Trong văn hóa tín ngưỡng Đạo giáo, Trương Thiên Sư đã cưỡi hổ để xua đuổi tà ma cho người dân. (Ảnh: Tổng hợp)
Trương Đạo Lăng sống vào thời kỳ Đông Hán, là vị sáng lập Đạo giáo, danh hiệu của ông là ‘Trương Thiên Sư’, ở Trung Quốc từ trẻ con tới người già, ai ai cũng biết.
Trương Đạo Lăng là người huyện Phong, nước Bái (nay là huyện Phong, Giang Tô), từng là học sinh Thái học, có học vấn uyên bác, nức tiếng gần xa, ở vùng Ngô Việt, học sinh có đến hơn nghìn, nhưng đường công danh lại không được hanh thông. Thời gian thấm thoắt, Trương Đạo Lăng tuổi đã ngoài năm mươi, thân thể thường ốm yếu, đành ngửa mặt than trời: ‘Nghĩ mình cả đời học tập, thế mà đối với thân thể cùng tuổi thọ cũng chẳng có ích gì, vẫn chưa biết gì về bản lĩnh kéo dài tuổi thọ!’
Thế là ông quyết định lên đường viễn du, tầm cầu Đạo trường sinh. Trước khi đi ông tới từ biệt các học trò, một vị tên là Vương Trường nguyện ý theo cùng. Thế là ông cho các học trò giải tán, rồi mang theo Vương Trường rời xa hương thôn.
Hai thầy trò đi qua bao núi cao sông rộng, tu Đạo ở vùng núi Bắc Mang, Lạc Dương, rồi núi Vân Cẩm, Giang Tây. Khi họ ở núi Vân Cẩm, Trương Đạo Lăng tìm thấy một bản dị thư trên vách đá, ông theo những điều chỉ điểm trong đó mà tu luyện ‘Long Hổ Thần Đan’, khi luyện được một năm thì có ánh hồng trùm mật thất. Luyện tới năm thứ hai thì có mây lành ngũ sắc tụ về trên đỉnh am, tới năm thứ ba thì luyện thành Thần đan, xuất hiện Thanh Long, Bạch Hổ trên không trung hộ vệ, từ đó Trương Đạo Lăng trở thành bậc Thần Tiên Chân nhân.
Sau thời Trương Đạo Lăng, người ta đổi tên núi Vân Cẩm thành núi Long Hổ (ngày nay là Long Hổ Sơn, Giang Tây), trong núi vẫn còn lưu di tích như Bản dị thư trên đá, Đài luyện đan.
Đan luyện đã thành, hai thầy trò lại tiếp tục tới Tung Sơn, Hà Nam tầm Đạo, ở lại đó vài năm. Một hôm, có vị Bạch y sứ giả từ trên Trời bay xuống, nói với Trương Đạo Lăng: ‘Giữa ngọn Tung Sơn có một thạch thất cất giữ văn tự của Tam Hoàng, cùng Cửu đỉnh đan kinh của Hoàng Đế, theo pháp đó mà tu luyện, có thể lập tức thành Tiên’.
Trương Đạo Lăng bước vào thạch thất, đá dưới chân phát tiếng vọng ‘Không không’, ông lật đá lên, quả nhiên tìm thấy đan thư ở đó.
Kể từ đó, Đạo pháp của Trương Đạo Lăng càng luyện càng tinh, còn triển hiện các loại công năng thần dị. Với Đạo thuật cao siêu đó, ông có lý tưởng to lớn là ‘Dĩ Đạo hóa dân’ (dùng Đạo để giáo hóa chúng dân.)
Ông nghe nói vùng Tứ Xuyên có rất nhiều danh sơn, là nơi tụ hội của các bậc Chân Nhân, Thần Tiên, lại thêm dân chúng thuần phác, dễ giáo hóa, nên ông quyết định đi xuống phía Nam vào đất Thục.
Một ngày, Trương Đạo Lăng tới chân một quả núi, thấy ba mặt nước bao, hai suối hợp dòng, thế núi nhấp nhô, cảnh sống động như hạc tiên trên mây. Hỏi ra mới biết núi ấy có tên là Hạc Minh Sơn (núi Hạc kêu), là do Hạc Tiên ngàn tuổi hóa thành. Trên núi còn có một tảng đá hình con hạc, mỗi khi gặp tiên nhân vào núi, sẽ cất tiếng hót dài. Trương Đạo Lăng biết đây là vùng linh sơn bảo địa, nên dự định sẽ lưu lại đây lâu dài.
Ngay đêm hôm ấy, Hạc đá cất tiếng hót dài, âm thanh du dương ngân nga thần diệu, truyền xa trăm dặm.
Trương Đạo Lăng vừa nghiên cứu Đạo pháp, vừa tìm hiểu dân tình nước Thục. Tới năm thứ ba ở Hạc Minh Sơn thì luyện thành Thần đan. Nhìn Thần đan đang tỏa sáng chói mắt, Trương Đạo Lăng suy tư: ‘Nếu ta muốn thành Tiên rời đi, thì bây giờ là lúc rồi. Nhưng người tu Tiên nên quan tâm tới nỗi khổ của bách tính, giúp chúng dân hưng lợi trừ hại.’ Thế là ông quyết định ở lại Tứ Xuyên lâu thêm, để giáo hóa dân chúng.
Vào một đêm rằm tháng giêng, Trương Đạo Lăng theo thông lệ cởi áo đi ngủ. Thái Thượng Lão Quân dẫn theo chúng Tiên giáng lâm Hạc Minh Sơn. Lão Quân thấy Trương Đạo Lăng đang say giấc mộng, Ngài nói với các Tiên: ‘Ta chuẩn bị truyền cho ông ấy phù triện cùng Đạo trị thân, để ông ấy cứu khổ cho dân nước Thục.’
Khi đó, một vị Tiên nhân mặc áo giáp vàng, đầu đội mũ thông thiên, tiến nhập vào giấc mộng của Trương Đạo Lăng, nói với ông rằng: ‘Đạo Lăng, mau tỉnh, Lão Quân đang cùng quần Tiên giáng lâm, truyền thụ cho ông vô lượng thần công đây!’
Trương Đạo lăng giật mình tỉnh giấc, thấy hoa thơm trải đầy mặt đất, nhạc Tiên vọng từng hồi, vội trở dậy lễ bái. Thái Thượng Lão Quân bảo tùy tùng mang ra ba cuốn kinh thư, kim đan mật quyết, cặp kiếm Thư Hùng cùng một tấm Đô Công ấn, giao cho Trương Đạo Lăng, đồng thời chính thức phong ông làm Thiên Sư, đảm nhiệm việc cứu độ khổ nạn cho bách tính.
Sau khi được Lão Quân truyền Pháp, Đạo pháp của ông có bước tiến lớn. Ông nắm vững Đạo trị thân, biết hái thuốc trị bệnh cho chúng dân.
Những thảo dược đó đều ở vùng núi đất Thục, dễ kiếm, lại tiện giảng giải cho chúng dân, chỉ trong thời gian ngắn, có cả vạn người đến bái sư học Đạo. Sau này, Trương Đạo Lăng mang đệ tử Vương Trường, Triệu Thăng đến núi Thanh Thành Tứ Xuyên rồi thăng thiên thành Tiên.
(Nguồn: Hậu Hán thư, cùng các tài liệu liên quan).
Lục Chân – Epoch Times
Thái Bình biên dịch
NTD Việt Nam