Là nữ nhân ai cũng muốn có một ngoại hình xinh đẹp. Khi nữ nhân được toàn quyết quyết định, tất nhiên họ sẽ lựa chọn trở thành mỹ nữ.
Xưa kia, ở nước Anh có một vị quốc vương huyền thoại, thân thế và cuộc đời của ông gắn liền với rất nhiều truyền thuyết thần kỳ. Ông chính là vua Arthur.
Tương truyền, cha của Arthur là vua Uther Pendragon. Cái tên “Pendragon” nghĩa là ‘thủ lĩnh rồng’, ám chỉ Uther là người chỉ huy tối cao, là bậc quân vương vĩ đại của nước Anh.
Và đúng là như vậy, vua Uther đã thống lĩnh quân đội bảo vệ nước Anh khỏi các cuộc nổi loạn của người Saxon. Trong một bữa tiệc ăn mừng chiến thắng, Uther tình cờ gặp nàng Igerna – phu nhân của công tước xứ Cornwall. Ông say đắm mê mệt trước sắc đẹp của nàng, nhưng vì Igerna được bảo vệ trong một lâu đài bất khả xâm phạm nên Uther không cách nào tiếp cận được nàng. Ông bèn nhờ pháp sư Merlin giúp đỡ. Vị pháp sư với sức mạnh siêu nhiên kỳ bí đã biến Uther thành hình dạng giống hệt với chồng của Igerna, như thế ông có thể danh chính ngôn thuận tiến vào trong lâu đài. Và kết quả của cái đêm ân ái ấy chính là Arthur – vị quân vương huyền thoại sau này.
Từ khi mới chào đời, Arthur đã được các vị Tiên tới thăm và ban cho ba lời chúc: Sau này Arthur lớn lên sẽ trở thành hiệp sĩ hào hiệp nhất nước Anh, vị vua vĩ đại nhất nước Anh và nhân cách độ lượng nhất nước Anh. Nhưng cũng ngay sau đó, vua cha đã bí mật gửi cậu bé cho hầu tước Ector nuôi dưỡng, bởi vậy Arthur hoàn toàn không hay biết về huyết thống hoàng gia của mình, mãi cho đến một ngày…
15 năm sau, vua Uther Pendragon băng hà. Trước tình hình ấy, anh hùng hào kiệt nổi dậy tứ phương thôn tính lẫn nhau để tranh giành quyền lực. Bỗng một ngày người ta phát hiện gần nhà thờ xuất hiện một thanh kiếm bí ẩn cắm sâu vào tảng đá, bên cạnh khắc lời sấm truyền: “Ai rút được thanh kiếm này ra khỏi tảng đá thì đó là người sinh ra để làm vua nước Anh”.
Thanh gươm lạ này đã làm dấy lên lòng tham về quyền lực trong thiên hạ. Các quý tộc khắp nơi quy tụ về đây, ai cũng tham vọng sẽ trở thành quân vương của một đế quốc hùng mạnh. Nhưng cho dù có dùng hết sức mạnh của mình, thậm chí đã viện đến mọi thủ đoạn, thì vẫn không một ai lay động được thanh gươm dù chỉ một tấc.
Bởi chưa có ai rút được thanh gươm báu ra khỏi tảng đá, vậy nên các hiệp sĩ lại tổ chức một cuộc tranh tài cao thấp. Lúc ấy, hiệp sĩ Kay – con ruột của hầu tước Ector, đồng thời là anh nuôi của Arthur cũng hăm hở đến dự cuộc so tài.
Lúc bấy giờ Arthur chỉ là một chàng thiếu niên 15 tuổi, hoàn toàn không mảy may chú ý đến cuộc tranh giành giữa các hiệp sĩ, cũng không tơ hào đến quyền lực phù hoa.
Trong khi đó, anh nuôi của cậu là Kay vừa nhận được tin liền tức tốc lên đường đến đấu trường. Nhưng đang đi Kay chợt nhận ra mình đã bỏ quên vũ khí, anh bèn nhờ Arthur về nhà lấy giúp mình thanh kiếm. Arthur ngại đường xa, bèn “mượn tạm” thanh gươm trên tảng đá nhà thờ để đưa cho Kay. Thần tích ấy đã làm rung chuyển cả nước Anh, không ai ngờ một kẻ vô danh tiểu tốt lại có sức mạnh bạt sơn cử đỉnh đến như vậy.
Đúng lúc ấy pháp sư Merlin xuất hiện và tiết lộ thân phận của chàng trai trẻ: “Đây là Arthur – giọt máu rồng duy nhất của vua Uther Pendragon, là người kế vị chính thống của nước Anh theo di chỉ trước lúc băng hà của ngài. Nay thanh gươm này cũng chứng tỏ rằng Arthur đã đủ trưởng thành và xứng đáng kế ngôi từ cha mình”.
Quả nhiên, vua Arthur đã chứng tỏ ngài là bậc quân vương tài năng vĩ đại hơn bất cứ vị vua nào trước đó. Ông nhiều lần xông pha vào trận mạc, liều chết trên sa trường để bảo vệ nước Anh khỏi những kẻ xâm lăng tàn bạo. Cuộc đời của Arthur đã viết nên một huyền thoại truyền kỳ, bên cạnh đó còn có không ít giai thoại thú vị. Câu chuyện dưới đây là một giai thoại trong số đó.
Chuyện kể rằng, trong một cuộc chiến đấu với quân thù, vua Arthur bị quân địch vây khốn, đẩy ông vào tình thế ngàn cân treo sợi tóc.
Nhưng vì chúa địch cảm phục Arthur là một chiến binh dũng cảm, một bậc quân vương anh dũng kiêu hùng, vậy nên đã hào phóng cho ông một cơ hội sống. Chúa địch liền đưa ra một câu hỏi hóc búa và giao hẹn: Nến trả lời đúng thì sẽ được tự do, nhưng nếu trả lời sai thì sẽ bị hành hình.
Câu hỏi ấy chính là: “Phụ nữ thực sự khát vọng điều gì?”
Vua Arthur trở về và suy nghĩ mãi, nhưng không có câu trả lời nào khiến ông hài lòng. Ông lại hỏi ý kiến của tất cả mọi người, từ công chúa, trí giả, đến mục sư… nhưng không ai có thể đưa ra câu trả lời thỏa đáng.
Kỳ hạn đã đến gần mà Arthur vẫn chưa tìm được cao kiến. Lúc này, một cận thần nói với ông rằng: Người duy nhất biết được đáp án là mụ phù thủy già, nhưng muốn mụ trả lời thì cần phải đáp ứng yêu cầu quái dị của mụ ta.
Vua Arthur chỉ còn cách đi tìm phù thủy. Phù thủy nói: “Ta chỉ trả lời câu đố khi hiệp sĩ Gawain chấp nhận cưới ta làm vợ!”
Gawain là vị cận thần thân thiết nhất của vua Arthur, đồng thời cũng là một trong những hiệp sĩ cao quý nhất ở triều đình.
Arthur nghe vậy liền lưỡng lự: Nữ phù thủy đứng trước mặt ông vừa già vừa xấu xí, khắp thân lại bốc lên thứ mùi hôi thối tanh tưởi, trong khi Gawain là chàng trai anh tuấn, là võ sĩ kiêu dũng vô song. Hai người đứng cạnh nhau thật chẳng khác nào quạ đen đòi sánh với chim công, diều hâu mơ với tới phượng hoàng!
Vua Arthur toan khước từ lời đề nghị có phần quá quắt ấy, ông không nỡ để người bạn tốt phải hy sinh thân mình để cưới một nữ nhân như thế. Khi Gawain biết tin, anh không hề do dự liền cúi đầu trước nhà vua, tự nguyện sẽ cưới phù thủy làm vợ.
Nghe nói hiệp sĩ Gawain đã chấp nhận hôn sự, phù thủy vô cùng vui sướng trả lời câu đố của nhà vua. Mụ nói: “Điều phụ nữ khát vọng nhất là được làm chủ vận mệnh của chính mình”.
Câu trả lời khiến tất cả mọi người đều tán thưởng, chúa địch trong lòng bội phục bèn rút quân về nước.
Hôn lễ diễn ra đúng như lời hẹn ước. Đêm ấy, khi Gawain lấy hết sức can đảm bước vào phòng tân nương thì thấy trước mặt chàng không phải mụ phù thủy già nua gớm ghiếc, mà là một mỹ nữ xinh đẹp tuyệt trần. Nàng cất tiếng thánh thót nói với tân lang: “Mỗi ngày thiếp sẽ có một nửa thời gian làm mỹ nữ, và một nửa thời gian làm mụ phù thủy già. Vậy chàng muốn thiếp làm mỹ nữ vào ban ngày, hay là vào đêm tối?”
Gawain nói: “Nàng đã nói rằng điều phụ nữ khát vọng nhất là được làm chủ vận mệnh của bản thân mình, vậy nàng hãy cứ tùy ý quyết định đi vậy”.
Kết quả là từ đó, cho dù ban ngày hay đêm tối, người ta đều thấy một mỹ nhân duyên dáng xuất hiện bên cạnh hiệp sĩ Gawain.
Là nữ nhân ai cũng muốn có một ngoại hình xinh đẹp. Khi nữ nhân được quyết định vận mệnh của mình, tất nhiên họ đều lựa chọn trở thành mỹ nữ. Câu trả lời của Gawain khiến phù thuỷ hài lòng, vậy nên nàng nguyện ý hóa thân thành người vợ xinh đẹp suốt đời bên chàng. Đó là phần thưởng xứng đáng cho những người đàn ông biết tôn trọng ý kiến của phụ nữ.
Một học giả người Nhật là Emoto Masaru đã dành nhiều năm nghiên cứu các tinh thể nước. Thông qua thực nghiệm, ông phát hiện rằng những tinh thể thường xuyên được khen ngợi sẽ mang hình dáng vô cùng đẹp đẽ, còn những tinh thể bị trách mắng đều mang hình thù dị thường, xấu xí.
Không chỉ con người mà vạn vật trong trời đất đều biết quý trọng “thiện”, đều tránh xa điều “tà”. Nếu chúng ta muốn bản thân vui vẻ thì trước tiên hãy cứ mỉm cười với mọi người. Hạnh phúc chỉ đến khi chúng ta biết sống vì người khác, biết xả bỏ lợi ích cá nhân để mang lại niềm vui cho mọi người. Hạnh phúc giống như hương thơm, càng đem trao tặng cho người, tay lại càng lưu lại dư hương.
Theo Nhâm Thái Chân – Epoch Times
Minh Hạnh biên dịch
NTD Việt Nam