Kỳ 3: Cuộc thanh lọc của những giá trị
Virus Vũ Hán đang khiến cả thế giới hoảng loạn chao đảo. Nhưng Phật gia giảng: “Không có gì là ngẫu nhiên”. Dường như nó cũng là một sự sắp xếp vô tình mà hữu ý để nhân loại nhận ra những điều quan trọng, điều gì đó lớn hơn con virus…
Sau khi đại dịch Vũ Hán bùng phát, trên mạng xã hội xuất hiện nhiều video clip cho thấy sự độc ác của người Trung Quốc đối với đồng loại.
Cảnh một người đàn ông trẻ đi theo sau một cô gái rất trẻ, xinh đẹp, vừa ho vừa nhổ bọt sau đó lấy tay vẩy vào người cô gái trong lúc không để ý vì đang chờ qua đường.
Cảnh những người đàn ông, đàn bà lớn tuổi rình rập ở cầu thang máy để nhổ nước bọt sau đó bôi khắp hệ thống nút bấm.
Cảnh một người phụ nữ gốc Trung Quốc ở Mỹ đi đến từng nhà hàng xóm bôi nước bọt vào tay nắm cửa. Sau khi làm thế với 2 gia đình thì được camera ghi lại và bị cảnh sát bắt giữ.
Tại Thái Lan, một nữ du khách Trung Quốc trung tuổi đi trên tàu, trên xe công cộng cố tình nhổ nước bọt, ho khạc ra xung quanh đến nỗi cảnh sát phải mặc trang phục bảo hộ, dùng võ thuật mới khống chế được.
Khi thảm họa virus Vũ Hán đang khiến cả thế giới hoảng sợ, trên mạng xuất hiện video với lời dẫn “Dân làng Trung Quốc đốt pháo ăn mừng khi Hoa Kỳ có hơn 100.000 ca nhiễm Virus Vũ Hán.”
Họ ăn mừng vì virus Corona Vũ Hán đã khiến Mỹ có hơn 100.000 ca nhiễm tại Mỹ! Một cư dân mạng nói: “Có cửa hàng bán cháo cũng đã làm giống y thế này. Chắc chắn có không dưới 50% người Trung Quốc có cùng suy nghĩ ăn mừng như thế! Đây chính là lực lượng quần chúng để ĐCSTQ dám thách thức Hoa Kỳ!”
Khi thảm kịch Vũ Hán xảy ra, người Nhật đã lập tức gửi thiết bị y tế để hỗ trợ nhân dân Trung Quốc, trên mỗi kiện hàng không quên viết lên đó “Vũ Hán cố lên!”. Ngược lại, người Trung Quốc dựng cổng chào chúc cho Đại đế quốc Mỹ và Tiểu Nhật Bản mắc dịch dài lâu!!!
Ai đã phá hủy nhân tính của người Trung Quốc?
Vì đâu mà một dân tộc có nền văn hóa Thần truyền 5.000 năm huy hoàng, từng là cái nôi tư tưởng triết học phương Đông, nơi Nho, Phật, Đạo phát triển cực thịnh, với vô số danh nhân và kiệt tác văn hoá nghệ thuật, vậy mà dưới sự cai trị của ĐCSTQ mới hơn 70 năm lại trở nên tàn ác đầy ma tính thù hận như vậy?
Câu trả lời chính là: con virus mang tên Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Dưới sự thống trị của ĐCSTQ, khoảng 60 đến 80 triệu người dân Trung Quốc vô tội đã bị giết hại. Cùng với việc hủy diệt vô số nhân mạng, ĐCSTQ cũng đã hủy hoại tâm hồn của nhân dân Trung Quốc.
Người Trung Quốc từng gọi quê nhà mình là Thần Châu, là quốc gia của Thần
Nền văn hoá truyền thống Trung Hoa 5.000 năm được xây dựng trên nền tảng Đạo giáo, Nho giáo, Thích giáo, đặt định ra nội hàm văn hóa trọng đức hành thiện. Sự uyên thâm của Đạo gia về sự hòa hợp giữa người và trời; tư tưởng làm người Nhân Lễ Nghĩa Trí Tín của Nho gia; Phật giáo của Phật Thích Ca Mâu Ni đã truyền sang phương Đông tới Trung Quốc với sự nhấn mạnh vào tính Thiện, từ bi phổ độ chúng sinh. Các tín ngưỡng Nho giáo, Phật giáo và Đạo giáo đã đem lại cho người dân Trung Hoa một hệ thống đạo đức ổn định, không thay đổi chừng nào trời đất vẫn còn tồn tại:“Thiên bất biến, đạo cũng bất biến”. Người Trung Quốc tin rằng Thần linh và Thiên ý là lực lượng nhận định và phán quyết sau cùng đối với những giá trị quan nơi thế gian con người.
Chính tín đóng một vai trò rất quan trọng trong việc duy trì đạo đức của nhân loại. Những người có chính tín đều tin vào mối quan hệ nhân quả thiện hữu thiện báo và ác hữu ác báo. Tất cả các quốc gia trong lịch sử đều tin vào Thần linh. Chính là nhờ đức tin vào Thần linh và quy luật nhân quả của thiện và ác, mà nhân loại có thể tự kiềm chế và duy trì chuẩn mực đạo đức của xã hội.
Tổng thống Trump đã nhiều lần nhắn nhủ người Mỹ: “Ở Mỹ, chúng ta không tôn thờ chính phủ, chúng ta tôn thờ Chúa”. Khi nước Mỹ đối diện với thảm họa virus Vũ Hán, Tổng thống Trump tuyên bố ngày lễ Cầu nguyện và tin tưởng mạnh mẽ vào Chúa: “Là một Quốc gia dưới [sự bảo hộ của] Chúa, chúng ta sẽ trở nên lớn mạnh hơn những khó khăn phải đối mặt, và thông qua cầu nguyện, bằng hành động lương thiện và tình thương, chúng ta sẽ vượt qua khó khăn này và sẽ mạnh mẽ hơn, đồng lòng hơn bao giờ hết. Khi chúng ta đồng lòng cầu nguyện, chúng ta sẽ nhận ra rằng không có gánh nặng nào là quá nặng để Chúa gánh đỡ cho chúng ta, để đất nước này gánh chịu khi có sự giúp đỡ của Ngài. Lu-ca 1:37 có răn: “Vì đối với Chúa, không việc nào là không thể”, và những lời đó xưa nay vẫn luôn đúng”.
ĐCSTQ muốn soán đoạt vị trí của Thần, hủy diệt đức tin và đạo đức của người dân Trung Quốc
Người Trung Quốc rất trọng Đạo. Thời xưa một hoàng đế hung bạo sẽ bị gọi là tên hôn quân vô đạo. Một hành vi không phù hợp với tiêu chuẩn đạo đức thì bị coi là không còn đạo lý. Nông dân nổi dậy, họ cũng giương cao khẩu hiệu là họ thế thiên hành Đạo, thậm chí kẻ ăn trộm cũng có Đạo. Lão Tử nói, “Có một cái gì đó huyền bí và nguyên vẹn tồn tại trước lúc khai thiên lập địa. Tĩnh mịch, vô hình, trọn vẹn và bất biến. Nó sống mãi ở khắp mọi nơi trong hoàn thiện, và từ nó mọi vật được sinh ra. Tôi không biết tên nó là gì. Tôi gọi nó là Đạo.” Điều đó có ý nói rằng thế giới được hình thành từ “Đạo”.
Thời xưa, người Trung Quốc coi trọng việc sống hòa hợp trong sự phụ thuộc tương hỗ với trời đất. ”Người thuận Đất, Đất thuận Trời, Trời thuận Đạo, và Đạo thuận theo tự nhiên.” Thiên thời, địa lợi, nhân hòa, thì nhân loại sẽ được hưởng một cuộc sống hài hòa trong ân phúc. Người Trung Quốc tin rằng, tất cả mọi thứ từ thiên văn, địa lý, hệ thống lịch theo dõi ngày tháng, y học, văn học, và cả những cấu trúc xã hội đều tuân theo quy luật này. Chính văn hoá này giúp người Trung Hoa lưu lại những văn minh như là Châm cứu, Chu dịch, Bát quái v.v.. kinh qua mấy nghìn năm vẫn khiến nhân loại vô cùng thán phục.
Nhưng ĐCSTQ lại tuyên truyền “nhân định thắng thiên” với “triết học đấu tranh” ngang nhiên thách thức trời đất và tự nhiên. Mao Trạch Đông nói: “Đấu trời là niềm vui vô tận, đấu đất là niềm vui vô tận, và đấu người là niềm vui vô tận”. Các ca khúc quần chúng trong thời kỳ Đại nhảy vọt đã cho thấy sự ngạo mạn của ĐCSTQ: “Hãy để cho núi phải cúi đầu và sông phải dẹp sang một bên”; “Không có Ngọc Hoàng Thượng Đế trên trời và không có Long Vương dưới đất. Ta là Ngọc Hoàng Thượng Đế và ta là Long Vương. Ta ra lệnh cho tam núi ngũ đèo phải dẹp sang một bên, ta đã đến đây!”
Trong một xã hội bình thường, mọi người bày tỏ sự quan tâm và tình cảm với nhau, sống trong sự tôn kính và biết ơn Thượng đế. Khổng Tử dạy: “Đừng bao giờ gây ra cho người khác điều gì mà chính bản thân mình không muốn nhận nó”. Kinh Thánh viết: “Hãy yêu thương hàng xóm láng giềng của mình như yêu chính bản thân mình”. Nhưng ngược lại, ĐCSTQ cho rằng “Lịch sử của tất cả các xã hội tồn tại cho đến ngày hôm nay là lịch sử của các cuộc đấu tranh giai cấp”. Để giữ cho “các cuộc đấu tranh” luôn tồn tại thì phải tạo ra sự thù hận. ĐCSTQ không chỉ giết người mà nó còn kích động nhân dân tranh đấu, hận thù, đấu tố, chém giết lẫn nhau, thậm chí đối xử tàn ác với chính người thân. Nó cố làm cho mọi người trở nên thờ ơ lãnh đạm với nỗi đau khổ của người khác bằng cách bao vây người ta trong giết chóc liên miên.
Dưới sự thống trị của ĐCSTQ, khoảng 60 đến 80 triệu người dân Trung Quốc vô tội đã bị giết hại. Con số này nhiều hơn số người chết trong hai cuộc chiến tranh thế giới. Những cuộc thảm sát khủng khiếp của ĐCSTQ phải kể đến: Đàn áp những phần tử phản động và cải cách ruộng đất; Chiến dịch Tam Phản và Chiến dịch Ngũ Phản; Nạn đói khủng khiếp sau thảm hoạ Đại nhảy vọt. Giết người điên cuồng trong “Cách mạng Văn hóa”, Khủng bố Đỏ trong “Tháng Tám Đỏ” và kinh hoàng hơn nữa là nạn ăn thịt người ở Quảng Tây; dùng xe tăng nghiền nát chục ngàn sinh viên tri thức trên quảng trường Thiên An Môn, đàn áp mổ cướp nội tạng học viên Pháp Luân Công; đàn áp người Hồng Kong, Duy Ngô Nhĩ, Tây Tạng.
Đó là lý do mà người dân Trung Quốc không được tự do vào Internet, không được dùng google, facebook, twitter mà phải dùng các nền tảng do ĐCSTQ dựng lên với chế độ kiểm duyệt gắt gao, nhằm ngăn cản họ tìm ra các sự thật về ĐCSTQ và lịch sử đẫm máu của chính đất nước mình mà họ là nạn nhân. Bị cầm tù tư tưởng, tẩy não, bịt miệng, rất nhiều người do quá sợ hãi trước những đe dọa của ĐCSTQ nên đã không dám có phản ứng gì ngoài việc hoàn toàn từ bỏ lẽ phải và sự thật. Về một khía cạnh nào đó, tâm hồn của những người này đã chết: một điều còn đáng sợ hơn cả cái chết của thể xác.
Để duy trì quyền lực thống trị, kể từ khi giành chính quyền, ĐCSTQ lấy Thuyết vô Thần, Thuyết duy vật làm thành một loại tôn giáo thế tục nhằm soán đoạt vị trí của Thần. Trong tín ngưỡng truyền thống, “Trên đầu ba thước có Thần linh”, phán xét mọi hành vi của con người. Sau khi ĐCSTQ phá hủy tín ngưỡng của con người đã không ngừng thổi phồng bản thân mình là “vĩ đại, quang vinh, chính xác”, “dẫn dắt chúng ta đi từ thắng lợi này tới thắng lợi khác”. Trong tôn giáo có Sáng Thế Chủ, ĐCSTQ lại nói rằng xưa nay không hề có Sáng Thế Chủ, bản thân mình mới là “đại cứu tinh của nhân dân”, ĐCSTQ nói không có cõi Trời mà cái nó xây dựng chính là thiên đường nhân gian, nên con người không lo tích đức, không sợ ác nghiệp, sống chỉ lo hưởng thụ trong hiện tại.
Chướng ngại lớn nhất trong việc tuyên truyền Thuyết vô Thần chính là các loại tôn giáo, tín ngưỡng. Do đó, sau khi ĐCSTQ cướp đoạt chính quyền đã tập trung các nguồn lực của đất nước vào việc phá hủy nền văn hóa truyền thống, đập tượng, phá chùa, thiêu huỷ kinh sách Thánh hiền, giết chóc đàn áp dã man các tôn giáo, tín ngưỡng.
Văn hóa Trung Quốc truyền thống tràn đầy các khái niệm và nguyên tắc như Thiên, Đạo, Thần, Phật, mệnh, duyên, nhân, nghĩa, lễ, trí, tín, liêm, sỉ, trung, hiếu, tiết v.v…. Do đó, việc phá hoại của ĐCSTQ khiến nhân dân đã mất đi các chuẩn mực đạo đức tốt đẹp, phá hủy nền tảng an định và hài hòa trong xã hội, sau đó bị bắt buộc nhồi nhét vào đầu các tà thuyết đấu tranh, thù hận của ĐCSTQ; cử đặc vụ xâm nhập vào trong nội bộ tôn giáo mà thành lập hiệp hội, bóp méo kinh điển tôn giáo, tuyên bố trung thành với sự lãnh đạo của ĐCSTQ, đặt nó vào vị trí cao hơn cả Thần trong tôn giáo, tín ngưỡng.
Thông qua việc cắt đứt họ hoàn toàn với cội rễ văn hóa truyền thống và cải tạo thành tư tưởng vô Thần, chỉ tin vào chủ nghĩa duy vật, khoa học thực chứng, và chạy theo chủ nghĩa vật chất, ham mê làm giàu sau một đêm bất chấp thủ đoạn. Khi không tin vào Thần, không có gì để ràng buộc câu thúc đạo đức, điều gì cũng dám làm, khiến cho con người dễ dàng đánh mất đạo đức và lương tâm, đạo đức xã hội vì thế mà ngày một lao dốc không phanh, đủ thứ gian dối, lừa đảo, tham nhũng, phóng túng dục vọng, tranh đấu, đầu độc, sát hại lẫn nhau. Người Trung Quốc sau khi mất đi văn hoá truyền thống thì đạo đức trở nên méo mó, biến dị, sẵn sàng hại người khác hay cười cợt vui mừng trên sự thống khổ của đồng loại. Họ chính là nạn nhân của sự tẩy não ĐCSTQ đánh mất bản tính lương thiện chính mình.
Chuyện về sự suy bại đạo đức của người Trung Quốc không phải mới lạ. Sự kiện 11/9 ở Mỹ xảy ra, sinh viên trường Đại học Bắc Kinh và Đại học Thanh Hoa “khua chiêng gõ trống ăn mừng tòa tháp đôi của Trung tâm Thương mại Thế giới tại Manhattan bị máy bay khủng bố đâm vào; nhóm ký giả Trung Quốc đang làm việc tại Mỹ khi đó không đừng được liền vỗ tay hoan hô… Tướng Lưu Á Châu – Chủ nhiệm chính trị bộ đội Không quân của Quân khu Bắc Kinh kể rằng: có nhiều người trong quân đội tới thăm, tôi đều hỏi cách nhìn của họ về sự kiện 11/9. Tất cả đều nói: “Nổ rất hay!”. Ông nói về sự thờ ơ, coi nhẹ sinh mạng của người Trung Quốc:
“Thật là đáng sợ khi người ta ca ngợi khủng bố. Trung Quốc thoát thai từ nền văn hoá giáo dục Trung Quốc, trước hết thờ ơ coi khinh sinh mạng của chính mình, từ đó mới có thái độ coi tính mạng của người khác, nước khác như trò trẻ con. Bản thân không có quyền lực quý trọng sinh mạng mình, cũng không cho người khác có cái quyền ấy. Người Trung Quốc xem cảnh giết người khác, không ai không vui mừng phấn khởi. Giai cấp thống trị cố ý đem người ta ra giết tại nơi đông người. Kẻ bị thống trị thì hưởng thụ tại nơi đông người cái cảm giác khoái trá của kẻ thống trị. Nhất là khi xử tử bằng kiểu tùng xẻo, kéo dài ba ngày, người xem đông nghìn nghịt. Cả đến những chủ sạp hàng nhỏ cũng bày hàng ra bán tại đấy. Đao phủ còn bán bánh màn thầu dính máu.”
Thần bảo hộ người có Đức tin, ĐCSTQ ép con người rời xa Thần
Con người là do Thần tạo ra, Thần từ bi luôn bảo vệ con dân của Ngài. Nếu như con người có thể giữ được chính tín với Thần, thì Thần sẽ liên tục bảo hộ con người. Cho nên, nếu muốn hủy diệt con người thì tất phải cắt đứt mối quan hệ giữa người và Thần. Để hủy diệt nhân loại, nó dùng phương thức chủ yếu nhất là phá hoại văn hóa mà Thần truyền cấp cho con người, làm bại hoại đạo đức nhân loại, khiến con người biến dị đến độ Thần cũng khó cứu.
ĐCSTQ dạy người ta phê phán đức tin vào Thần, bài xích Thần. Một mặt công kích tôn giáo từ bên ngoài, một mặt thao túng người làm bại hoại tôn giáo từ bên trong. Tôn giáo bị chính trị hóa, thương mại hóa, bị biến thành một loại giải trí. Một số lượng lớn giáo sĩ tha hóa đạo đức đã giải thích loạn bậy các kinh điển tôn giáo, dùng oai lý tà thuyết khiến cho tư tưởng của các tín đồ trở nên lệch lạc, thậm chí có hành vi gian dâm vô cùng bại hoại. Sự hỗn loạn này khiến những tín đồ tôn giáo chân chính trở nên hoang mang, mất niềm tin. Nhìn vào những biểu hiện lệch lạc đó, tín ngưỡng tôn giáo đã bị dán nhãn là ngu muội, mê tín.
ĐCSTQ đã thành công trong việc khiến những lý niệm tà ác mà nó nhồi nhét vào đầu óc người dân được nhìn nhận là bình thường trong tư tưởng người Trung Quốc. Khiến những người trẻ từ khi sinh ra đã coi loại văn hoá tà ác đó là tự nhiên. “Đúng đắn chính trị” đã trở thành cảnh sát tư tưởng mới, cưỡng chế giáo dục nhồi nhét các loại tư tưởng biến dị.
Xã hội đầy rẫy người nghiện ma túy, tỷ lệ tội phạm tăng cao, truyền thông thì tràn lan bạo lực và tình dục, nghệ thuật coi xấu là đẹp, các loại tà thuyết hoành hành. Thanh thiếu niên trầm mê sùng bái minh tinh truyền hình, điện ảnh, trò chơi điện tử, mạng xã hội, rốt cuộc tinh thần ủ rũ, đạo đức suy đồi. Lịch sử 5000 huy hoàng của Trung Hoa bị cải biến và bị xem xét bằng con mắt phê phán, đả kích, văn hoá văn vật phá huỷ, nhồi nhét học sinh những thứ như Trung Quốc cổ đại là lạc hậu, mê tín, phong kiến, những danh nhân, đế vương, thánh hiền đều chẳng có ai tốt, chỉ có đảng là tốt nhất. Cả thế hệ người dân Trung Quốc đã bị đầu độc tẩy não như thế, thật đáng thương.
ĐCSTQ chính là một thứ virus phản Thần, phản vũ trụ, huỷ diệt nhân loại
ĐCSTQ dùng lợi ích kinh tế, ham muốn vật chất, quyền lợi chính trị dưới cái vỏ bọc toàn cầu hoá, tuyên truyền lừa dối để thao túng thế giới. “Nước Mỹ, châu Âu cả thế giới đã ngủ quên trong cái tiện nghi hàng giá rẻ với hơn 90% hàng Made in China trên kệ”. Người ta chìm đắm vào việc hưởng thụ vật chất mà khoa học kỹ thuật phát triển mang lại, để mặc cho vô thần luận tràn lan, kỳ thực là đang rời bỏ Thần, chiêu mời ma quỷ.
Thần đã thông qua con virus phơi bày ra tất cả góc khuất của rất nhiều tổ chức, quốc gia, đảng phái đồng lõa, “đi đêm” với ĐCSTQ để đổi lấy lợi ích kinh tế, chính trị, quyền lực, im lặng trước tội ác của nó. Liệu có ngẫu nhiên khi những nước có quan hệ mật thiết với Trung Quốc cũng lại là những nước chịu hậu quả nặng nề trong đại dịch lần này. Nó phơi bày ra một sự thật rằng ĐCSTQ đã thao túng thế giới từ rất lâu rồi. Rất nhiều kênh truyền thông phương tây trở thành truyền thông của ĐCSTQ, không ngừng công kích Tổng thống Trump. Các trường ĐH lớn, các tổ chức nghiên cứu khoa học, thậm chí các tổ chức quốc tế lớn thế giới đều có bàn tay ĐCSTQ đằng sau điều khiển.
Chủ nghĩa vô Thần là nền tảng của chủ nghĩa duy vật tôn thờ khoa học thực chứng, đẩy con người đi quá xa với ảo tưởng chinh phục vũ trụ, thúc đẩy các phát minh huỷ hoại Trái Đất, bằng chất hoá học, sáng chế ra đủ các loại vũ khí sinh học, vũ khí hạt nhân huỷ diệt nhân loại.
Thế giới ngày nay chìm đắm trong chủ nghĩa vật chất, tàn phá tự nhiên, phóng túng dục vọng, không còn niềm tin vào Thần, sẵn sàng bất kính báng bổ Thần Phật, đó chính là lý do người ta ngày càng trở nên xấu, ác, phát triển đầy ma tính, đạo đức xã hội vô cùng bại hoại. Tin theo chủ nghĩa vô Thần của ĐCSTQ, con người tự mình huỷ hoại nhân tính, đồng hoá bản thân với các đặc tính của ma, nghĩa là buông bỏ thần theo ma quỷ. Như vậy khi thảm hoạ đến, liệu Thần Phật có bảo hộ con người không khi chính con người đã rời xa Thần?
Giết người đối với ĐCSTQ không phải là mục đích cuối cùng. Người tin Thần tin tưởng rằng sự tử vong nhục thân của con người không phải là tử vong thực sự, linh hồn vẫn sẽ tiến nhập vào thiên quốc hoặc chuyển sinh luân hồi. ĐCSTQ lấy phương phức thảm sát để gieo rắc khủng bố vào tâm con người, cưỡng bách mọi người tiếp nhận tà thuyết của nó, cuối cùng làm cho linh hồn con người, trong quá trình đạo đức bại hoại, mà hướng đến địa ngục. Nó không chỉ muốn giết về thể xác mà muốn huỷ hoạị cả linh hồn, đồng hoá với bản chất ma quỷ của nó. Thần tạo ra con người và cả vũ trụ, ĐCSTQ muốn con người phản bội Thần, bằng cách đó khiến Thần buông bỏ con người. Đây mới là mục đích thật sự của nó.
20 năm qua, các học viên Pháp Luân Công vì đức tin vào giá trị phổ quát Chân-Thiện-Nhẫn mà bị ĐCSTQ bức hại tàn khốc, đã không ngừng kêu gọi thế giới nhận ra chân tướng giả dối, tàn ác và thù hận loài người của ĐCSTQ. Thời thế mà các giá trị đảo lộn, người tin vào đạo đức cao thượng thì bị phỉ báng, cười nhạo, vu khống.
Vật cực tất phản, tà không thắng chính, đó là quy luật vĩnh hằng của nhân gian. Thần thực sự dùng virus để nhắm vào nhân tố tà đảng, đầu não là ĐCSTQ, và tất cả các tổ chức, phe phái đồng lõa với nó trong kế hoạch huỷ diệt nhân loại.
Trở về với Thần, khôi phục truyền thống, bước ra khỏi an bài của ma quỷ
Nhà khoa học lỗi lạc nhất như Einstein, cuối cùng đã nhận ra:
“Đừng quên rằng, chỉ tri thức và kỹ năng thôi không thể dẫn dắt loài người đến một cuộc sống hạnh phúc và có phẩm giá được. Những người khai sinh ra các chuẩn mực và giá trị đạo đức cao quý luôn xứng đáng được nhân loại đề cao hơn những người không khám phá ra chân lý khách quan. Những gì nhân loại chịu ơn những nhân cách như Đức Phật, Moses, và Jesus đối với tôi có vị trí còn cao hơn tất cả thành tựu của những bộ óc khám phá và phát minh. Chúng ta phải bằng hết sức mạnh bảo vệ và giữ cho sống mãi những gì mà những con người thiêng liêng này đã trao tặng chúng ta, nếu nhân loại không muốn đánh mất phẩm giá, sự tồn tại yên bình và niềm vui trong cuộc sống”.
Đại dịch phơi bày ra những ngóc ngách bí mật đen tối của cá nhân hay dân tộc. Điều đó nói nên rằng đại dịch nhắm vào nhân tâm. Mỗi người đều trở thành nguy cơ một ổ dịch. Virus nhắm vào nhân tâm thì linh đan diệu dược cũng chính là từ tâm mà trị. Đại thảm họa thực chất chính là một Cuộc phán xét của Thần Phật với đạo đức mỗi người. Nhưng Thần Phật từ bi vô hạn cho tất cả chúng sinh cơ hội bước ra khỏi kiếp nạn. ĐCSTQ là lực lượng phản vũ trụ, tất nhiên sẽ đến ngày bị huỷ trong an bài của Thần, vì thế giới này không thể được dành để dung thứ cho cái ác, xấu.
Toàn thế giới đang diễn ra những sự kiện kinh tâm động phách, lần lượt phơi bày âm mưu huỷ diệt nhân loại của ĐCSTQ, cho đến giờ phút này nó vẫn không ngừng truyên truyền lừa dối, bưng bít và tiếp tục bán vật tư y tế giả, reo rắc virus giết người, vơ vét kiếm tiền từ chính thảm hoạ nó gây ra cho nhân loại.
Thượng đế đang sắp đặt lại trật tự thế giới, ĐCSTQ gây họa loạn nhân gian, đích đến cuối cùng của nó là hủy diệt toàn nhân loại. Nhưng Thần cũng ở trong nguy cơ mà an bài sự thức tỉnh cuối cùng cho nhân loại. Thần cho con người tự do ý chí lựa chọn giữa Thiện – ác, Chính – tà nhưng con người cuối cùng lựa chọn con đường nào thì phải dựa vào chính mình.
Trong giờ phút nguy nan, Tổng thống Trump tin tưởng rằng Thượng đế sẽ ban cho người Mỹ trí tuệ mà họ cần có để đưa ra những quyết định sáng suốt: “Khi tìm đến Đức Chúa Cha bằng lời cầu nguyện, chúng ta hãy nhớ những lời trong Thánh Thi 91: “Ngài là nơi nương náu, là thành trì cho con: Thưa đức Chúa, con tin cậy nơi Ngài.”
Nhân loại nếu có thể minh bạch về chân tướng bản chất của ĐCSTQ, nhận rõ thiện ác, chính tà, từ chối tin theo tuyên truyền dối trá và các thế lực đồng lõa với ĐCSTQ; chân tâm hướng Thiện, sám hối xét lại lòng mình, lấy Đạo đức làm nền tảng, Đức tin là kim chỉ nam, lấy Chân Thiện Nhẫn làm căn bản, quay về văn hóa truyền thống – thì đó chính là con đường để vượt qua đại nạn.
Virus truyền đạt một ẩn dụ: Những cái không nhìn thấy không có nghĩa là nó không tồn tại. Con người không tin Thần, nhưng Thần luôn tồn tại, và thế giới vô hình chỉ nhìn thấy được nếu con người giữ được Đức tin.
Chữ TÂM (心) có ba cái chấm giống như ba ngôi sao. Cái vòng ở dưới giống như mặt trăng nghiêng. Mở lòng che nó ra thì thấy được chữ tâm. Nên thành Phật dụng tâm mà nên, chẳng phải bởi cái gì khác. (Thầy Trần Hy Di (871-989)
Con người được Thần Phật tạo ra, nên đã mang trong mình Phật tính, chỉ là trong dòng chảy tha hoá, đã bị danh lợi tình phủ kín nhân tâm. Nay nếu ta thức tỉnh, “Phật tính nhất xuất, chấn động mười phương thế giới”. Đó chính là linh đan diệu dược Thần đã trao sẵn trong mỗi người.
ntdvn.com