Trước thời nhà Đường, huyện lệnh Lý Minh Phủ đi qua huyện Hỏa Tỉnh và ở lại nhà của một viên Áp Ty Lục Sự (một vị trí phụ trách ghi chép văn thư huyện). Vị chủ nhà đã chuẩn bị một bữa tiệc để chiêu đãi ông và muốn giết một con cừu trắng. Con cừu này mới mang thai.
Đêm đó, Lý Minh Phủ mơ thấy một người phụ nữ mặc đồ trắng cùng hai đứa trẻ khấu đầu trước ông, cầu xin ông cứu mạng họ bằng những lời thống thiết bi ai. Lý Minh Phủ đột nhiên tỉnh giấc, không hiểu rõ nguyên nhân tại sao, rồi lại thiếp đi. Sau đó, người phụ nữ kia lại xuất hiện trước mặt ông nức nở nói: “Mệnh tôi sắp hết. Ngài có thể thực sự nhẫn tâm không cứu tôi sao?” Lý Minh Phủ vẫn không lý giải được nguyên do của việc này, trong lòng thấy thương cảm. Một lúc sau, ông lại mơ thấy người phụ nữ đó đến trước mặt ông và nói: “Ông chủ không muốn cứu tôi. Bây giờ, tôi đã chết rồi. Món nợ của tôi nay đã được hoàn trả. Kiếp trước, tôi là vợ của quan Áp Ty. Có một người hầu gái vừa mang thai đôi. Vì ghen tị với cô ấy, tôi đã đánh cô ấy đến chết và nói dối phu quân của tôi rằng: ‘Cô ta đã lấy trộm chiếc trâm vàng và cả chiếc hộp có móc bằng vàng. Khi thiếp đánh cô ta, thiếp đã lấy đi mạng sống của cô ta’. Đó là quả báo mà tôi phải gánh chịu ngày hôm nay. Chiếc hộp và trâm cài tóc bằng vàng vẫn còn ở trong một cái cây rỗng ở phía tây của sảnh chính. Xin hãy chuyển lời của tôi đến ông chủ. Nhắn ông ấy đừng ăn thịt tôi. Nếu làm được vậy, ngài sẽ tích được đại công đức”. Lý Minh Phủ choàng tỉnh giấc, lập tức đến gặp vị chủ nhà và hỏi, “Đêm qua, ông có giết một con cừu trắng không? Còn cả hai con cừu non nữa”. Vị chủ nhà trả lời: “Tôi đã giết thịt một con cừu trắng và sau đó lấy hai con cừu non ra khỏi bụng của nó”. Lý Minh Phủ sau đó đã kể cho vị chủ nhà nghe về giấc mộng của mình. Họ cùng nhau thở dài hồi lâu, rồi đi đến cái cây rỗng và tìm thấy chiếc hộp cùng trâm cài tóc bằng vàng. Sau đó, họ làm lễ chôn con cừu trắng.
Khi người ta làm những chuyện đáng hổ thẹn, họ có thể tránh được luật pháp nơi người thường, nhưng không thể thoát khỏi đạo Trời.
Tập đoàn lưu manh họ Giang của Trung Cộng biết rằng Pháp Luân Công không chỉ vô tội mà còn mang lại lợi ích cho xã hội và quốc gia. Tuy nhiên, do tính đố kỵ cá nhân mà mất lý trí đã phát động một cuộc bức hại tàn khốc nhắm vào các học viên Pháp Luân Công với những cáo buộc sai sự thật. Các thủ đoạn được sử dụng trong cuộc đàn áp là vô cùng tàn ác, chẳng hạn như mổ cướp nội tạng sống từ các học viên Pháp Luân Công để trục lợi. Những người làm việc ở các bộ phận công an, tư pháp, an ninh quốc gia và cảnh sát vũ trang đã tham gia vào cuộc bức hại, nghĩ rằng họ làm theo mệnh lệnh bức hại Pháp Luân Công của Giang nên có thể thoát khỏi sự trừng phạt từ pháp luật của tà đảng Trung Cộng. Tuy nhiên, họ không thể thoát khỏi báo ứng của đạo Trời. Kể từ khi cuộc bức hại bắt đầu, quả báo đã theo họ. Những kẻ vứt bỏ nhân tính để theo đuổi tiền tài, danh vọng đang dần chịu quả báo rời khỏi thế gian. Nhân quả báo ứng đã bắt đầu đối với những thủ phạm chính của cuộc bức hại. Chu Vĩnh Khang đã bị bắt. Lý Đông Sinh, Trưởng phòng 610 (cơ quan chuyên trách đàn áp Pháp Luân Công của Trung Cộng), cũng đã bị cách chức. Các thủ phạm khác của cuộc bức hại đang ở trong trạng thái lo sợ mất ăn, mất ngủ.
Văn hóa Trung Hoa năm nghìn năm là nền văn hóa Thần truyền. Cho dù tà đảng Trung Cộng cố gắng phá hủy văn hóa truyền thống thế nào đi chăng nữa, trong tâm người dân vẫn luôn tin vào thiên lý, rằng thiện ác hữu báo. Vì sao tập đoàn lưu manh họ Giang lại dùng mọi thủ đoạn để có thể duy trì chế độ chuyên quyền bạo ngược? Bởi chúng sợ rằng bức hại Pháp Luân Công sẽ dẫn đến quả báo. Dù hiện tại chúng có liều lĩnh đến đâu, thì trong sâu thẳm chúng vẫn biết rằng thiện ác hữu báo. Chúng biết rằng một ngày nào đó bức hại Pháp Luân Công sẽ phải nhận báo ứng. Khi ngày đó tới gần, chúng càng sợ hãi và hối hận vì đã bức hại Pháp Luân Công.
Với việc các học viên Pháp Luân Công kiên trì giảng chân tướng một cách bình hòa và lý trí, người dân thế giới giờ đây đã hiểu ra rằng Pháp Luân Công ở đây là để cứu họ. Ngoại trừ những thủ phạm bức hại đó ra, tất cả mọi người đều có thể được cứu độ. Các học viên Pháp Luân Công vẫn đang giảng chân tướng ngay giữa cuộc bức hại. Với những ai chưa minh bạch chân tướng, thời gian thực sự không còn nhiều. Ngày những thủ phạm kia bị bắt và trừng phạt cũng là ngày màn kịch kết thúc. Khi Trời diệt Trung Cộng và đại họa giáng xuống, những ai vẫn chưa minh bạch chân tướng cũng sẽ bị đào thải. Bấy giờ hối hận thì cũng đã muộn. Xin hãy mau chóng nắm bắt cơ hội quý giá này để liễu giải chân tướng. Khác biệt trong một niệm là khác biệt giữa địa ngục và thiên đường.
zhengjian.org / chanhkien.org