Chúng ta đều biết trong lịch sử các triều đại Trung Quốc đều có người tu Đạo, Phật gia là tu Phật. Kỳ thực họ đều được gọi chung là người tu luyện. Danh từ “luyện” này có ý nghĩa rất sâu sắc, ý nói người tu luyện cần phải dung luyện trong lửa mới có thể viên mãn. Thái Thượng Lão Quân từng ném Ngộ Không vào luyện trong lò Bát Quái, mục đích chính là muốn dung luyện Ngộ Không, chứ không phải muốn giết Ngộ Không.
- Lão Quân muốn dung luyện thân thể kim cương của Ngộ Không
Thái Thượng Lão Quân bẩm tấu:
“Con khỉ đó đã ăn đào tiên, uống rượu ngự rồi, lại còn trộm cả linh đan. Năm bình hồ lô đan đó của thần, gồm cả đan chưa luyện và đã luyện xong, đều bị nó nuốt cả vào bụng rồi, nó lại luyện thân thể bằng thứ lửa tam muội nữa, nên người tựa như một khối kim cương rắn chắc, không vật gì hại được. Chi bằng để thần mang nó về bỏ vào lò Bát Quái, đốt nó bằng thứ lửa văn vũ mà thần thường dùng để luyện linh đan, thì người nó nhất định sẽ biến thành tro”. Ngọc Hoàng nghe vậy lập tức sai thần tướng Lục Đinh, Lục Giáp áp tải Ngộ Không xuống giao cho Lão Quân.
- Ngộ Không chịu nạn trong lò Bát Quái
Lão Quân về tới cung Đâu Xuất, cởi trói dây thừng cho Đại Thánh, rút móc xương tì bà, rồi ném Ngộ Không vào trong lò Bát Quái, sai Đạo nhân trông coi lò và tiểu đồng tử châm lửa quạt lò bắt đầu luyện. Nguyên lò này gồm tám cung Càn, Khảm, Cấn, Chấn, Tốn, Ly, Khôn, Đoài thuộc Bát Quái, thân thể Ngộ Không nằm ở cung Tốn. Tốn tức là gió, có gió mà không có lửa, chỉ có gió thổi khói tới, làm cho hai mắt của Ngộ Không bị lửa thiêu đỏ rực, cho nên gọi là “hỏa nhãn kim tinh”.
Thời gian thấm thoắt, chẳng mấy chốc đã được 49 ngày, lửa của Lão Quân đã tắt. Một hôm, Thái Thượng Lão Quân mở lò lấy linh đan. Đại Thánh đang lấy hai tay dụi mắt, lau nước mắt thì nghe thấy có âm thanh ở nắp lò, mở to mắt nhìn thấy có ánh sáng, không chịu được liền tung người nhảy ra khỏi lò luyện đan, hét lên một tiếng, đạp đổ lò Bát Quái rồi bỏ chạy. Những người trông giữ lò hoảng sợ cùng các thần tướng Đinh Giáp xông ra chặn nhưng đều lần lượt bị Ngộ Không đánh gục, hắn giống như con mãnh hổ điên loạn hay con rồng một sừng điên cuồng. Lão Quân đuổi theo định bắt, bị Ngộ Không đẩy ngã lộn nhào rồi bỏ chạy thoát thân.
- Ma nạn vốn để luyện thân thể kim cương, hà tất phải oán trời trách người
Chúng ta ai đã từng xem “Phong Thần Diễn Nghĩa” đều biết năng lực của Thái Thượng Lão Quân (cũng chính là Lão Tử) còn lợi hại hơn cả Nguyên Thủy Thiên Tôn, sao có thể để cho Ngộ Không chạy thoát được? Vả lại, Thái Thượng Lão Quân còn có thiên nhãn thần thông, Ngộ Không thế nào sao Thái Thượng Lão Quân lại không biết? Rõ ràng Thái Thượng Lão Quân đang dung luyện Ngộ Không, chứ không phải muốn hại Ngộ Không.
Rất nhiều người nhìn thấy đệ tử Đại Pháp hiện đang chịu nạn, sợ bị liên lụy nên không dám đồng tình với họ, không dám giúp đỡ họ. Họ không hiểu rằng thực ra đệ tử Đại Pháp đang tu luyện, đang dung luyện trong ma nạn. Cuộc bức hại đã thành tựu các đệ tử Đại Pháp. Người thực sự đáng thương chính là những kẻ tham gia bức hại, kết cục của bọn họ chính là bị lịch sử đào thải. Đương nhiên, Đại Pháp từ bi, đệ tử Đại Pháp còn mang theo trách nhiệm cứu độ chúng sinh. Kỳ thực họ đang chịu khổ cực vì chúng sinh, vì thế nhân.
Chúng ta hãy nhìn lại trong lịch sử cuộc bức hại Chúa Giêsu và các môn đồ của ông, và cuộc bức hại các đệ tử Phật gia, có lẽ qua đó chúng ta sẽ có sự lựa chọn chính xác.
Ghi chú: Nội dung trích từ “Tây Du Ký”, Chương 7: Ðại Thánh trốn khỏi lò Bát Quái, Thích ca nhốt yêu núi Ngũ Hành.
chanhkien.org / big5.zhengjian.org