Tôi là Nguyễn Thị Phương, sinh năm 1961. Tôi sống tại thành phố Huế. Số điện thoại của tôi là 0989.954.968. Ở độ tuổi trung niên, tôi đã phải mang trong mình nhiều căn bệnh mãn tính như viêm đại tràng, đau dạ dày, tiền đình, bệnh trĩ… Bệnh dạ dày và đại tràng khiến tôi ăn uống rất khó khăn, phải thường xuyên ghé thăm bệnh viện. Tôi cũng hay bị đau đầu, choáng váng do chấn thương sau một tai nạn.
Vào năm 2015, trong chuyến đi du lịch Đà Lạt cùng chị gái, tôi đã gặp một người rất dễ mến. Người ấy tặng tôi một bông hoa sen được kết bằng tay, và giới thiệu cho tôi môn tu luyện Pháp Luân Công, một môn học có thể giúp nâng cao sức khỏe, khỏi nhiều bệnh tật và khiến con người hướng thiện.
Sau khi trở về, chị gái tôi đã bắt đầu học Pháp Luân Công. Khi tự thân trải nghiệm những điều tốt đẹp, chị đã khuyên tôi hãy học cùng với chị. Nhưng khi ấy tôi từ chối, vì thấy rằng mình không có đủ thời gian, mà cuộc sống thì còn quá nhiều thứ phải lo lắng.
Năm 2018, nhiều căn bệnh khác lần lượt kéo đến trên thân tôi, mà bệnh nào cũng nặng. Nào là mỡ máu cao, thoái hóa đốt sống lưng, cổ, gai gót chân, zona thần kinh hậu di chứng, co thắt động mạch vành… Chân tay tôi thường xuyên bị chuột rút, đêm đến lại tê buốt khiến tôi muốn nằm yên cũng khó khăn. Cả đêm tôi trằn trọc qua lại, hết xoa dầu rồi lại bóp chân. Một giấc ngủ ngon đã trở thành điều xa xỉ đối với tôi.
Thân thể đau đớn triền miên khiến cho tính tình của tôi cũng trở nên nóng nảy. Tôi luôn cảm thấy mình khổ sở và thiệt thòi, nên tôi dễ nổi cáu, khiến gia đình bất hòa, vợ chồng thường xuyên cãi vã. Có những lúc quá mệt mỏi, tôi không thể kìm được hai hàng nước mắt, chỉ muốn kết liễu đời mình để thoát khỏi bể khổ trần gian.
Cuối năm 2018, nhờ sự giúp đỡ của chị gái, tôi đã bắt đầu học Pháp Luân Công. Sau khi nhận cuốn sách Chuyển Pháp Luân từ tay chị, tôi đã đọc hết trong một đêm. Bao nhiêu khúc mắc trong lòng tôi đều được giải khai, những gì tôi muốn biết đều có trong cuốn sách này. Tôi bừng tỉnh, nhận ra đây chính là cơ duyên to lớn, là một con đường sẽ dẫn tôi đến với những gì tốt đẹp nhất. Mấy năm qua rồi, vì sao tôi không nhận ra điều đó sớm hơn?
Từ ngày đó, tôi duy trì đọc sách thường xuyên và luyện tập các bài công pháp. Các động tác nhẹ nhàng của Pháp Luân Công giúp tôi thư giãn tinh thần, và toàn thân trở nên dễ chịu hẳn lên. Tôi dần quên đi những cơn đau trên thân và bao nhiêu nỗi muộn phiền trong tâm trí.
Chỉ sau một tháng, những căn bệnh của tôi đã rời đi gần hết. Chân tay tôi không còn cảm giác đau đớn mà đã linh hoạt hơn, cử động rất thoải mái. Tôi đã có thể đặt lưng xuống là ngủ, không còn phải thức trắng đêm với những chai dầu nóng xoa đến cháy da. Toàn thân tôi trước đây dường như không chỗ nào là không đau, nay đã trở lại như một người bình thường khỏe mạnh. Khi nhận ra điều đó, tôi vừa vui mừng, vừa xúc động. Đây đúng là một ân huệ lớn lao mà Đại Pháp đã mang đến cho tôi.
Những đạo lí trong sách Chuyển Pháp Luân dạy tôi cách trở thành một người tốt hơn mỗi ngày. Tôi học được cách nghĩ đến người khác, sống bao dung và vị tha, không còn ôm giữ lòng oán hận hay buồn bực khi gặp chuyện không vừa ý. Thay vào đó, tôi nghĩ nhiều hơn đến những khuyết điểm của mình và hoàn thiện bản thân từng ngày theo ba chữ Chân – Thiện – Nhẫn.
Khi cả tâm và thân tôi đều cải biến theo hướng tốt đẹp, thì hoàn cảnh sống của tôi cũng trở nên thuận lợi, vợ chồng tôi hòa ái và hạnh phúc hơn.
Trước đây, khi còn sống trong khổ sở, tôi vẫn thường âm thầm rơi nước mắt vì thương xót cho bản thân mình. Giờ đây, đôi khi tôi vẫn khóc, nhưng vì xúc động và biết ơn vô hạn. Đại Pháp đã giúp tôi thoát khỏi khổ đau, cho tôi một cuộc sống khỏe mạnh và hạnh phúc. Tôi mong rằng tất cả mọi người, đặc biệt là những người thân và bạn bè của tôi có thể hiểu rõ hơn về Pháp Luân Đại Pháp. Nếu như mọi người đều làm theo Chân – Thiện – Nhẫn, thì mọi gia đình đều sẽ hạnh phúc, xã hội sẽ trở nên tốt đẹp hơn rất nhiều. Đây là những lời chia sẻ chân thành của tôi, xin cảm ơn vì mọi người đã dành thời gian lắng nghe.