Trên thiên đình, Ôn Thần được gọi là Thời Dịch sứ quân, phụng mệnh thiên giới, reo rắc ôn dịch cho nhân loại như dịch bệnh ở người, dịch trên gia súc, gia cầm, dịch bệnh trên lương thực ngũ cốc… các loại dịch bệnh nhiều không đếm được. Những Ôn Thần này cũng được phân chia thành nhiều loại, như thủy đậu sứ quân, quai bị sứ quân, viêm não sứ quân… Vào mỗi lần ôn dịch của nhân loại, tại không gian khác đều có Ôn Thần xuất hiện.
Tôi xem được một bức tranh sơn dầu vẽ cảnh ôn dịch phát sinh ở La Mã, Thần dịch bệnh cầm cây gậy trong tay và gõ cửa từng gia đình. Thần gõ xuống bao nhiêu lần, thì nhà đó sẽ có bấy nhiêu người chết. Khi xem bức tranh, tôi nghĩ: “Thì ra Thời Dịch sứ quân của phương Tây khi mang dịch bệnh tới, là dùng cách thức và công cụ như vậy.”
Vậy thì, khi Thời Dịch sứ quân mang ôn dịch đến phương Đông là dùng cách thức như thế nào?
Dưới đây, tôi xin viết ra một vài cảnh tượng có liên quan đến ôn dịch trong ba tháng gần đây.
1. Tháng Một, tôi nhìn thấy bản đồ đáng sợ
Giữa tháng Một, sau khi tôi cùng các đồng tu học hết Bài giảng thứ nhất, vào lúc phát chính niệm, tôi nhìn thấy bản đồ của Trung Quốc hiện ra một hình người đen đen nằm kín cả tấm bản đồ, thân thể từ trong ra đến ngoài đều hiển lộ ra trước mắt. Trên tất cả các vị trí thân thể của người này, đều có những hắc thủ đáng sợ trên tay cầm những dụng cụ tra tấn khủng khiếp. Thân thể này không ngừng vươn ra bên ngoài Trung Quốc, đám hắc thủ cũng vượt qua những núi cao và biển sâu, để bắt thêm càng nhiều sinh mệnh hơn nữa trong tay của mình.
Sau khi phát chính niệm xong, một vị đồng tu nói với tôi: “Hiện tại, viêm phổi Vũ Hán đã lây lan khắp toàn Trung Quốc, trừ Tây Tạng ra, tỉnh nào cũng có người mắc bệnh rồi.” Trong tâm tôi nghĩ rằng: “Kỳ thực đều đã có rồi, thế giới đều có người mắc bệnh rồi.”
2. Tháng Hai, Ôn Thần xuất hiện
Vào một buổi tối cuối tháng Hai, tôi bận rộn với công việc gia đình, khi vừa ngẩng đầu lên, tôi liền nhìn thấy một Thời Dịch sứ quân (Ôn Thần) đang đứng trên không trung. Ông ấy mặc một chiếc áo choàng màu đen, trong tay cầm một chiếc túi da màu tím, đeo mặt nạ đen, trên mặt nạ lộ ra hai lỗ mũi thở ra những tàn lửa, đôi mắt đỏ ngầu, đang nhìn về hướng Tây Nam, trong tâm có vẻ rất ngạc nhiên.
Theo hướng của Thần, tôi nhận thấy ông ấy đang nhìn vào địa phương nơi anh tôi đang sống. Thời Dịch sứ quân phát hiện tôi đang nhìn ông ta, liền quay đầu lại, tháo mặt nạ ra để lộ ra hình dáng của một Thiên Thần. Ông ta nói với tôi: “Anh trai ngươi là một người vô cùng thông minh, tương lai cũng đứng trong hàng ngũ của những vị Thần.” Tôi gật đầu đồng ý.
Cùng lúc đó, tôi nhìn thấy ở không gian khác có hai cuốn sách, một cuốn màu vàng kim có ghi chép lại những người đã làm tam thoái, những người đó sau này đều được an bài tốt đẹp. Cuốn còn lại có màu đen, bên trên ghi lại những người có mang ấn ký của tà đảng trước trán (những người đã gia nhập đảng, đoàn, đội), họ đều đang trong hoàn cảnh vô vàn nguy hiểm.
Tiểu khu nơi tôi sống xuất hiện ca nhiễm virus Trung Cộng, nên đã bị phong tỏa 20 ngày nay. Tôi nghĩ trong đầu: “Bởi vì Ôn Thần gieo rắc dịch bệnh, tà đảng mới phong tỏa tiểu khu, làm cho đệ tử Đại Pháp không thể đi cứu người, trong tâm vô cùng lo lắng.” Thời Dịch sứ quân đáp: “Hơn hai mươi năm nay, những người tu luyện Đại Pháp giảng chân tướng cho thế nhân, có biết bao nhiêu người không tiếp nhận chân tướng, ngươi mang chân tướng phúc âm đến tặng cho từng nhà, nhưng thử hỏi có bao nhiêu người thật sự trân trọng? Thời gian đã kéo dài quá lâu rồi. Con người thế gian không còn phân rõ tốt xấu nữa, lòng lang dạ sói, mù quáng tin theo hồng ma, nghiệp lực cuồn cuộn, tự chiêu mời ôn dịch đến.”
Trong lúc nói chuyện, qua những thông tin mà Ôn Thần nhắc đến, tôi biết được rằng ông ấy vẫn chưa phải là Ôn Thần cấp cao nhất, nhưng cấp bậc cũng rất cao rồi, nếu như phải xếp hạng, thì ông ấy xếp thứ hai.
Lúc này, trên không xuất hiện thêm bốn vị sứ quân nữa. Bọn họ đều đeo mặt nạ, mặc những bộ y phục màu sắc khác nhau như tím, lam, đỏ, lục, bên hông có đeo một chiếc túi da. Bọn họ vội vàng gọi Thời Dịch sứ quân mau đi đến một nơi khác để làm nhiệm vụ. Trước lúc đi, vị sứ quân mặc bộ y phục màu đen nói với tôi một câu: “Ta vẫn sẽ còn quay lại.” Nói xong liền đeo mặt nạ lên và kể với các sứ quân còn lại về người thông minh kia, sau đó tất cả cưỡi mây biến mất.
Người thông minh mà vị Ôn Thần nhắc đến chính là anh trai tôi. Trong mắt của họ hàng, anh ấy là môt người thật thà. Có người còn cho rằng anh ấy ngốc, không biết tiết kiệm tiền, không biết lấy vợ, tiêu tiền hoang phí, người trong nhà ai gặp khó khăn anh đều giúp đỡ; có những người nhận được sự giúp đỡ của anh xong, ở sau lưng đều cười anh là đồ ngốc.
Tôi cảm thấy Thời Dịch sứ quân cho rằng anh tôi thông minh, là bởi vì anh ấy thừa nhận Đại Pháp. Anh trai tôi vô cùng tôn trọng Sư phụ của Đại Pháp. Anh ấy mỗi lần đến nhà tôi, đều mua những đồ tốt nhất, đắt nhất để đặt trước Pháp tượng của Sư tôn, thành kính quỳ xuống lễ bái, xin Ngài phù hộ cho anh làm một người tốt, thuần khiết lương thiện.
Anh tôi cũng rất tôn trọng các đệ tử Đại Pháp, mỗi lần gặp những đệ tử Đại Pháp giảng chân tướng cho anh, anh như gặp được người thân và còn nói với họ: “Nhà tôi cũng có người tu luyện giống như các bạn vậy.”
Có một lần đi công tác, anh ấy tìm được một nhà trọ và mặc cả giá với người chủ ở đó. Sau khi vào trong phòng, nhìn thấy trên tường có dán bức tranh Đại Pháp, anh mới biết người chủ là người tu luyện, anh cảm thấy xấu hổ vì đã mặc cả. Anh đi tìm người chủ, và nói rằng muốn trả thêm tiền, nhưng người chủ không đồng ý nhận thêm. Sau này, mỗi lần đến vùng này, anh đều đến đây ở trọ. Anh còn mời người nhà không tu luyện của đồng tu ăn cơm, và khuyên họ hãy hiểu cho đệ tử Đại Pháp.
Anh trai tôi thường quyên góp tiền cho các hạng mục của đệ tử Đại Pháp. Khi anh ấy nhìn thấy tôi phát quyển tài liệu chân tướng, liền hỏi tôi: “Sách này in hết bao nhiêu tiền?” rồi lấy tiền đưa cho tôi, và còn giúp tôi đi phát tài liệu nữa. Khi thấy tôi gọi điện thoại giảng chân tướng, nghĩ rằng gọi điện sẽ tốn rất nhiều tiền, anh cũng lại đưa tiền cho tôi. Anh ấy quen rất nhiều đồng tu ở ngoại tỉnh, biết được họ đang làm lịch, anh cũng góp tiền giúp đỡ.
Anh trai tôi thường dùng tiền chân tướng để mua bán, và còn hỏi chủ cửa hàng: “Bạn có cần tiền lẻ không, tôi đổi cho bạn.” Chả mấy chốc, anh đã đổi được ba, bốn nghìn vạn tiền chân tướng. Anh còn thường xuyên kể những câu chuyện ở trên mạng Dongtai với những người trên tàu, nói về tham quan hủ bại ra sao, giảng về Pháp Luân Công được hồng truyền khắp nơi tại Hồng Kông, Đài Loan và trên toàn thế giới. Anh cũng mua một chuỗi tràng hạt, lúc rảnh rỗi thường niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo, Sư phụ hảo!” Anh nói với tôi: “Anh có thể cảm nhận được Sư phụ đang chỉ đường dẫn lối cho mình.”
Thời Dịch sứ quân cảm thấy ngạc nhiên là vì anh tôn trọng Đại Pháp, cho rằng anh đã có sự lựa chọn đúng đắn, và sự lựa chọn này đã đem đến cho anh kết quả tốt đẹp.
Từ những cảnh tượng mà tôi đã nhìn thấy bên trên, tôi có một chút cảm ngộ như sau:
Thứ nhất, ôn dịch hoành hành là có nguyên nhân, là do nhân tâm bại hoại, đạo đức xuống cấp, không phân biệt rõ tốt xấu, phỉ báng Thần linh, mà chiêu mời ôn dịch. Trong thời cổ đại, khi ôn dịch xuất hiện, những người minh bạch đều biết rằng đây là sự trừng phạt của trời cao đối với con người.
Thứ hai, Thời Dịch sứ quân đã nói với tôi: “Ta vẫn sẽ còn quay lại”, có ý tứ rằng ông ấy còn đến một lần nữa. Vì vậy, trong thời khắc cấp bách này, đệ tử Đại Pháp cần phải nhanh chóng cứu người.
Thứ ba, con người thế gian tôn trọng Đại Pháp, sẽ nhận được phúc báo to lớn vô cùng. Sư tôn giảng:
“Nhân loại đối với biểu hiện của Đại Pháp tại thế gian có thể thể hiện ra sự thành kính và tôn trọng thích đáng, thì sẽ mang đến hạnh phúc hay vinh diệu cho người, dân tộc hoặc quốc gia. Thiên thể, vũ trụ, sinh mệnh, cũng như vạn sự vạn vật là do Đại Pháp của vũ trụ khai sáng; sinh mệnh nào rời xa khỏi Ông thì đúng là bại hoại; người thế gian nào có thể phù hợp với Ông thì đúng là người tốt, đồng thời sẽ mang đến thiện báo và phúc thọ; làm người tu luyện, mà đồng hoá với Ông thì chư vị chính là bậc đắc Đạo: Thần.“ (Luận ngữ, Chuyển Pháp Luân)
3. Tháng ba, tôi nhìn thấy hy vọng lấp lánh sắc vàng
Vào ngày 18 tháng 3, khi tôi đang học Pháp, trước mắt bỗng xuất hiện một ánh sáng sắc vàng. Trong ánh sáng ấy, tôi nhìn thấy một bàn tay màu vàng, đang tỏa ra những ánh sáng ôn nhu mềm mại. Từng chùm ánh sáng lấp lánh mang lại niềm hy vọng và sự ấm áp cho con người thế gian. Trực giác mách bảo tôi rằng: Bàn tay màu vàng đó có liên quan đến Đại Pháp, trong tâm tôi cũng biết rằng là đó là bàn tay Sư tôn đang dang ra để cứu thế nhân, cứu chúng sinh.
Ngày 19 tháng 3, khi tôi đang học Pháp, trước mắt tôi lại hiện ra ánh sáng sắc vàng. Trong ánh sáng ấy, tôi lại nhìn thấy một bàn tay màu vàng. Trong lòng bàn tay, xuất hiện một cảnh trong Thần Vận, khi sóng thần ập đến mang theo cơn sóng lớn cuộn dâng, con người đứng trước hoạ diệt vong, Sư tôn vĩ đại xuất hiện và vẫy tay một cái, hoá giải kiếp nạn cự đại.
Ngày 20 tháng 3, tôi đọc được kinh văn mới của Sư tôn “Lý Tính”.
Ngày 21 tháng 3, tôi cùng đồng tu đọc kinh văn. Trong khi đồng tu đang đọc, tôi nhìn thấy từ miệng đồng tu không ngừng xuất ra những Pháp Luân, một đồng tu khác đọc cũng lại như vậy, những đồ hình Pháp Luân liên tiếp bay ra, ngũ quang thập sắc, đẹp đẽ rực rỡ sắc màu. Hai đồng tu này trước giờ vẫn luôn phối hợp với nhau đi tặng tài liệu chân tướng, trong đó có một đồng tu trong thời gian tiểu khu bị phong tỏa, hàng ngày sau 12 giờ đêm cô đều ra khỏi nhà, lúc này các cổng của tiểu khu đều bị khoá, cô liền chui qua gầm cổng lớn, để đi phát tài liệu đến từng hộ từng nhà.
Tôi cùng đồng tu ngộ được rằng: Sư tôn tạm thời kéo dài tai nạn ở Đại Lục, là muốn cho đệ tử Đại Pháp có thêm thời gian để cứu người, bởi vì đệ tử Đại Pháp khi phải đối diện với tình huống tàn khốc là con người bị đào thải, đều xuất tâm từ bi, đều muốn cứu người, thậm chí ngay cả những đệ tử Đại Pháp vẫn mãi không tinh tấn, cũng xuất ra nguyện vọng mạnh mẽ như vậy.
Sư tôn tạm thời kéo dài thời gian dịch bệnh, là muốn cấp cho con người thế gian cơ hội cuối cùng được đắc cứu, là muốn xem khi con người đối diện với sinh tử, có thể nhớ tới Thần hay không, có còn tin tưởng vào những đệ tử Đại Pháp đang thực hiện sứ mệnh của Thần hay không, có thể tin những chân tướng mà đệ tử Đại Pháp giảng hay không, từ đó mà có thể trở về với Thần.
Kỳ thực, Sư tôn đã sớm có khai thị về trường ôn dịch này. Sư phụ giảng:
“Yểm cái dữ bách hại hội chiêu lai thiên họa Bất tri đại nan quá hậu kỷ nhân hoạt
Nan trung cứu nhân đích thị thánh đồ
Đả áp hại nhân đích thị hồng ma.” (Ngã gia hương đích Truyền thuyết, Hồng ngâm IV)
Tạm dịch:
“Che đậy và bức hại sẽ chiêu mời thiên họa
Không biết qua đại nạn còn mấy người sống
Trong khó khăn cứu người chính là thánh đồ
Đàn áp hại người chính là hồng ma.” (Truyền thuyết của quê tôi, Hồng ngâm IV)
“Kiếp nạn vô tình
Đại dịch hữu nhãn
Biệt bồi hồng ma diệt
Khoái trảo chân tướng.” (Hà thì tỉnh, Hồng Ngâm IV)
Tạm dịch:
“Kiếp nạn vô tình
Đại dịch có mắt
Đừng theo hồng ma diệt.
Mau tìm chân tướng.” (Khi nào tỉnh, Hồng Ngâm IV)
“Nhĩ dã mang tha dã mang
Đài đầu khán thân bàng
Mai bối hậu đại dịch tàng
Nhân tại nguy nan hiểm lộ thượng.” (Độ hàng, Hồng Ngâm V)
Tạm dịch:
“Bạn cũng bận rộn anh ấy cũng bận rộn
Ngẩng đầu xem bên cạnh mình
Đằng sau mây đen ẩn chứa đại dịch
Con người đang ở trên con đường nguy nan hiểm trở.” (Con thuyền cứu độ, Hồng Ngâm V)
Trong thời kỳ đặc thù như thế này trong lịch sử, đệ tử Đại Pháp cần phải bắt kịp thời gian để cứu người. Sư tôn giảng:
“Chư vị tới đây không phải để cải biến lịch sử, mà là để cứu người vào thời nguy hiểm nhất của lịch sử; ví như giảng chân tướng, tam thoái, thật tâm niệm chân ngôn, [đó] đều là linh đan diệu dược tốt nhất, biện pháp cứu người [tốt nhất]. Nhân tâm mà cải biến thì sẽ khiến sự việc chuyển biến sang hướng chính diện.” (Lý Tính)
Tôi càng hiểu một cách sâu sắc hơn về bàn tay màu vàng và hy vọng màu vàng mà tôi đã nhìn thấy, Sư phụ giảng:
“Hỡi các đệ tử Đại Pháp, chư vị là ánh vàng kim nơi thế gian dơ bẩn, là hy vọng của con người thế gian, là đồ đệ của Pháp đang trợ giúp Sư phụ, là các Pháp Vương của tương lai. Hãy tinh tấn, hỡi các Giác Giả đang ở thế gian; hết thảy mọi thứ hiện nay đều sẽ là huy hoàng của tương lai!” (Lời chúc, Tinh tấn yếu chỉ III)
Tôi viết ra bài này muốn chia sẻ cùng các đồng tu. Có chỗ nào không phù hợp, mong đồng tu từ bi chỉ rõ.
vn.minghui.org