Nhân sinh là giấc mộng vô thường. (Ảnh pixabay)
Trên đời không có cha mẹ nào sai, hổ dữ không ăn thịt con, người mẹ dù hết lòng chăm sóc đứa con thứ hai, nhưng tất cả đã quá muộn! Cuối cùng người tóc trắng đưa tiễn người tóc đen. Tình cảnh thật thương tâm.
Giới thiệu: Thầy thuốc Đông Y Ôn Tần Dung nhiều năm đắm mình trong Đông y, hàng ngày tiếp xúc với những bệnh nhân muôn hình muôn vẻ đến chữa bệnh, ngoài việc chữa bệnh, bà còn phân tích từ nông cạn đến thâm sâu cho bệnh nhân, tìm ra cốt lõi của nguồn bệnh.
Sách “Bát diện đương phong – Tuyệt xứ phùng sinh” là trước tác thứ 8 của bà, thu lục 37 câu chuyện sinh động trong quá trình chữa bệnh, thắp lên một ngọn đèn trí huệ sáng suốt cho thế nhân đang đau đớn trong bệnh tật và thống khổ trong biển khổ cuộc đời.
Bác sĩ Ôn Tần Dung hiện là Giám đốc Phòng khám Đông y Minh Huệ ở thành phố Đài Trung, Đài Loan.
***
Đời người biết khi nào mới tỉnh? Khi bị tổn thương chăng? Ai dễ làm bạn tổn thương nhất? Người lạ? Bạn bè? Hay những người thân yêu? Vết thương thông thường có thể được thời gian chữa lành. Bị tổn thương bởi người mà bạn quan tâm nhất thường là sâu sắc nhất, đau đớn nhất, lâu dài nhất. Nếu sự tổn thương đến từ người thân, không có cách nào để thoát ra, làm thế nào chúng ta có thể tháo gỡ?
Một phụ nữ 51 tuổi, không chồng, con thứ hai ở nhà, có một chị gái và một em gái. Cô Hai làm nhân viên nội vụ trong một công ty thương mại, vì không giỏi giao tiếp nên luôn bị người khác bắt nạt, thường xuyên im lặng chịu đựng, thấm thoắt đã hơn 10 năm. Khi đi làm, áp lực tinh thần cùng áp lực công việc đè nặng vai cô.
Sau giờ làm việc, về nhà cũng chẳng an nhàn gì. Người mẹ cầu toàn rất hay áp đặt, luôn tìm lỗi ở con, cằn nhằn trách mắng, dùng những lời cay nghiệt, thoáng chốc đã hơn 30 năm.
Cô chưa bao giờ dám nói lại, cứ như thế cô nuốt tất cả oán khí vào lòng, dùng thanh xuân của mình để chôn vùi uất ức.
Thời thanh xuân thoáng chốc, cô Hai bước vào thời kỳ mãn kinh, bốc hỏa, đổ mồ hôi trộm, tim đập nhanh, mất ngủ, khô mắt, eo mỏi lưng đau, u vú và các triệu chứng khác cùng nhất loạt như thêm dầu vào lửa, thiêu đốt tâm can. Phải làm thế nào đây?
Cô Hai từ miền Bắc (Đài Loan) đến phòng khám của tôi (Đài Trung) chữa bệnh, đôi mắt đen láy ẩn chứa u buồn như một con đường nhỏ trải dài đầy cát bụi trong gió cuốn, kéo dài xuống đến tận miệng, lộ vẻ buồn bã vô hạn, thân hình gầy guộc như đang gánh cả nỗi u sầu thiên cổ. Khi tôi kiểm tra vú, có một cục u bất thường ở bên trái, màu bên ngoài tím xanh, thân nhiệt hơi nóng.
Tôi hỏi cô Hai: “Cô có biết vú bị bệnh gì không?”
Cô nói nhỏ: “Chắc là ung thư vú.”
Tôi lại hỏi: “Cô chưa đi khám Tây y à? Người nhà có biết không?”
Cô ấy nói cô ấy không muốn Tây y cắt bỏ. Cũng không cho bố mẹ biết, thậm chí còn không cho chị em gái biết. Không ai kể cả đồng nghiệp, bạn bè của cô biết, chỉ có mình cô trên thế giới này biết mà thôi.
Thấy cô một mình chịu đựng sự khổ sở của bệnh tật, tôi khẽ cầm tay cô Hai nói: “Cô chịu nhiều áp lực trong gia đình phải không?”
Cô Hai cúi đầu, không biết bắt đầu từ đâu? Lời chưa nói ra, nước mắt lưng tròng đã nói lên tất cả, trong lòng chua xót bi thương, những giọt lệ thê lương, như chuỗi hạt châu bị đứt, tuôn rơi ướt áo, thấm cả xuống nền.
Điều trị bằng châm cứu
Trước đây, trong điều trị ung thư vú thường tập trung thẳng vào nơi có bệnh, cụ thể là điều trị khối u. Nhưng sau khi tích lũy thêm kinh nghiệm, tôi nhận thấy việc điều trị ung thư vú cần bắt đầu từ tâm lý và tình cảm, vì vậy tôi đã dành rất nhiều thời gian để giải phóng những nút thắt trong lòng của bệnh nhân. Trọng điểm châm cứu là ở kinh mạch vùng gan.
Đầu tiên làm cho tinh thần vui vẻ, châm cứu tại huyệt Thần Đình, xuyên về phía huyệt Ấn Đường, để khai thông mạch Nhâm và khí trong lồng ngực, đồng thời điều trị chứng mất ngủ và tức ngực. Để làm dịu gan, giảm bớt trầm uất, châm cứu tại các huyệt Thái Xung, Kỳ Môn, Tam Âm Giao.Tức ngực, hồi hộp, châm các huyệt Nội Quan, Đản Trung.
Đối với ung thư vú, châm các huyệt Kiên Tỉnh, Trung Phủ, Nhũ Căn, Đản Trung, Thái Uyên. Giải huyết độc, châm các huyệt Huyết Hải, Khúc Trì, Tam Âm Giao.
Cô Hai biếng ăn và rất gầy, châm cứu huyệt Túc Tam Lý, Trung Quản khai thông kinh mạch dạ dày vú. Ung thư vú cũng thuộc loại “Đông lạnh tổn thương, Xuân ấm sinh bệnh”, lấy Thiếu Âm hàng phục tà khí, trừ hàn, châm cứu huyệt Quan Nguyên.
Để bổ sung dinh dưỡng, châm cứu tại các huyệt Túc Tam Lý và Tam Âm Giao. Mỗi lần thêm bớt theo chứng, ba tháng đầu châm cứu, châm cứu mỗi tuần một lần, kết hợp sắc thuốc uống.
Bệnh tình của cô hai, sau nửa năm châm cứu, uống thuốc, tâm lý trị liệu các triệu chứng có cải thiện, do công việc bận rộn, đường lại xa nên được giới thiệu đến thầy thuốc khác để điều trị.
Trước khi đi, cô Hai nói rằng đang cố gắng hết sức để thuyết phục chị cô đến gặp tôi, cô chị bị ung thư vú giai đoạn một và đang điều trị bằng phẫu thuật Tây y.
Tôi đã rất ngạc nhiên khi nghe điều đó! Cả hai chị em đều bị ung thư vú, đều bên trái.
Nhiều năm kinh nghiệm và quan sát đã chỉ ra rằng tính chất gia tộc của bệnh ung thư vú không hoàn toàn là vấn đề di truyền, mà là do sống cùng trong hoàn cảnh hậu thiên, đặc biệt là môi trường gia đình. Người ta cũng quan sát thấy bệnh nhân ung thư vú bên phải phần lớn liên quan đến tình cảm căng thẳng với bạn trai, với chồng. Đặc biệt nếu người đàn ông độc đoán, có nhân tình mà người nữ không dám nói lời nào, hoặc cãi vã không ích gì, thì khả năng mắc bệnh là cao nhất.
Ung thư vú bên trái phần lớn liên quan đến áp lực gia đình, chồng dù rất tốt nhưng mẹ chồng lại như quả mìn, không cẩn thận là giẫm phải, ân oán ngày một tích tụ mà không có cách giải quyết. Ngày xưa con dâu sợ mẹ chồng, nhưng hiện nay mẹ chồng sợ con dâu, mối quan hệ gia đình căng thẳng ngột ngạt này đã thay đổi từ mẹ chồng nàng dâu – thành mối quan hệ mẹ và con gái trong gia đình cô Hai. Vì vậy, căn nguyên khiến hai chị em mắc bệnh rất có thể là do mẹ.
Chị Cả làm việc trong một công ty ngoại thương nổi tiếng của nước ngoài, thường xuyên công tác nước ngoài. Vì thông minh, có năng lực nên cô được ông chủ rất coi trọng, chị Cả có thể quán xuyến mấy công việc kinh doanh cùng lúc, có thể làm việc mười tiếng một ngày không biết mệt, trong thời gian ngắn, chị đã được lên cấp chủ quản, thật ghê gớm!
Một lần, chị Cả trong lúc tự đi khám thì phát hiện có một khối u ở ngực, tình cờ được một người bạn cùng lớp làm ở khoa ung bướu, đưa chị đi khám, kích thước khối u là 2,5 cm, chụp cắt lớp kết quả là ác tính.
Vì vậy, chị đã từ bỏ tương lai sự nghiệp của mình, chia tay bạn trai ngoại quốc, tập trung vào việc điều trị ung thư vú. Sau khi phẫu thuật, chị Cả trải qua 4 đợt hóa trị, sử dụng những loại thuốc hóa trị tốt nhất, mỗi lần tự bỏ ra 30.000 Đài tệ (khoảng 23 triệu VND), đến đợt hóa trị thứ 3, chị đã chấp nhận lời đề nghị của em gái và cũng dùng Đông y điều trị.
Một buổi chiều nắng vàng chiếu rọi, cô Hai gọi điện cho tôi, nói rằng cuối cùng cô cũng dám cãi lại, đấu khẩu với mẹ, sau khi trút được kho thuốc nổ trong lòng, cô thấy dễ chịu hơn bao giờ hết, không còn tức ngực nữa. Tuy nhiên, tính cách của bà mẹ vẫn vậy, tia lửa trong gia đình thỉnh thoảng vẫn bùng lên.
Sau 2 tháng điều trị, chị Cả đã trải qua quá trình hóa trị một cách an toàn mà không có bất kỳ khó chịu nào, cảm thấy mọi thứ đều ở trong tình trạng tốt, nên chị đưa cả cha mẹ cùng đi tới điều trị Đông y, cuối cùng tôi cũng gặp được nhân vật chủ chốt trong câu chuyện này.
Người mẹ 80 tuổi vẫn tinh mắt, chốc chốc lại ra lệnh. Cách giữ yên bình của ông bố 82 tuổi là: Cứ theo ý bà ấy, không còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận mọi thứ, để tránh tranh chấp.
Hai cụ cần điều trị các chứng bệnh tuổi già: mất ngủ, váng đầu, eo mỏi lưng đau, eo và chân yếu, mắt mờ khô rát. Bà lão nhờ tôi đặc trị cho ông lão bị bệnh ù tai, lãng tai, gần như điếc, hay quên, có hiện tượng mất trí alzheimer.
Sau 2 tháng điều trị cho hai cụ già, cụ bà rất hài lòng, thể chất của hai cụ đã cải thiện rất nhiều. Nhưng cụ ông vẫn luôn đeo mặt nạ, vô luận tôi đùa vui thế nào, ông cũng không có biểu cảm gì trên mặt, chỉ cần bà cụ ngồi bên cạnh, là ông không dám ho he, nhằm tránh tai họa không đáng có.
Nút thắt trong lòng của chị Cả, sau nhiều lần đối thoại tâm hồn, trong cơn bạo bệnh, cuộc sống đã xoay chuyển, nhìn lại cuộc sống của mình, buông bỏ tất cả, bỗng nhiên cuộc đời rộng mở sáng trong, chị không còn đau khổ và sợ hãi vì căn bệnh ung thư vú nữa, mà ngược lại thấy trong họa đắc phúc, tìm thấy tâm hồn của mình. Tướng do tâm sinh, khuôn mặt của chị Cả trông rất rạng rỡ, trẻ trung hơn rất nhiều, làm tăng thêm nét quyến rũ nữ tính.
Còn cô hai đã hơn nửa năm không đến khám, gọi điện kể tình hình gần đây, vì cô bị sút lưng nên bác sĩ giúp cô trích máu, đối với cơ thể yếu ớt của cô, việc trích máu này cũng giống như bị xả khí, cô gần như gục ngã, toàn thân vô lực, không thể thở được, đành xin nghỉ phép dưỡng sức.
Nếu cô hai bị sút lưng, trích máu ra hiệu quả hẳn là rất tốt, làm sao có thể lại xấu đi được? Chẳng lẽ ung thư đã di căn vào xương? Giọng nói của cô ấy khò khè, thường phải ngừng nói, tôi thực sự lo lắng hay là ung thư đã di căn đến phổi? Tôi nhận ra rằng tình trạng cô hai không được tốt.
Tôi hỏi chị Cả: “Cô có biết em gái bị bệnh gì không?”
Chị Cả lắc đầu. Tôi lại hỏi bà mẹ câu hỏi đó, nhưng bà cũng lắc đầu. Tôi rất ngạc nhiên! Tại sao không ai quan tâm đến cô hai? Tình trạng của cô ấy vốn đã rất tệ, sao không ai cảm thấy gì?
Tôi nghĩ nên để gia đình giúp đỡ cô ấy, cho cô Hai và mẹ một cơ hội để giải tỏa oán khí.
Vì vậy, sau khi tôi nói với họ về tình trạng thực tại của cô Hai, cả hai mẹ con đều rất ngạc nhiên!
Tôi rất nghiêm túc nói với mẹ cô: “Bà có biết nguyên nhân lớn khiến con gái bị bệnh là do mẹ không? Để tháo chuông cần phải là người buộc chuông. Xin bà lưu tâm đến lời nói của mình, lời của bà như kiếm sắc, liên tục đả thương con. Con gái đã lớn rồi, bà tuổi cũng đã cao, mà bà vẫn cứ quản nhiều chuyện. Gia đình là nơi cần tình yêu thương, không phải là nơi quan trường quyền lực.”
Bà mẹ nghe đến đây thì tức giận đến không kìm được lửa giận, hai mắt trợn tròn, sát khí đằng đằng như muốn nói: “Chuyện nhà ta, không mượn ngươi xía vào!”
Nhưng chị Cả đứng sau lưng mẹ, giơ ngón tay cái ra khen tôi.
Đợi bà đến phòng châm cứu, chị cả mới nói: “Tôi bị ung thư vú cũng là do bị mẹ mắng, mẹ tôi chưa bao giờ nói lý, chỉ cần không làm theo lời mẹ là bà sẽ nổi trận lôi đình. Trong nhà như đang diễn vở Thủy Mạn Kim Sơn trong Bạch Xà truyện, sóng cao gầm thét, khiến gà chó cũng bất an”.
Bây giờ chị cả đã học được cách buông bỏ, thấy mẹ to tiếng thì không làm kích động nổi phong ba, nhưng cô Hai vẫn đang chịu đựng, leo lét như ngọn đèn trước gió.
Trong cơn tức giận, bà không quay lại khám nữa, chị Cả vẫn đưa bố tới châm cứu. Không có bà ở bên, ông vừa bước vào cửa đã cười rạng rỡ, thậm chí còn chủ động trò chuyện, trêu đùa như biến thành người khác. Kể về kinh nghiệm chứng khoán của mình, ông ấy rất thạo đọc báo cáo tài chính của các công ty niêm yết. Khi nói đến chơi golf, vui không ngăn được. Hóa ra ông đáng mến như vậy, thính giác cũng bình thường, chỉ giả điếc giả ngu trước mặt vợ, thật là trí tuệ!
Một hôm, ông cụ 82 tuổi không biết kinh mạch chỗ nào bị kích thích, đúng lúc bà vợ đang ra lệnh, ông lớn tiếng mắng: “Đừng coi tôi như một con rối nữa, nếu bà còn như thế, tôi với bà ly hôn!”
Ôi! Thực là hoa nở trên xà nhà, bà cụ bị chấn nhiếp sững sờ, hai cô con gái kinh ngạc! Trời sắp biến rồi sao?
Một lần, cô Hai khó thở phải đưa gấp vào bệnh viện, kết quả xét nghiệm cho thấy ung thư vú đã di căn đến phổi, gan, xương. Tại sao lại nghiêm trọng đến vậy? Người mẹ lúc này hoảng hốt, chăm sóc con gái thật chu đáo, người đầu bạc chăm sóc người đầu đen! Mặc dù nỗi kinh hoàng của dịch bệnh COVID-19 đang hoành hành, nhưng với bà không có gì kinh hoàng hơn là chứng kiến căn bệnh ung thư vú của con gái mình bùng phát và mùi hôi thối bốc ra. Thật không may ‘Nhà đã dột lại mưa suốt đêm’, cô con gái thứ ba sau đó được xác nhận mắc bệnh ung thư vú.
Trên đời không có cha mẹ nào sai, hổ dữ không ăn thịt con, người mẹ dù hết lòng chăm sóc đứa con thứ hai, nhưng tất cả đã quá muộn! Cuối cùng người tóc trắng đưa tiễn người tóc đen. Tình cảnh thật thương tâm.
Than ôi:
Nhân sinh một giấc hão huyền
Trăm năm thoắt đã qua miền phù vân
(Vô danh cư sỹ)
(Tuyển từ “Bát Diện đương phong-Tuyệt xứ phùng sinh” – Nhà xuất bản Bác Đại, Đài Loan).
(Câu thơ của Vô danh cư sỹ là người biên tập thêm vào)
Ôn Tần Dung – Epoch Times
Thái Bình biên dịch
NTD Việt Nam