Tác giả: Sử Huệ
[ChanhKien.org]
Như mọi người đều biết, Hàn Tín thời thiếu niên gia cảnh bần hàn, ngay cả cơm ăn cũng thường xuyên không đủ no, ông còn từng bị một kẻ vô lại chặn lại khi đang đi trên đường, bắt ông chui qua háng của hắn. Ông bị mọi người cười nhạo vì cho rằng ông nhát gan. Tuy nhiên, chàng trai trẻ bị mọi người khinh thường này, sau khi trưởng thành lại trở thành Đại Tướng quân khai quốc của triều Hán.
Trong chiến tranh Sở Hán, Hàn Tín dùng binh như Thần, bách chiến bách thắng, khiến Bá Vương Hạng Vũ buộc phải tự sát bên sông. Sau khi nhà Tây Hán kiến lập, Hàn Tín được Lưu Bang phong làm “Sở Vương”, quê nhà Hoài Âm cũng thuộc quyền cai quản của ông, có thể nói là vinh quy bái tổ.
Chàng trai nghèo đi khắp hang cùng ngõ hẻm thuở xưa, nay đã trở thành Đại Vương có danh tiếng hiển hách, kẻ vô lại trên đường từng ức hiếp ông năm đó, chắc hẳn phải run rẩy lên vì sợ hãi, hối hận thì cũng đã quá muộn phải không? Tuy nhiên, hành động của Hàn Tín lại nằm ngoài ngoài dự đoán của người thường.
“Sử Ký – Hoài Âm Hầu Liệt Truyện” ghi chép lại như sau: Hàn Tín “triệu nhục kỷ thiểu niên lệnh xuất khóa hạ giả, dĩ vi trung úy. Cáo chư tương tướng viết: Thử tráng sĩ dã. Phương nhục ngã thời, ngã ninh bất năng sát chi tà? Sát chi vô danh, cố nhân nhi tựu thử”. Tức là, Hàn Tín đã triệu tập người mà năm xưa đã làm nhục ông, khiến ông phải chui qua háng, phong cho hắn làm Trung úy (tương tự như Cục trưởng công an hiện nay). Hàn Tín nói với các tướng sĩ: “Đây là một vị tráng sĩ. Năm đó khi anh ta sỉ nhục ta, ta chẳng lẽ lại không thể giết chết anh ta sao? Chỉ là ta không có lý do để giết anh ta, do vậy nhất thời ta đã nhẫn chịu sự sỉ nhục đó, vậy nên ta mới có thể thành tựu được sự nghiệp như ngày hôm nay”.
Người bình thường khi chịu nỗi khuất nhục như vậy trước mặt mọi người, một ngày kia khi có được quyền thế, nhất định họ sẽ báo thù gấp nhiều lần. Nhưng Hàn Tín nắm trong tay thiên binh vạn mã, ông không những không muốn làm hại tên lưu manh vô lại đó, thậm chí còn không có một chút oán hận, ngược lại còn phong thưởng lớn cho hắn.
Đối với việc vì sao Hàn Tín lại làm như vậy, người đời sau có đủ loại nghi vấn. Theo quan điểm của tác giả, điều này cũng không phức tạp đến thế, Hàn Tín quả thực chính là đến để báo ân. Chúng ta không thể dùng cảnh giới của người bình thường để đánh giá Hàn Tín. Theo cách nhìn của Hàn Tín, nếu không có sự việc “chịu nhục chui háng” năm đó, ông sẽ không thể chịu khổ để hoàn thành những trọng trách trên vai, cũng sẽ không có được chính bản thân mình sau này. Hàn Tín hiểu rằng, kẻ vô lại đó đã thành tựu bản thân ông, do đó đã đặc biệt cảm ơn hắn.
Trí huệ hơn người và tấm lòng rộng lớn của Hàn Tín thật khiến người khác kính phục, quả không hổ danh là thiên cổ danh tướng.
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.
ChanhKien.org