Friedrich từng nói: “Phán đoán một người nào đó, dĩ nhiên không thể xem những tuyên bố của họ, mà phải nhìn những hành động của họ. Không thể nhìn họ tự xưng như thế nào phải xem họ làm những gì và thực tế là người như thế nào”.
Vlogger Papi đã từng làm một video đặc biệt phản ánh thực trạng ở nhà vệ sinh công cộng. Video của anh đề cập đến việc rất nhiều người cho rằng, nhà vệ sinh công cộng dơ bẩn và không xả được bồn cầu.
Nhiều người phàn nàn bệ toilet bẩn nhưng lại không nguyện ý tự mình dán miếng đệm lót lên, dù có miếng đệm dùng một lần nhưng họ vẫn phải bước lên bệ ngồi để đi vệ sinh.
Rất nhiều người xem nhẹ những hành vi thiếu văn minh như vứt rác lung tung, khạc nhổ đờm bừa bãi, xả nước ra sàn nhà hay lấy một lượng lớn giấy vệ sinh công cộng để sử dụng cá nhân…
Những người này chỉ quan tâm đến việc tận hưởng sự sạch sẽ và tiện lợi cho bản thân chứ không suy xét đến tâm tình của người khác khi nhìn thấy nhà vệ sinh bẩn thỉu và bừa bộn.
Hoàn cảnh càng riêng tư thì càng có nhiều người cởi bỏ lớp ngụy trang. Trong nhà vệ sinh rộng chừng mười mét vuông này, không biết có bao nhiêu người đã nhìn thấy tâm hồn thô bỉ của họ sau khi cởi bỏ lớp vẻ ngoài lộng lẫy, và sự tu dưỡng của một người được bộc lộ rõ nét ở đây.
1. Giáo dưỡng sẽ bộc lộ ở nơi riêng tư nhất
Giáo dưỡng không chỉ thể hiện ở sự cư xử trên bề mặt mà còn ở sự giữ gìn cách cư xử đúng mực trong cuộc sống riêng tư, mỗi biểu hiện đều là một tác phẩm điêu khắc của giáo dưỡng.
Nhà vệ sinh chung là nơi đến và đi, nửa riêng tư nửa công cộng nên có thể khảo nghiệm sự giáo dưỡng của một người.
Tại nhà vệ sinh của công ty, tôi đã tình cờ gặp chuyện như thế này. Người ở phòng vệ sinh bên cạnh đang gọi điện thoại nhưng anh ta không kiểm soát tốt âm lượng của mình; giọng điệu và ngữ khí của anh ta cực kỳ gắt gỏng.
Anh ta mua trực tuyến một chiếc máy tính và mắc lỗi khi tự lắp đặt nên đang trút giận lên bộ phận chăm sóc khách hàng.
“Tôi còn chưa nói việc hướng dẫn cài đặt của các vị có vấn đề! Chỉ cần các vị gửi lại cho tôi một cái mới, các vị không hài lòng cái gì!?”
“Đừng nói là lỗi của tôi, hôm nay tôi chắc chắn gửi đi đánh giá dịch vụ tồi tệ, hãy chờ xem!”
Lúc đó, tôi đã bị giọng điệu ngạo mạn này dọa sợ. Trong nhà vệ sinh, cách một cánh cửa, không ai có thể nhìn thấy anh ta đang chất vấn người khác một cách hung dữ như vậy.
Một lần khác, tôi đến thăm một công ty, công ty này nằm trong một tòa nhà chuyên cho thuê văn phòng, mỗi tầng có một khu vệ sinh dùng chung, ở đó sẽ có vài phòng vệ sinh liền kề nhau.
Vì nhà vệ sinh đã đầy nên một cậu nhân viên phải đứng đợi. Dường như sốt ruột nên cậu ta đã ra sức đập cửa rất mạnh, không có ai trả lời, cậu ta liền chửi bới.
Tầng mà tôi đến toàn là áo vest và giày da rất lịch sự, thế mà không thể ngờ, khi tôi tới lại phải chứng kiến tình huống này.
Nhà vệ sinh bẩn và ngôn hành cũng ô uế. Ở nơi công cộng đông người, đa số mọi người sẽ không bày tỏ sự bất mãn của mình một cách lỗ mãng như vậy, nhưng trong nhà vệ sinh, kín đáo và riêng tư thì lại khác.
2. Có trình độ văn hóa nhưng thiếu giáo dưỡng thì rất nguy hiểm
Mấy tuần trước, một người bạn của tôi đã đưa mẹ đến trung tâm thương mại để mua sắm. Ban đầu mẹ của cô rất hào hứng và vui vẻ, nhưng giữa buổi, bà đi vệ sinh và gặp chuyện không hay này: ở nhà vệ sinh, một người mẹ trẻ đang rửa tay cho đứa con chừng hai, ba tuổi; đứa bé không thể với tới bồn rửa nên người mẹ đã lấy nước vào vỏ chai mang theo rồi ngồi xổm xuống đất để rửa tay cho con. Rửa xong, chị ta thản nhiên bế con rời đi, để lại sàn nhà lai láng và nước còn đọng thành vũng trên sàn.
Mẹ của bạn tôi sau khi đi vệ sinh đã đến bồn rửa tay và dẫm phải vũng nước đó nên bị trượt chân ngã. Thắt lưng của bà vốn không tốt, lại thêm việc này đã khiến bà phải nằm ở nhà hơn nửa tháng.
Đứa bé chưa hiểu biết nhưng người mẹ lẽ nào không biết mình đang làm gì sao? Thực tế, cô ấy hoàn toàn có thể nhờ người khác giúp bế đứa bé lên và rửa tay nó trên bồn rửa.
Hoặc sau khi rửa, cô ấy cần lau khô nước trên mặt sàn, nhưng cô ấy đều không làm. Lượng người sử dụng nhà vệ sinh rất lớn còn cô ấy thì không đặt mình vào vị thế của người khác. Nhà vệ sinh là nơi công cộng, nhưng ở đây, sự giáo dưỡng của mỗi người là không giống nhau.
Trần Đạo Minh từng nói: “Giáo dưỡng và trình độ văn hóa là hai việc khác nhau; có người rất có trình độ văn hóa nhưng lại rất không có giáo dưỡng; có người không có học thức cao nhưng lại rất có giáo dưỡng, cư xử rất có chừng mực.”
Thật ích kỷ biết bao khi chỉ làm những việc có lợi cho bản thân mà không nghĩ đến việc sẽ ảnh hưởng đến người khác! Cư xử có giáo dưỡng trước mặt người khác không khó, nhưng điều trân quý nhất là phải cẩn thận từ lời nói đến việc làm ngay cả khi ở sau lưng người khác.
3. Tài năng đi liền với sự lương thiện mới là vẻ đẹp chân chính
Bác gái dọn nhà vệ sinh ở công ty tôi gần đây thường phàn nàn rằng, trong thời gian làm thêm giờ vào ban đêm luôn có người không tắt đèn sau khi đi vệ sinh, và vì điều này mà bác ấy đã bị trừ lương.
Trên cửa nhà vệ sinh cũng đã có dòng chữ đen trên nền giấy trắng rất rõ ràng: “Xin vui lòng tự tắt đèn sau mười giờ đêm”, vậy mà có ai đó luôn không thực hiện.
Cho đến một hôm, tôi làm thêm giờ và lúc đi vệ sinh, tôi gặp Tiểu Lý, người đã làm thêm giờ liên tục mấy ngày liền. Cô ấy từ nhà vệ sinh bước ra nhưng đèn trong nhà vệ sinh không tắt. Trong công ty không có người nào khác, nên tôi chắc chắn mấy ngày qua Tiểu Lý đã không tắt đèn khi đi vệ sinh.
Thao tác tắt đèn rất dễ dàng lại chỉ mất một giây, vậy mà Tiểu Lý không muốn giơ tay lên, và điều này đã ảnh hưởng trực tiếp đến tiền lương của cô quét dọn.
Tiểu Lý thường làm việc rất chăm chỉ, nhưng sau khi phát hiện ra hành vi này của cô ấy, tôi đã không còn đánh giá cô ấy là lao động xuất sắc nữa.
Suy cho cùng, năng lực dù mạnh đến đâu cũng không thể bù đắp được sự thiếu hụt về ý thức.
Mộc Tâm từng nói, đại ý rằng: “Nhân sĩ thượng lưu có giáo dưỡng, đối với người lái xe, người quét dọn hay người giao hàng thì xưa nay đều không hề qua loa chiếu lệ”.
Thế giới trong phòng tắm rất chân thực. Tại đây, người ta thường vứt bỏ vẻ ngoài kiêu kỳ, quần áo hoa lệ và thể hiện ra những hành vi hoặc là văn minh hoặc là thô bỉ ngay tại chỗ. Không gian nhỏ của nhà vệ sinh thực sự là một tấm kính lúp soi rõ sự giáo dưỡng của mỗi cá nhân.
Sự giáo dưỡng tuy im lặng nhưng lại là phẩm chất quan trọng nhất của con người. Đừng đánh mất sự giáo dưỡng của mình sau lưng người khác.
Nhất Tâm biên tập
Nguồn: aboluowang (Tống Vân)
Vạn Điều Hay