận sự thành công trong nghề của họ là nhờ tu luyện Pháp Luân Công, một môn tu luyện truyền thống cả tâm và thân.
Cả hai người đàn ông đã chọn môn tu luyện do những vấn đề sức khỏe mãn tính, nhưng mỗi người lại thu được lợi ích còn nhiều hơn cả việc phục hồi sức khỏe.
Dưới đây là những câu chuyện của họ.
Chuyên gia an toàn sản xuất và vợ tu luyện Pháp Luân Công
Ông Trương Tử Mẫn là một cựu giáo sư tại Trường đại học Bách khoa Hồ Nam nơi ông là một chuyên gia về an toàn sản xuất. Trong số những thành tựu của ông, ông Trương là Phó giám đốc Ủy ban Chuyên trách Khí đốt và Địa chất của Hiệp hội Than Trung Quốc và là trưởng Nhóm Công nghệ Quốc gia về Than, Mỏ, Khí đốt và Bản đồ Địa chất.
Giáo sư Trương là người giám sát các dự án quốc tế gồm không ít hơn 14 quốc gia. Ông đã giành vô số giải thưởng tại cấp tỉnh và cấp quốc gia, có 95 bài nghiên cứu đăng trên báo và nắm giữ một phát minh. Thế nhưng, trước khi đạt được những thành tựu này, ông Trương là một người có sức khỏe yếu và đã dự định về hưu sớm.
Ông đã quyết định chọn Pháp Luân Công sau khi chứng kiến nhiều lợi ích mà vợ ông có được từ môn tu luyện.
Vợ giáo sư Trương, bà Đinh Hạng Anh, đã mắc nhiều bệnh tật gồm cả chứng mạch nhanh, viêm khớp, sốt nhẹ mãn tính, viêm a-mi-đan, hội chứng mãn kinh, bệnh dạ dày mãn tính, mất ngủ nghiêm trọng, và táo bón. Trên hết, là bà thường bị cảm lạnh. Bà Đinh đã dùng rất nhiều thuốc và đã thử đủ mọi hình thức tập luyện khác nhau gồm vũ đạo, chạy, Thái cực quyền, và khí công. Nhưng không có phương pháp nào chuyển biến sức khỏe của bà như bà mong muốn.
Một người bạn đã giới thiệu Pháp Luân Công cho bà và nói với bà về những hiệu quả phi thường đối với sức khỏe. Bà Đinh Hạng Anh đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào tháng 5 năm 1996.
Bệnh mất ngủ của bà biến mất chỉ bốn ngày sau khi bà luyện các bài tập. Trước đó, bà chỉ ngủ hai hoặc ba giờ ban đêm và phải sử dụng thuốc ngủ mới ngủ được như vậy. Sự màu nhiệm này đã tăng cường tín tâm của bà vào Pháp Luân Công.
Bốn tháng tu luyện, tất cả bệnh tật của bà biến mất và bà không hề dùng thuốc kể từ sau đó. Bà trở nên khỏe mạnh và bà có thể mang được một bao gạo trên 20kg lên năm tầng cầu thang. Gia đình và những người bạn của bà nói rằng bà đã thay đổi hoàn toàn.
Trong cuộc sống hàng ngày, bà Đinh tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Khi đối diện với xung đột, bà làm theo những bài giảng của Pháp Luân Công và luôn hướng nội trước. Là một người tu luyện Pháp Luân Công, bà trở nên tốt bụng và chân thành hơn.
Hàng ngày, bà Đinh đi xe đạp tới nơi làm việc, là một nhà máy nằm cách nhà bà 4 dặm. Con đường dốc, đầy đá và thiếu ánh sáng vào ban đêm. Nhiều đồng nghiệp của bà đã bị thương do đâm phải đá và những mảnh vỡ khác trên con đường này.
Sau khi bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, bà Đinh tự mình đi dọn sạch con đường đầy gạch, đá, thủy tinh vỡ mỗi sáng. Bà làm việc liên tục cho tới khi nghỉ hưu.
Giáo sư Trương bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1998 sau khi thấy tất cả những thay đổi tích cực từ người vợ của ông.
Trước khi tu luyện Pháp Luân Công, giáo sư Trương bị bệnh tim, cao huyết áp, bệnh dạ dày mãn tính, tràn dịch màng não, và thường xuyên đau đầu. Ông cũng yếu tới mức phải dừng lại để thở trong khi leo cầu thang tới văn phòng ở tầng ba. Ông dùng nhiều thuốc và có thời điểm ông ốm yếu quá nên phải viết cho người quản lý của ông ở trường đề nghị được về hưu sớm vì nghỉ ốm dài hạn.
Trong hai ngày đầu ông Trương xem các bài giảng của nhà sáng lập Pháp Luân Công, Sư phụ Lý Hồng Chí, tâm trí của ông vẫn mờ mịt và tư duy của ông chậm. Vào ngày thứ ba trong loạt chín bài giảng, ông trở nên minh mẫn và tinh tường. Các bệnh tật của ông sớm biến mất và ông ngừng uống thuốc. Ông có thể đi nhiều giờ mỗi ngày.
Sau đột phá này, giáo sư Trương đạt được vô số thành tựu trong nghiên cứu. Ông được công nhận là chuyên gia an toàn sản xuất cấp quốc gia vào tháng 2 năm 2007, đã đăng hơn 90 bài báo và hoàn thành nhiều dự án nghiên cứu.
Giáo sư Trương luôn thừa nhận rằng những thành tựu của ông là nhờ vào việc ông tu luyện Pháp Luân Công.
Một nhà phát minh tu luyện Pháp Luân Công
Ông Khảo Phú Toàn là cựu giám đốc Nhà máy Đồ điện Mỏ Vàng Chiêu Viễn. Ông là một kỹ sư và một nhà phát minh nổi tiếng, nắm giữ nhiều phát minh và những giải thưởng quốc gia cho những phát minh của ông.
Những phát minh của ông gồm có giường điện, giường thôi miên điện, giường mát xa, máy hàn tiết kiệm năng lượng AC-DC, một biến áp tiết kiệm năng lượng, các sản phẩm kim loại và thủy tinh, các thiết bị đa năng hữu ích và công nghệ phân ly, cũng như ắc quy sạc nhanh dung lượng lớn.
Là một người trẻ tuổi, ông Khảo ngưỡng mộ những nhà phát minh và những người đứng đầu các tập đoàn và ông quyết tâm đóng góp cho nhân loại. Không may, ông có quá nhiều bệnh và ông chỉ có chút ít thành tựu trong công việc của mình. Ông phải chống chọi với chứng đau dạ dày, chứng suy nhược thần kinh, chóng mặt, căng thẳng, và nhạy cảm với lạnh. Cuộc sống rất khó khăn với ông Khảo.
Một người bạn đã giới thiệu Pháp Luân Công cho ông vào tháng 7 năm 1994. Ông đọc cuốn sách giới thiệu Pháp Luân Công và đã rút ra được những nguyên lý vĩ đại trong những trang sách đó. Ông học các bài công pháp của Pháp Luân Công và làm theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày.
Chẳng bao lâu, tất cả bệnh tật của ông Khảo đều biến mất. Ông trở nên khỏe mạnh và tinh thần rất cao. Thấy sự thay đổi kinh ngạc của chồng bà, vợ ông cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.
Ông Khảo đặt ra những yêu cầu nghiêm túc cho chính mình theo Chân – Thiện – Nhẫn. Khi ông là giám đốc của Nhà máy Đồ điện Mỏ Vàng Chiêu Viễn, ông hành xử theo luật và coi nhẹ lợi ích cá nhân. Ông chăm sóc từng công nhân và bảo đảm chi trả lương, thưởng và những lợi tức khác đúng thời hạn.
Nhân cách cao thượng của ông thúc đẩy nhân viên làm việc chăm chỉ và cẩn thận. Kết quả là, sản phẩm của nhà máy có chất lượng và số lượng cao. Khách hàng rất vui, và nhà máy có lợi nhuận tốt.
Ông Khảo tử tế và chân thành, luôn sẵn lòng giúp người khác. Sếp của ông và khách hàng ca ngợi về ông.
Ông Khảo kết luận: “Sau khi tu luyện Pháp Luân Công, tầm nhìn thế giới của tôi đã thay đổi hoàn toàn. Tôi coi danh lợi rất nhẹ và luôn cố nghĩ cho người khác trước. Xuất phát điểm của tôi trong làm nghiên cứu và kinh doanh là đóng góp cho xã hội và cho mọi người.”
“Tôi biết là những vinh dự và thành tựu của tôi là kết quả của việc tu luyện Pháp Luân Công. Trước đó, tôi rất yếu, và có quá nhiều bệnh tật, nên tôi chỉ có thể chăm sóc bản thân mình – chứ đừng nói tới phát minh bất kỳ cái gì!”
Bối cảnh
Năm 1992, Pháp Luân Công đầu tiên được truyền ra công chúng. Gần 100 triệu người khắp Trung Quốc đã sớm tu luyện Pháp Luân Công sau khi trải nghiệm những cải thiện trong sức khỏe và tính cách. Giang Trach Dân, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), cảm thấy sự phổ biến rộng rãi của môn tu luyện là một mối đe dọa với hệ tư tưởng vô Thần của ĐCSTQ và đã ban hành một mệnh lệnh cấm Pháp Luân Công vào ngày 20 tháng 7 năm 1999.
Trang web Minh Huệ Net đã xác nhận cái chết của hàng ngàn học viên Pháp Luân Công trong cuộc bức hại suốt 18 năm qua; con số thật sự được cho là lớn hơn nhiều. Còn nhiều người hơn nữa đang bị cầm tù và bị tra tấn vì đức tin của họ. Nhiều bằng chứng cho thấy ĐCSTQ thu hoạch tạng từ những học viên bị giam giữ, những người bị giết trong quá trình này, để cung cấp nội tạng cho ngành công nghiệp ghép tạng.
Dưới sự chỉ đạo cá nhân của Giang, ĐCSTQ đã thiết lập Phòng 610, một tổ chức ngoài pháp luật với quyền lực vượt trên cả cảnh sát và hệ thống hành pháp với chức năng chuyên trách là thực hiện bức hại Pháp Luân Công.
Bài của Chánh Tín, một học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc / vn.minghui.org