Tác giả: Đặng Anh Sĩ
[ChanhKien.org]
Âm: Chữ “Bệnh” (病) đọc là “bìng”, phát âm giống chữ 并 (nghĩa: tinh, tịnh, tỉnh…), gần giống với chữ 冰 (băng – trong từ băng đá), 兵 (binh – trong từ binh lính),秉 (bỉnh: giữ vững, kiên trì). Thanh nhập (thanh bốn trong tiếng Hán cổ), âm trắc (âm không bằng phẳng, ví như các âm có dấu sắc, hỏi, ngã, nặng trong tiếng Việt, trái với âm bằng).
Hình: kết cấu trên dưới, chữ nạch (疒) ở trên, ở dưới là chữ bính (丙)
Ý: thân thể không bình thường, không thoải mái, đau đớn hoặc không thể hoạt động bình thường.
Phát âm của chữ bệnh (病) rất có ý nghĩa, khi cơ thể bị bệnh, đa số thời điểm Trung y đều cho rằng dương khí của con người không đủ, các bộ phận vi quan trong cơ thể mất đi hoạt tính, có lẽ cũng đông cứng lại giống như “Băng” vậy (冰, đọc là “bīng”, nghĩa: băng đá). Bệnh phát sinh như thế nào? Đa phần là do ngoại tà xâm nhập, dù bệnh vào qua miệng hay là cảm lạnh đều là do lực mạnh mẽ từ bên ngoài gây ra, nên phát âm lại giống với chữ Binh (兵, đọc là “bīng”, nghĩa: binh lính). Bệnh từ lúc xuất hiện cho tới khi khỏi, dù là bệnh nguy kịch, dù là bệnh tình như thế nào đi nữa cũng đều phải nhẫn chịu, nên phát âm lại giống với chữ Bỉnh (秉, đọc là “bǐng”, nghĩa: giữ vững, kiên trì). Giữ vững qua được thì bình phục khỏe lại, không qua được thì chết.
Chữ nạch (疒) bên trên biểu thị thân thể người. Bệnh nguyên ý ban đầu là chỉ thân thể người xuất hiện vấn đề rồi.
Trong chữ Bệnh, chữ nạch (疒) ở trên, dưới là chữ bính (丙). Tại sao lại như vậy?
Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu, Kỷ, Canh, Tân, Nhâm, Quý. Đây là các thiên can của Trung Quốc. Bính (丙) xếp thứ ba và thường đại diện cho bên thứ ba. Người ta thường nói, tóc và da của một người là nhận được từ cha mẹ. Nếu như cha là bên Giáp thì mẹ là bên Ất. Con người do trời đất sinh ra và nuôi dưỡng nên trời là bên Giáp và đất là bên Ất. Bất kể là cha mẹ hay trời đất, bệnh tật không đến từ cha mẹ, cũng không đến từ trời đất, bệnh tật đến từ bên thứ ba. Chữ Bệnh này thật thú vị. Con người là từ cha mẹ sinh ra, từ trời đất sinh ra, đều là tốt, con người vốn không nên có bệnh, chỉ có nhân tố từ bên thứ ba mới tạo thành có bệnh.
Đức Giê-hô-va đã tạo ra A-đam và Ê-va, ban đầu đều là hoàn mĩ. Họ vì bị Satan cám dỗ nên mới dẫn đến việc phải chịu đủ loại bất hạnh, cay đắng và khổ nạn. Tại sao nền văn minh vĩ đại của dân tộc Trung Hoa lại đi đến bước đường như ngày nay? Truyền thống Trung Hoa xưa nay vẫn là “phân lâu tất hợp, hợp lâu tất phân”, các triều đại vẫn liên tục trong “hưng, vong, phồn vinh” đứng sừng sững trong khu rừng thế giới. Dân tộc Trung Hoa vẫn luôn có một lý luận hoàn thiện, xã hội nhân loại cũng luôn trong quá trình nhân quả báo ứng, lục đạo luân hồi của tự thân. Thứ đang cai trị Trung Quốc ngày nay chính là tà linh chủ nghĩa Mác-Lênin xâm nhập từ châu Âu, đã gây ra đủ loại bệnh trạng ở Trung Quốc hiện nay, cũng tạo ra một xã hội khổ không nói nên lời cho người dân. Có lẽ thời gian nhục nhã nhất, bi thảm nhất, suy bại nhất và bất hạnh nhất của dân tộc Trung Hoa chính là giai đoạn cai trị của Đảng Cộng sản Trung Quốc tà ác.
Một chữ “Bệnh” (病), phải chăng đã biểu thị đầy đủ nội hàm sâu xa của bệnh? Đồng thời, nó cũng chỉ rõ ra chính xác phương cách điều trị bệnh. Nguyên lý trị bệnh quan trọng nhất của Trung Y chính là trừ tà. Đất nước và xã hội có bệnh thì làm sao quản lý được? Cách tốt nhất chính là từ bỏ tà đảng, quay về với truyền thống Trung Hoa mới có thể làm cho quốc gia khỏe mạnh phồn vinh.
Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/278947
Ngày đăng: 20-01-2024
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.
ChanhKien.org