Close Menu
Khai mở
  • Trang Chủ
    • ĐỜI SỐNG
    • Suy Ngẫm
    • KHÁM PHÁ SINH MỆNH
    • CHÂN TƯỚNG
    • TÂM LINH & NHÂN QUẢ
    • TIÊN TRI & BÍ ẨN
    • TÌM HIỂU LUẬT
    • Blog
  • Tin Tức
  • Văn Hóa
  • Sức Khỏe
  • Thiên cổ anh hùng
  • Suy Ngẫm
  • Video
  • Podcast

Subscribe to Updates

Get the latest creative news from FooBar about art, design and business.

What's Hot

Văn hóa Thần truyền tạo Đôn Hoàng (Phần 4): Động Tàng Kinh | Văn hóa Thần truyền

19/02/2025

Cách giải thích độc đáo của người xưa về cây mạ non | Văn hóa truyền thống

15/02/2025

Dương Diên Chiêu truyền kỳ: Dương Bát Muội trộm kim đao (2) | Văn hóa truyền thống

14/02/2025
Facebook X (Twitter) Instagram
Facebook X (Twitter) YouTube Flickr
Khai mởKhai mở
Đăng Ký Login
  • Trang Chủ
    • ĐỜI SỐNG
    • Suy Ngẫm
    • KHÁM PHÁ SINH MỆNH
    • CHÂN TƯỚNG
    • TÂM LINH & NHÂN QUẢ
    • TIÊN TRI & BÍ ẨN
    • TÌM HIỂU LUẬT
    • Blog
  • Tin Tức
  • Văn Hóa
  • Sức Khỏe
  • Thiên cổ anh hùng
  • Suy Ngẫm
  • Video
  • Podcast
Khai mở
Home»Suy Ngẫm»Tôn Tư Mạc: Đạo tu luyện lấy đức làm gốc (Phần 3)

Tôn Tư Mạc: Đạo tu luyện lấy đức làm gốc (Phần 3)

khaimokhaimo24/10/2019600
Facebook Twitter Pinterest LinkedIn Tumblr WhatsApp VKontakte Email
Chia sẻ
Facebook Twitter LinkedIn Pinterest Email
Click Đọc
 
 

Chữa rồng cứu hổ đức đến muôn loài

Tôn Tư Mạc không chỉ chữa khỏi cho vô số bệnh nhân, bởi ông tu luyện có phương pháp, y đức cao thượng nên đã lưu lại rất nhiều truyền thuyết thần kỳ chữa rồng cứu hổ, đức đến muôn loài.

Phần 2   Phần 4

Vào một đêm khuya mưa to sấm sét, có tiếng gõ cửa trên cánh cửa gỗ ngôi nhà tranh Tôn Tư Mạc dựng ở dưới vách núi cao. Sau khi mở cửa ông thấy một học trò áo trắng đứng trước cửa nhà. Khi đó trên bầu trời sấm rền chớp lòe, mưa như trút nước, nhưng thật kỳ lạ là y phục cậu học trò áo trắng này lại không dính một giọt nước. Tôn Tư Mạc hỏi: “Cậu muốn xem bệnh à?”

Học trò áo trắng vội gật đầu nói: “Vâng”.

Tôn Tư Mạc để cậu học trò vào trong phòng rồi ngồi xuống bắt mạch. Sau đó Tôn Tư Mạc nói: “Cậu không phải là người chăng?”

Học trò áo trắng ngây người rồi lập tức trấn tĩnh lại trả lời rằng: “Làm sao biết được?”

Tôn Tư Mạc mỉm cười nói: “Cậu đến thì có sấm sét đùng đùng, cuồng phong nổi lên. Cậu ngồi yên tĩnh thì gió mưa sấm sét cũng hết. Y phục cậu mặc trong mưa to gió lớn mà không hề bị ướt chút nào. Hơn nữa mạch tượng của cậu không cái nào là không hiển thị thuộc tính kỳ lạ. Nếu tôi đoán không lầm thì cậu nhất định là đứng đầu thủy phủ – là Thần long chăng?”.

Học trò áo trắng nghe rồi liên tiếp gật đầu ca ngợi: “Thảo nào đại danh Chân nhân khắp nơi trên trời dưới đất không đâu là không biết. Đúng là danh lớn, quả thực danh bất hư truyền”.

Nói rồi, học trò tự giới thiệu chứng bệnh của mình rằng: “Mấy hôm trước, vì tôi đói quá nên ăn uống vội vàng, không biết vật gì đã gây tắc thực quản. Thế là mấy ngày sống chút hơi tàn, chỉ có thể uống được một chút canh loãng để giữ được mạng sống”.

Tôn Tư Mạc nghe xong bèn sai đồng tử đem một thùng thuốc nước đặt ở trước chỗ ngồi của người học trò áo trắng, giục anh ta mau chóng uống, không được ngừng nghỉ, nếu không thì bệnh này khó chữa.

Người học trò áo trắng vừa nghe nói vội vàng bưng thùng nước lên uống liền một hơi hết thùng thuốc nước vào trong bụng. Trong bụng bỗng cuộn trào, cổ họng lại cảm thấy không thể nhẫn chịu nổi, lập tức cúi đầu xuống “ọe” một tiếng, phun không ngừng vào cái thùng lớn đó. Khi người học trò áo trắng đó kinh ngạc nhìn thấy lẫn trong mớ ô uế nôn ra đó có một con rắn dài, anh ta bất giác ca ngợi: “Linh đơn diệu dược của Chân nhân, quả thực là tay đến bệnh hết”.

Tôn Tư Mạc vui vẻ cười ha hả nói: “Linh đơn diệu dược gì đâu, chỉ là một thùng giấm trộn tỏi giã nhỏ mà thôi. Chua cay trộn lẫn, con rắn đó tự nhiên sẽ không chịu được”.

Ông dừng lại một lát rồi nói tiếp: “Bệnh của cậu cái gốc đã bị trừ, nhưng nguyên khí chưa khôi phục, tôi châm cho cậu một mũi kim thì có thể chịu đau một lần mà yên ổn mãi mãi”.

Người học trò áo trắng liên tiếp khen hay.

Tôn Tư Mạc liền đi đến sau lưng người học trò, lấy ra một chiếc kim vàng dài hơn một thước, nhằm đúng phía sau đỉnh tim sau lưng cắm mạnh xuống. Người học trò áo trắng đó gầm lên một tiếng, lập tức hóa ra nguyên hình: một con rồng lớn to bằng thùng nước có vẩy bạc lấp lánh. Con rồng mềm nhũn nằm cuộn trên nền nhà không động đậy. Hai con mắt như hai chiếc đèn bạc kia chăm chăm nhìn Tôn Tư Mạc. Tôn Tư Mạc nói: “Tôi rút chiếc kim vàng ra thì cậu sẽ vụt lên vách đá trong nhà chui loạn. Nếu chui vách đá vách núi, bay lên mây thì nguyên khí của cậu sẽ thực sự phục hồi”.

Nói rồi, ông thò tay rút chiếc kim trên lưng rồng ra và thét lên: “Mau chui vách đá”.

Rồng trắng lay động thân thể, lập tức chui vào vách đá, chỉ thoáng chốc đã biến mất trên vách đá. Vách đá đó từ đó cũng đã lưu lại một cái lỗ lớn sâu, rộng.

Chỉ một lát sau, trên không trung vọng xuống tiếng nói của người học trò áo trắng: “Chân nhân đức đến muôn loài, là mẫu mực của Thần Tiên. Tôi trở về phủ, phòng lũ cứu hạn, mãi mãi tạo phúc cho nhân loại”.

Tôn Tư Mạc mở cửa ra, chỉ thấy trên không có một luồng sứt, bóng hình rồng trắng thấp thoáng trong mây và biến mất trong bầu không mênh mông.

Một lần Tôn Tư Mạc xuống núi chữa bệnh cho bệnh nhân, trên đường trở về bỗng thấy trong lùm cây một con mãnh hổ một mắt trán trắng bước ra. Mặc dù là người tu Đạo đã siêu thoát ngoại vật, đối diện với sinh tử đều rất bình thản, nhưng bỗng nhiên xuất hiện tình huống này, Tôn Tư Mạc vẫn thất kinh.

Con mãnh hổ đó dường như cũng biết Tôn Tư Mạc hiểu lầm nó, nên đi đến cách Tôn Tư Mạc chừng 3 thước thì nó thu hai chân trước lại, nằm phủ phục xuống đất, giống như dáng vẻ khấu đầu của con người. Tôn Tư Mạc cảm thấy kỳ lạ, trong lòng thầm nghĩ: “Lẽ nào vị chúa sơn lâm này yêu cầu chữa bệnh chăng?”.

Thế là ông bèn hỏi: “Lẽ nào hổ trên thân có bệnh, muốn ta trị chữa chăng?”

Chỉ thấy hổ khấu đầu liền 3 cái. Nhưng lúc đó Tôn Tư Mạc lại nghĩ: “Long vương là Thần linh, thú vương là loài tàn ác. Hổ đói ăn thịt người, ai nấy đều muốn tự tay đâm mới hả dạ, sao ta có thể chữa cho nó, trở thành người giúp kẻ ác được?”

Thế là ông nói với nó rằng: “Đời ta có 3 loại là không chữa bệnh cho, kẻ ác không chữa, yêu tà không chữa, kẻ tàn hại dân chúng không chữa. Ngươi là thú dữ trong núi rừng, ta chữa khỏi bệnh cho ngươi, chẳng phải giúp ngươi hại người, ăn thịt người đó sao?”

Nói rồi ông ngẩng cao đầu ưỡn ngực bước thẳng về phía trước.

Con mãnh hổ đó theo sát sau ông, dùng miệng cắn nhẹ góc áo ông, trong miệng kêu thành tiếng “u, u”, mắt chảy lệ lã chã rơi xuống. Tôn Tư Mạc là người tu Đạo, từ bi vô lượng, thấy hổ như thế này thì trong lòng thương cảm, bất giác rơi lệ. Ông lập tức dừng bước nói: “Ngươi nhất định muốn ta chữa bệnh cũng được, nhưng phải đảm bảo từ nay trở đi quyết không được làm tổn hại đến sinh mệnh người”.

Hổ lập tức bỏ áo ông xuống, nằm phủ phục xuống đất như con cừu, gật đầu đồng ý.

Tôn Tư Mạc lại nói: “Nhân loại có nhiều người nói mà không giữ chữ tín, để ngăn ngươi cũng không có bệnh này, hàng ngày ngươi phải đến trước mặt ta nhe răng để ta kiểm tra”.

Hổ cũng gật đầu đồng ý.

Thế là Tôn Tư Mạc đã chữa khỏi bệnh cho con hổ đó.

Con hổ này cũng rất trọng tín nghĩa, hàng ngày ở xung quanh bảo vệ ông. Tôn Tư Mạc vào núi hái thuốc, nó lưng cõng gùi thuốc, miệng ngậm cuốc. Tôn Tư Mạc đi chữa bệnh, nó để ông cưỡi trên lưng, miệng ngậm hòm thuốc, thực sự đã trở thành vệ sỹ và đồng bộc của ông.

Các thầy thuốc cổ đại trên lưng cõng hòm thuốc, tay cầm chiếc chuông tròn, đi trên phố trong ngõ, giơ chuông ngang tầm trán lắc leng keng không ngừng. Chiếc chuông này tương truyền chính là năm xưa Tôn Tư Mạc chữa bệnh cho thú vương, dùng để bỏ vào miệng hổ há ra, rồi thò cánh tay vào trong miệng hổ thao tác y cụ chữa bệnh.

vn.minghui.org

Bài Liên Quan

Thần Tiên xuất sơn cảm tạ Thánh Vương

Hôn nhân tan vỡ : Nếu tôi không kịp thay đổi chính mình

Subscribe
Notify of
guest

guest

0 Bình Luận
oldest
newest most voted
Inline Feedbacks
View all comments

Thiên thư "CHUYỂN PHÁP LUÂN" vạn năm khó gặp, ai chưa đọc uổng kiếp làm người



Chuyển Pháp Luân” rốt cuộc là một cuốn sách như thế nào? Tại sao nó lại được ca ngợi là “chiếc thang dẫn lên trời”, “một bộ thiên cổ kỳ thư chưa từng có trong lịch sử nhân loại”?

Cuốn sách này có điều gì thần kỳ? Nó làm thế nào mà cải biến được tâm hồn và vận mệnh của hơn 100 triệu người trên toàn thế giới?

Australian Broadcasting Corporation (ABC) vào ngày 5 tháng 12 năm 2004 đã từng công bố danh sách xếp hạng 100 cuốn sách được người dân Úc yêu thích và bầu chọn từ hơn 5000 loại sách, sách “Chuyển Pháp Luân” xếp hạng thứ 14 trong 100 đầu sách, và là cuốn sách xuất xứ từ phương Đông duy nhất nói về tu luyện khí công.

“Chuyển Pháp Luân” tạo ra một cơn sốt, và trở thành một trong 10 đầu sách bán chạy nhất Trung Quốc năm 1997

>> Hướng dẫn học “Pháp Luân Công” cho người mới
>> Thiên thư “Chuyển Pháp Luân” Vạn năm khó gặp_Ai chưa đọc uổng kiếp làm người
>> Với những hiệu quả thần kỳ “Pháp Luân Công” được đưa vào Trường học và các hoạt động cộng đồng
>> Các điểm luyện công – Hướng dẫn tập miễn phí.

Uy lực của Đại Pháp: Tiết lộ bí mật của hạnh phúc và trẻ trung

12/03/2020

Hối cải rồi tu luyện Đại Pháp, bách bệnh đã hết rồi bắt đầu cuộc đời mới

16/01/2020
Facebook X (Twitter) Instagram Pinterest
  • Trang Chủ
  • SỨC KHỎE
  • VĂN HÓA
  • VIDEO
© 2025 Liên hệ mail : [email protected].

Type above and press Enter to search. Press Esc to cancel.

wpDiscuz

Sign In or Register

Welcome Back!

Login to your account below.

Lost password?