Chăm con mọn đã khiến tôi lao tâm khổ tứ
Năm 2011, sau năm năm kết hôn, tôi mới sinh được đứa con đầu lòng, đó là một bé trai kháu khỉnh. Thế nhưng niềm vui chưa đủ đầy thì đã sớm nhường chỗ cho sự lo âu. Do tôi bị nhiễm trùng ối nên em bé vừa sinh ra đã bị nhiễm trùng sơ sinh sớm.
Chứng kiến con tím tái, nhỏ xíu mà phải bị chọc kim, truyền thuốc nhiều ngày; thêm cả việc nuôi dưỡng con gặp nhiều khó khăn khi con bú và ngủ ít hơn rất nhiều so với đứa trẻ khác, đã khiến tôi luôn chìm ngập trong lo lắng.
Tiếp tục bị bệnh mất ngủ hành hạ
Để rồi, chỉ một tháng sau sinh tôi bị mất ngủ hoàn toàn. Dẫu là ngày hay đêm, tôi đều không ngủ được; tâm trí cứ suy nghĩ có một chuyện về con mà không làm sao thoát ra được. Các triệu bồn chồn, đứng ngồi không yên; khắp cơ thể như có sâu bọ gặm nhấm vậy, cảm giác châm chích thật khó chịu.
Do mất ngủ nhiều ngày, lại thêm lo lắng quá độ khiến tôi ngày càng căng thẳng và kiệt sức. Gia đình liền đưa tôi đến viện tâm thần để khám, bác sĩ cho biết tôi bị “Rối loạn phân liệt cảm xúc, loại trầm cảm”.
Sau một tháng dùng thuốc, tình trạng bệnh có đỡ hơn; nhưng do thuốc tác động mạnh lên hệ thần kinh nên cơ thể tôi trở nên trì trệ hơn, gương mặt cũng không còn những nét tự nhiên nữa.
Phải bỏ thai vì bé có nguy cơ khiếm khuyết não
Đến năm 2013, tôi mang thai lần hai, và căn bệnh ấy một lần nữa trở lại khiến tôi buộc phải bỏ đi đứa con của mình vì bác sĩ cho rằng bé có nguy cơ cao sinh ra bị khiếm khuyết não do tôi dùng nhiều thuốc trong lúc mang thai mà không biết.
Khổ sở nhất là năm 2014, sau khi dự một đám tang trở về, tôi liên tục bị ám ảnh bởi hình ảnh những người đã khuất mà tôi từng biết. Tất cả những thứ kinh hoàng ấy cứ liên tục ùa về và tràn ngập trong tâm trí khiến tôi vô cùng hoảng sợ, tôi không biết phải trốn đi đâu hay làm gì để thoát khỏi chúng. Và rồi tôi lại rơi vào tình trạng mất ngủ hoàn toàn, ảo giác và có những lúc loạn thần.
Khi ấy, cơ thể tôi thật sự kiệt sức, kiệt sức đến độ tôi không thể làm được bất kỳ việc gì. Tôi chỉ ước: Nếu có thể được ngủ, dẫu chỉ một tiếng thôi, lúc đó ai có cho tôi nhiều tiền tôi cũng không màng đến.
Các loại thuốc cũ dường như không còn hiệu quả; chán nản và mệt mỏi làm cho tôi đã có lúc muốn kết thúc cuộc sống của mình. May thay, cuối cùng tôi cũng tìm được loại thuốc phù hợp có thể cải thiện tình trạng sức khỏe.
Tiếp tục mang thai và căn bệnh tai quái lại tìm đến
Rồi mãi tới năm 2018, sau khoảng thời gian dài chờ đợi, tôi mới có thai lần thứ ba. Ấy thế, chưa kịp vui mừng thì căn bệnh tai quái kia lại tìm đến.
Cứ mỗi khi nhắm mắt thì ảo giác và những tiếng nói lại phát ra trong đầu, chúng không để tôi có được một giấc ngủ nào. Và mọi việc như đi đến bờ vực thẳm, khi bác sĩ viện tâm thần cho biết: tôi không thể dùng thuốc đặc trị khi thai còn nhỏ.
Đứng trước lựa chọn sự sống của bản thân và của con, tôi thật sự bế tắc. Nếu chọn sự sống của con thì liệu rằng tôi có thể trụ nổi suốt chín tháng không ngủ và bị hành hạ trong những cơn ảo giác hay không? Còn nếu tôi điều trị, tôi sẽ phải đánh đổi sự an toàn của con. Tâm can như bị xé nát, đau khổ tột cùng vì chẳng có con đường nào giúp tôi thoát ra.
Cơ duyên biết đến Pháp Luân Công
Giữa lúc rối bời, bế tắc ấy; một tia ánh sáng đã lóe lên khi cô bạn thân gọi cho tôi; cô ấy đã nói với tôi: “Bây giờ, chỉ có tu luyện Pháp Luân Công mới cứu được mày thôi”.
Không chần chừ trước hi vọng duy nhất ấy, tôi lập tức lên mạng xem năm bài công Pháp của Pháp Luân Công do Sư Phụ Lý – Người sáng lập môn Pháp hướng dẫn và bắt đầu đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân – cuốn sách chính chỉ đạo tu luyện của Pháp Luân Công.
Thật huyền diệu thay! Chỉ sau hai tuần, tôi đã ngủ được mà không cần phải dùng đến thuốc ngủ như trước đây. Những cơn ảo giác và các triệu chứng cũng theo đó mà biến mất từ lúc nào không hay.
Nhận ra bản thân đã đắc Pháp quý thần kỳ
Biết được bản thân đã may mắn đắc được Pháp quý thần kỳ, tôi chăm chỉ luyện công và nghiêm khắc sửa đổi tâm tính bản thân theo những gì tôi học được từ Pháp Luân Công – hay Pháp Luân Đại Pháp. Đồng thời, tôi luôn cố gắng dùng Chân Thiện Nhẫn để đối đãi với người khác. Dặn dò bản thân phải trở thành người tốt hơn từng ngày.
Thế rồi, niềm vui thật sự vẹn tròn đã đến, tôi sinh ra một bé gái khỏe mạnh, xinh xắn. Cả gia đình tôi đều vui mừng và hạnh phúc; một niềm vui chẳng thể diễn tả hết bằng lời! Thật vô cùng xúc động.
Chứng kiến sự kỳ diệu mà Pháp Luân Đại Pháp đã mang tới cho tôi, mẹ và em gái tôi cũng bước vào tu luyện. Còn những người xung quanh tôi, họ cũng hiểu được rằng: “À, Pháp Luân Công này tốt lắm!”.
Lời nhắn nhủ chân thành đến quý độc giả hữu duyên
Từ tận đáy lòng, tôi luôn biết ơn Pháp Luân Đại Pháp và Sư Phụ Lý; nhờ có Đại Pháp, nhờ có Sư Phụ mà tôi và con gái đã được cứu. Hơn thế nữa, tôi đã biết được ý nghĩa của sinh mệnh, biết được mình nên sống như thế nào để thoát khỏi mọi khổ đau; đây là những bài học vô giá mà tôi chắc chắn rằng không có một người thầy nào khác có thể mang đến cho tôi. Công ơn của Sư Phụ, cả đời này tôi cũng không thể báo đáp được. Qua câu chuyện này, con xin được gửi đến Sư Phụ lời cảm tạ chân thành.
Mặc dù bản thân vẫn còn nhiều điều chưa làm tốt, chưa tu bỏ được; nhưng hôm nay, tôi vẫn muốn viết ra câu chuyện của mình với hi vọng sẽ giúp ích được cho những người hữu duyên, đặc biệt là những người có hoàn cảnh giống như tôi trước đây. Tôi thật tâm mong những điều tốt lành sẽ đến với các bạn. Nếu cần chia sẻ, hãy gọi cho tôi theo số điện thoại phía trên nhé. Chúc các bạn bình an!
Võ Thị Hồng Thắm, sinh năm 1978. Hiện tôi đang sống tại thành phố Hồ Chí Minh. Số điện thoại của tôi là 091 838 4577